mtl 1
…
Câu chuyện về một mối tình đơn phương 4 năm trời của cô gái mới lớn - Minh Quyên đối với đàn anh hot boy của trường - Nhã Hòa. Liệu có thứ gì gọi là định mệnh trong câu chuyện dở khóc dở cười của cặp đôi đũa lệch này 🤔_____Truyện tự sáng tác ạ…
bản dịch của nhóm Thuỷ Đạm Nguyệt được dịch dựa trên bản gốc tiếng Trung của các tác giả, và được chia sẻ với các điều khoản có trong giấy phép Creative Commons Ghi nhận công của tác giả - Phi thương mại - Không phái sinh 3.0 Unported .…
Giới Thiệu Truyện Tên tiểu thuyết : Một Chút Vị NgọtThể loại : Txvt, Ngọt, Sủng, , 1vs1, Sạch, HE, H+ (nhẹ)Tác giả: Hường AnnddyyCouple : Hứa Hoài Thâm × Thương KhởiLưu Manh × Tiểu ngọt ngào hiền lành, ngoan ngoãn _1.Một ngày nọ, tất cá học sinh trường Nhất Trung xì xào bàn tán.Tất cả học sinh Nhất Trung điều ngạc nhiên, vị lão đại Hứa Hoài Thâm tính cách thất thường, kiêu ngạo. khó hầu kia lại ngoan ngoãn trước mặt bạn cùng bàn mới của mình.Quần chúng ăn dưa, hóng hớt điều bất ngờ trước hình ảnh trước mắt kia, lão đại thế mà lại đè bạn cùng bạn lên tường hung hăng mà hôn xuống. Hứa Hoài Thâm bao che cô gái nhỏ vào trong ngực mình, nghiên răng hung hăng trừng quần chúng ăn dưa trầm giọng nói : " Mẹ nó, cút về hết cho ông, ai giám nhìn ông đây liền móc mắt từng người vứt cho chó ăn ".2.Hứa Hoài Thâm xoắn mấy lọn tóc của vô vào tay mình, nhẹ giọng nói : " Bạn nhỏ, quan tâm tôi chút đi, đừng làm bài nữa ". Thương Khởi không thèm nâng mặt lên nhìn cậu, vẫn cúi đầu chăm chỉ làm bài, nhẹ giọng nói ra bốn chữ : " Tớ phải làm bài " Hứa Hoài Thâm : "..."Hứa Hoài Thâm hết cách, đột nhiên nảy ra một suy nghĩ lưu manh, chưa tới hai giây một nụ hôn rơi trên má lúm nhỏ của Thương Khởi. Sau khi đạt được mục đích, khóe miệng hiện lên một đường cong , thốt ra bảy chữ lưu manhHứa Hoài Thâm: " Thương Khởi, Cậu ngọt chết tớ rồi "…
Một anh chàng đẹp trai nhà giàu sáng lạng bỗng trở thành hàng xóm của mình . Cứ tưởng là định mệnh nhưng trớ trêu thay anh lại nắm được điểm yếu của cô . Phải làm gì để anh ấy ngừng trêu chọc ? Hay đó là cử chỉ của yêu ? Đọc đi rồi biết ^^…
Um…