Tinh Cát trỗi dậy_[XK-Mạt thế-1vs1]

Tinh Cát trỗi dậy_[XK-Mạt thế-1vs1]

18 1 2

Phải chăng ông trời có mắt. Phải chăng người đang thương sót cho con. Phải chăng chính người đã cho con thêm một cơ hội để làm lại cuộc đời.Cô Lưu Cát, là một cô gái bình thường. Chuyện cũng sẽ không có gì cho đến khi cô gặp anh. Châu Trịnh Quân, mối tình đơn phương dài mười năm chỉ để đổi lại một tấm thiệp mời. Cô sống là vì anh, chết đi cũng vì anh. Những gì cô muốn chỉ là một tiếng gọi thân quen như trước, như lúc cả hai còn bên nhau" Cát nhi" đúng vậy " Cát nhi". Anh vẫn đứng đó, nhưng bên cạnh là một người con gái khác. Ánh mắt anh nhìn cô gái kia trông thật dịu dàng, giống như lúc trước dành cho cô. Cô sống trên đời này ở tuổi 23 thời gian thanh xuân của một người con gái cũng vì anh mà mà ra đi. Lúc cô nhắm mắt, cô nhìn thấy anh, là anh. Là anh đang đứng bên cô. Phải chăng anh đã nhận ra tình yêu của cô. Nhưng sao lại đau thế này, nước mắt cô rơi xuống. Là giọt nước mắt của cơn đau hay hạnh phúc.Anh Dạ Tịch Lăng, Là con người cuồng công việc. Cuộc sống nhàm chán, chỉ có giấy tờ và giấy tờ. Và anh gặp cô, người đã mang đến cho anh thế nào là một cuộc sống đích thực. Anh yêu cô, yêu mọi thứ thuộc về cô.…

Đào Đào Chờ Cậu Ngắm Hoa Bay

Đào Đào Chờ Cậu Ngắm Hoa Bay

1 0 1

■ Thể loại: Thanh xuân vườn trường, trùng sinh■ Văn án: Sau khi cơn mưa ồn ã như trút nước vừa qua đi, Thiễm Ninh vội vã bước ra khỏi quán trà nhỏ nằm ngay góc phố Thường Châu.Nơi đây sau ngần ấy năm vẫn mảy may chẳng có chút thay đổi, từ những đóa bạch cúc được người ta trồng khắp các phố lớn ngõ nhỏ, cho đến con đường vỉa hè trải dài lát gạch họa tiết giản đơn san sát nhau đều vẹn nguyên như ngày Ninh Ninh gặp gỡ Đào Đào lần đầu tiên. Hắn tay phải che ô, tay trái ôm chặt bó hoa cẩm tú cầu, trên cánh hoa còn đọng lại vài giọt sương long lanh tươi mới, lóa lên những tia sáng sặc sỡ sắc màu do cánh hoa phản chiếu. Khác xa với sự âm u lãnh đạm của thế giới ngoài kia. Thiễm Ninh.Từ khi còn bé hắn ghét nhất là hoa, dù là đóa hoa mỹ miều kiêu sa đến đâu cũng làm hắn cảm thấy ghê sợ, một mực lánh xa. Nhưng duy chỉ có những đóa cẩm tú cầu này, dù có phải để đôi vai mình thấm đẫm nước mưa lạnh lẽo, hắn cũng một mực bảo vệ lấy, không cho phép dù chỉ một hạt mưa xâm nhập vào.Đóa hoa ấy, là dành cho người mà Thiễm Ninh gửi gắm lời hứa dùng cả thanh xuân để "tìm lại". "Thời gian cho phép anh lưu trữ những điều đẹp đẽ nhất khi được ở cạnh em, đến khi vòng lặp này kết thúc, anh sẽ thôi tìm em." ■ Lưu ý: Mọi sự kiện, địa danh trong truyện đều là hư cấu.…

Ngốc ạ ! Anh xin lỗi.

Ngốc ạ ! Anh xin lỗi.

9 0 1

5 năm trôi qua quả là 1 khoảng thời gian dài, vẫn là hình bóng ấy...ánh mắt ấy...và mùi hương ấy....Nhưng đó chỉ là những gì người con gái ấy có thể cảm nhận được khi đi qua những nơi quen thuộc, nơi tôi và anh gặp nhau từ lần đầu tiên...Thời khắc ấy cô không thể quên được một người con trai với mai tóc bồng bềnh và khuôn mặt luôn tràn đầy hạnh phúc . Thời gian dần trôi qua họ đã có một khoảng thời gian bên nhau. Khoảng thời gian hạnh phúc của một lần làm học sinh. Tình yêu trong sáng của tuổi học trò và rồi đến lúc họ phải rời xa nhau trong những giọt nước mắt khóc vì không thể rời xa nhau, khóc vì không thể thiếu nhau bất kì lúc nào. Thời gian để bắt đầu vào 1 môi trường mới cũng đã đến gần. Những dòng tin nhắn quan tâm nhau, lo lắng cho nhau cũng dần dần tan biến, những âm thanh thỏ thẻ qua những cuộc gọi hằng đêm cũng trở nên biến mất ! Bây giờ...cô ấy đã trở thành một nữ sinh cấp 3 của ngôi trường danh tiếng nhất thành phố, khi vừa bước tới cổng ngôi trường cô đã va phải vài một người con trai cô vội vàng xin lỗi nhưng anh ta lại nhìn cô bằng ánh mắt sắc lạnh và bỏ đi, nhưng đó chỉ là bắt đầu....Liệu cô gái ấy có thể biết được những điều gì sẽ đến khi cô va vào người con trai đó?…

Cuộc sống chuồn ổ của tôi.

Cuộc sống chuồn ổ của tôi.

5 0 2

Lời nói đầuTôi viết những đoạn tự kỷ này nhằm ghi dấu và gìn giữ cảm xúc và ký ức của riêng mình.Đồng thời tự nhìn lại bản thân còn gì, và tổng quát sự cố chấp của bản thân . Biết được điểm yếu thì mới tìm được điểm mạnh. Còn đâu chút nắng ở trong timHay mưa gió đến thế chỗ rồiNgười sao yêu thích trong xanh nắng.Riêng tôi chỉ muốn bình yên mưa.Khi giọt trĩu nặng, lòng tôi nhẹ.Định luật cân bằng có vẻ hay.Sự cảm mỗi người sẽ mỗi khácBiết mình thích gì mới bay bay. b.YBất kể bạn là ai? thành công hay thất bại ở bất cứ lĩnh vực nào. Thì khởi đầu bạn cũng chỉ là gà công nghiệp mà thôi. Một chú gà bị nhốt trong vòng vây của chuồn ổ, đến một ngày nó được may mắn thoát khỏi , tự bản thân nó cũng ngưỡng mộ, tại sao lúc trước nó có thể tồn tại.Mọi thứ đến với nó rất bất ngờ, cuộc sống đã cho nó cơ hội được quay trở về là bản chất nguyên sơ của nó.Cho bản thân nó tiếp cận được với môi trường rừng hoang dại, ở trong một môi sinh tuần hoàn hỗ trợ nhau.Một bài tự truyện chưa biết khi nào kết thúc, tuy nhiên mong muốn những gì bản thân tự trải nghiệm , có thể giúp ích cho những ai không may là gà công nghiệp như tôi đây, tìm ra được điểm tựa và niềm tin để nhanh chóng hòa nhập và được ở trong mảnh rừng nơi mình thuộc về.…

Ở Nơi Đó Có Người Tôi Yêu

Ở Nơi Đó Có Người Tôi Yêu

66 2 5

Cô bước vào cổng nhà, bỗng có một bàn tay to lớn nắm chặt tay cô, sau đó ôm cô vào lòng, "Cẩm Tú, cuối cùng anh cũng trở về rồi."Cô chuyển tay xuống lòng ngực anh đẩy anh ra"Anh...là ai?"Anh cuối xuống nhìn con người mảnh khảnh, nhỏ nhắn này, rõ ràng là Cẩm Tú tại sao còn hỏi anh là ai. "Em thật sự không nhớ sao? Là anh đây mà, anh là Diệp Viên Khang đây."Thì ra là anh. Cô bất giác nhớ ra điều gì đó mà cô đã quên mấy năm trước. Người cô bỗng đờ ra, ngước nhìn anh:"Thật xin lỗi Diệp Tổng, tôi không phải Cẩm Tú, Cẩm Tú là chị của tôi, còn tôi là Mỹ Tiên nhị tiểu thư của Tần gia."Anh như hoá đá:"Thế Cẩm Tú đâu?"Cô cười giễu:"Thật xin lỗi, chị ấy không có ở đây. Chị ấy..."Cô có hơi ngập ngừng. Anh sốt ruột đứng chờ nghe cô nói, vài giây sau cô quyết định nói ra:"Chị ấy...chết rồi." giọng nói của cô có hơi nản, giọt nước mắt của cô không chảy mà vẫn nằm trên mí mắt. "Là...là thật sao? " anh hơi bị bất ngờ. Thấy cô không có ý trả lời anh liền nói tiếp:"Tôi xin lỗi, đã làm phiền rồi." Npis xong anh quay đi.…

[BHTT] [Tự Viết] Ngoại  Lệ

[BHTT] [Tự Viết] Ngoại Lệ

17 2 1

Giới thiệu:Giới thiệu:"Tại sao em không cho chị một cơ hội?! Em thừa biết chị yêu em thật lòng. Kể cả những suy nghĩ về em khi chúng lướt qua tâm trí chị. Cả những cảm xúc và những rung động khi em đối với chị quá đỗi dịu dàng, hay khi em nhìn chị rồi mỉm cười...Khi em đưa bàn tay ấm áp ấy xoa đầu chị,Chị đều rất thích..."Thật đáng thương, cô gái nhỏ bé đã dồn nén rất nhiều những đau đớn vào lòng. Trân Y thật ra cũng chỉ muốn và khao khát được một lần đáp trả tình cảm từ người ấy. Nhưng không thể, mọi thứ cô làm là vì em, cả tấm chân tình này cũng là dành cho em. Nhưng em lại từ chối nó thật lạnh nhạt. Phải chăng là do chính sự thuần khiết đến ngốc của Trân Y đã khiến cô hằng ngày ôm lấy một tia hy vọng về tình yêu, nuôi lớn thứ tình cảm ấy, để rồi cô bị nhấn chìm trong chính nó. Sự thật rằng thứ mà cô nhận lại chỉ là sự ảo mộng của chính bản thân mình. Ngu ngốc đến đau lòng.Vậy, lỗi là do cô ngây thơ thôi, đúng chứ?Hay là vì sự "ngoại lệ" của Khương Vy dành cho cô là điều cô không nên ngã vào?Cô không biết, càng không muốn biết. Bên trong cô truyền ra thể xác và nơi da thịt một cảm giác đau nhói. Khóe mắt cô không ngừng tuôn ra những giọt lệ cay đắng, nhưng chúng cũng như những tình cảm của cô dành cho Khương Vy, chúng lăn dài trên đôi gò má thanh tú ấy rồi đáp xuống là nơi mặt đất khô cằn và thô ráp. Khương Vy, em không hề có cô trong tim mình. Vậy mà những lần em đối mặt với Trân Y lại ngọt ngào đến mức khiến cô nghĩ rằng cô là một "ngoại lệ"...Nhưng cô không ngờ rằng, cái "…

Tôi Không Muốn Trở Thành Nhân Vật Chính

Tôi Không Muốn Trở Thành Nhân Vật Chính

199 29 2

Lúc Thanh Tố mới sinh, thầy bói đi ngang qua phán rằng nó mang mệnh đào hoa. Thanh Tố không thích đào hoa, nó thích đào hố chôn mình.Hồi cấp một, Thanh Tố mặc váy đồng phục, tóc tết bím hai bên xinh xẻo, thằng ngồi sau giật tóc nó, thằng ngồi cạnh giấu giày của nó, thằng ngồi trên mượn tẩy của nó không trả, nó đấm cả ba thằng.Lên cấp hai, Thanh Tố vẫn mặc váy đồng phục, tóc dài ngang lưng thướt tha, thằng ngồi sau giấu giày của nó, thằng ngồi cạnh thả sâu vào cặp nó, thằng ngồi trên chuyên mách thầy nó ăn vụng trong giờ, nó đấm cả ba thằng.Sang cấp ba, Thanh Tố không mặc váy nữa, tóc cắt ngắn đến cội, gái ngồi sau ngẩn ngơ ngắm bóng lưng nó cả buổi, gái ngồi cạnh suốt ngày đòi ôm nó, gái ngồi trên hễ nói chuyện với nó là đỏ bừng mặt. Nó---Đương nhiên là Thanh Tố không thể đấm con gái, vì vậy, nó bỏ chạy.Song, chạy trời không khỏi nắng, vận mệnh khó dò, đào hoa khó cắt, trừ khi Thanh Tố xuống mồ, hoặc Thanos đột nhiên xuất hiện búng tay tiễn táng cả nhân loại về với cát bụi.Cách hai đương nhiên không thể xảy ra, nhưng Thanh Tố đoán chừng cách một cũng chẳng khả quan lắm. Duyên dương chưa suy, duyên âm đã thịnh.Nhìn cái phòng trọ ọp ẹp toàn yêu ma quỷ quái, Thanh Tố ôm Thánh giá rúc vào trong góc niệm Phật, miễn cưỡng rặn ra hai giọt nước mắt.…

Thế giới ấy có một thiên thần bé nhỏ.

Thế giới ấy có một thiên thần bé nhỏ.

1 0 1

Toang... chiếc cốc trên tay của người đàn ông trung niên giáng xuống trên trán của người mà cô yêu thương nhất. " Ba làm gì vậy hả?Sao ba lại đánh mẹ..." Tiếng la thét cầu cứu vang vọng ra bên ngoài căn nhà nhỏ. Từng giọt nước màu đỏ rơi xuống sàn nhà, mẹ cô nằm gục xuống. Bàn tay yếu ớt cố ngăn không để máu chảy... Gương mặt hốc hác, đôi mắt tròn xoe lệ cứ rơi. Trời đêm nay sao buồn đến vậy. Rộng lớn đến nỗi chứa đựng hết nỗi buồn của cô. Uất ức nhưng không thể chia sẽ cùng ai. Lại khóc.1:00 am Cầm tay mẹ cô lại khóc. Xót thương. Cô nói " Mẹ vất vả nhiều rồi, chịu đựng vì con nhiều rồi, không hạnh phúc thì mẹ cứ ly hôn, con ổn mà đừng lo cho con".Ba tệ lắm mẹ con đã làm gì mà ba phải làm như vậy? Suốt ngày uống say xỉn rồi lại đánh đập chửi bới mẹ con. Hay chỉ vì con là đứa con gái. Haha con gái có tội tình gì mà khiến ba phải như vậy. Con gái không phải là con của ba hay sao? Trên người cô đầy vết sẹo do bị chính người ba ruột đánh đập khi uống say vào.Cô hận vì mình là con gái, cô hận tại sao lại có sự hiện diện của cô khiến cho gia đình mình không có hạnh phúc.Liệu cô sẽ sống hạnh phúc một lần trong đời hay không?* Trích trong truyện " Em sẽ hạnh phúc, bình an, tự do nhưng không phải ở thế giới này..." " Chúc ba mẹ một đời an yên, vui vẻ, không bệnh tật, không phiền lo "" Đời này kiếp này em mãi cô độc "" Yêu anh chỉ có thể giữ trong lòng "" Rõ anh biết tình cảm của em nhưng lại vờ không để ý đến..." ( Tình yêu của Zoe mình không thể nói trong đây được. Vì viết ngắn gọn mong mn ủng hộ tá…

Chủ đề viết tháng 8:

Chủ đề viết tháng 8: "Có Bình Yên Nào Mà Không Xót Xa"

130 18 4

"Có bình yên nào mà không xót xa?" là một câu hỏi, cũng giống như một lời khẳng định, rằng muốn đạt đến tâm tư thanh tịnh lòng dạ an nhiên, bạn phải chấp nhận đánh đổi một thứ gì đó. Hoặc là những giọt nước mắt, hoặc là một bài học đau đớn khắc cốt ghi tâm.Như trong một cơn mưa năm ấy, tớ với cậu nắm tay nhau ra về. Cả hai chẳng có gì cả, đều ướt nhèm dưới làn mưa lạnh toát. Chúng ta chỉ có nhau, có bàn tay đó đan nhau thật chặt. Cơn mưa thanh xuân ấy lấy đi những cái ôm, những nụ hôn đầu. Để lại trong tớ một mùa yêu đầu tiên đẹp đẽ mà bây giờ, khi mà cả hai đã có hạnh phúc riêng, tớ vẫn muốn quay lại cơn mưa năm ấy mặc dù biết sẽ bị cảm lạnh. Vì nhiều khi, để tìm được người thương mình thật lòng, bạn phải trải qua vài món tình, vài lần cắm sừng và tan vỡ. Bạn mới nhận ra ai thương bạn nhiều hơn. Vì dẫu có cho cuộc đời là một phép thử, thì mỗi lần muốn trải nghiệm đều phải đổi lấy những thương đau. Chẳng ai có thể trưởng thành mà chưa từng vấp ngã, chẳng ai có thể lớn lên mà không ngu dại đôi lần.Hướng tới chủ đề là "Có bình yên nào mà không có xót xa", nhóm write đã tâm đắc, dồn nén những cảm xúc riêng tư của từng cá nhân, để viết lên những mẩu truyện hẳn chính các bạn đã đừng trải qua. Ở đó có nỗi nhớ, có nỗi niềm tâm tư, để lại qua từng dòng chữ viết trong một cuốn nhật kí đã bạc màu.Rất mong các bạn có một khoảng thời gian đọc truyện vui vẻ. Vì biết đâu, câu chuyện đời của mỗi con người, bạn lại tìm thấy chính mình trong những dòng tâm tư của chúng tô…

Bình minh và hoàng hôn

Bình minh và hoàng hôn

70 0 3

Tác phẩm: Bình minh và hoàng hônTác giả: Tân Di ỔGiới thiệu:Gia đình họ Kỉ và gia đình họ Cố là hai gia đình rất thân thiết với nhau. Từ nhỏ, con trai nhà họ Kỉ là Kỉ Đình đã là bạn "thanh mai trúc mã" với hai cô con gái song sinh nhà họ Cố là Cố Chỉ Di và Cố Chỉ An.Chỉ Di và Chỉ An hồi nhỏ giống nhau như hai giọt nước, nhưng tính cách lại khác nhau một trời một vực. Chỉ Di dịu dàng, nữ tính, có phần trầm mặc, yếu đuối, trong khi Chỉ An lại nghịch ngợm, hiếu động và có phần ương bướng. Chỉ Di từ nhỏ đã thầm yêu Kỉ Đình. Kỉ Đình thì luôn thấy mình phải có trách nhiệm bảo vệ, chăm sóc cho Chỉ Di thánh thiện, nhưng khi trưởng thành, anh lại phát hiện ra người mình yêu chính là Chỉ An. Đằng sau vẻ ngoài bướng bỉnh, ngang tàng của Chỉ An là một tâm hồn khao khát được yêu thương. Từ nhỏ, Chỉ An đã biết mình không phải là con đẻ của mẹ. Cô chỉ là đứa con rơi của bố với một người em họ của mẹ, nên từ lúc sinh ra cô đã là đứa trẻ không được ai mong đợi. Vậy nên, cô luôn có cảm giác cô đơn. Lúc Kỉ Đình và Chỉ An hiểu rõ tâm tư nhau, tưởng như sắp đến được với nhau thì một vụ tai nạn xảy ra đã làm cuộc đời họ rẽ ngoặt.Sau một vụ tai nạn, Chỉ An bỏ đi, Kỉ Đình ở bên chăm sóc Chỉ Di nhưng trong tâm hồn vẫn cứ mải miết chờ đợi Chỉ An. Chỉ An như cánh chim bay không mỏi, không biết đến điểm dừng còn Kỉ Đình như hòn đảo cô độc giữa đại dương mong được làm chốn nghỉ chân cho chú chim ấy. Và khi nghe được tin về Chỉ An từ một người bạn, Kỉ Đình đã tức tốc đi tìm cô. Họ gặp lại nhau…

[12 chòm sao] Con Ngõ Nhỏ Ngập Lá Sấu Bay

[12 chòm sao] Con Ngõ Nhỏ Ngập Lá Sấu Bay

1,191 90 3

Tên truyện: [12 chòm sao] Con Ngõ Nhỏ Ngập Lá Sấu BayTác giả: @nhatha1104 (Ký)Tình trạng: [Đang tiến hành]"Tự nhiên, trong một khoảng lặng thầm trống vắng, khi nắng về trên những ô cửa sổ màu xanh, nhưng ở đó tôi lại thấy lòng mình héo đi, như màu lông của tôi, và như màu lá sấu. Trong cái độ nào tôi chợt nhận ra, dù ở bất cứ giống loài nào cũng vậy thôi, cũng đau đầu vì nhiều chuyện, cũng có hỉ nộ ái ố đủ cả. Tôi thiết nghĩ nếu thực sự có một kẻ nào đó mang cái mác "vô cảm", không phải vì nó chẳng biết quan tâm ai hay thậm chí đứng lặng người khi kẻ khác rơi những giọt lệ sầu, mà cái cốt lõi ở đây là tâm hồn nó đã nguội lạnh, có lẽ vì chẳng có ai dạy nó biết yêu thương.Dù sao, vẫn may mắn cho tôi, vì thế giới của tôi được cấu tạo đơn giản hơn so với loài người, chúng tôi chẳng nghĩ nhiều điều xa xôi hay khao khát những điều sâu kín. Chúng tôi chẳng cần từ điển để hiểu rằng chúng tôi đang cần gì ở đối phương. Cảm xúc của loài mèo bộc phát một cách tự nhiên, và chúng tôi chỉ đơn giản trao cái tự nhiên đó lại cho đời, cho con người. Để mong sao sau một ngày dài, khi anh trở về nhà, anh sẽ lại thấy ở bên cửa sổ màu xanh đó, vẫn là con mèo lông vàng mập ú nu đang nằm ườn trong vạt nắng.Lúc đó, anh sẽ cười chứ? Tất nhiên rồi!"…

Hai mươi

Hai mươi

259 0 2

Tôi viết những dòng này, như là món quà tặng cho tuổi hai mươi của chính mình và cho những ai đã, đang và sẽ trải qua tuổi hai mươi mà trong tất cả chúng ta, ai cũng đều một lần chạm tay vào nó. Sẽ có những nụ cười, và đâu đó là cả những giọt nước mắt. Tuổi hai mươi còn là những thành công và có cả những thất bại đầu đời trong chặng hành trình vươn tới ước mơ.Tuổi hai mươi thật đẹp và cũng cũng có những thứ bất chợt dù bước qua rất nhanh và chỉ một lần thôi nhưng cũng khiến cho chúng ta phải nhớ mãi. Tuổi hai mươi đến thật nhanh và khoác trên mình một sắcmàu riêng biệt, không quá nổi bật giữa dòng chảy hối hả của cuộc đời nhưng cũng không thể gọi nó bằng hai chữ bình dị. Với tản văn “Hai mươi” này, có thể nó không hay, có thể lời văn không được mượt mà, bóng bẩy. Và cũng có đôi lúc nó tả thực đến mức khiến con người ta ghê rợn. Nhưng với tôi, đó là cả một chuỗi những ký ức đáng nhớ trong cuộc đời nhiều va vấp của chính mình. Những câu chuyện tưởng chừng như bình thường trong cuộc sống hằng ngày của chính chúng ta, lại trở thành những bài học mà chỉ có mài dũa chúng ta mới có được những bản lĩnh sống để vượt qua những cạm bẫy, khó khăn mà cuộc sống dành cho mỗi người. Vậy nên có thể khi bạn đọc những dòng trong tản văn này, bạn sẽ bắt gặp hình ảnh của mình phảng phất đâu đó. Thực có, ảo có, có thể bạn nhận ra mình là một phần trong đó, nhưng cũng có thể bạn cho rằng tuổi hai mươi của mình đã từng trải qua như thế. Vậy thì bạn đừng nên lo sợ với cuộc sống nữa mà hãy mỉm cười thật tươi, vì biết rằng trong cái thế giới này bạn sẽ chẳng bao giờ cô độc.Hãy sống thật trọn vẹn cho tuổi hai mươi của mình bạn nhé, vì tuổi hai mươi chỉ có một lần duy nhấttrong đời.  …

Tang thi Vương, nàng lại lên hot search!!!

Tang thi Vương, nàng lại lên hot search!!!

33 2 2

Thể loại: Đô thị ngôn tình, showbiz, nữ chính là vua cương thiTác giả: Hề Thiển Độ dài: 255777 chữTình trạng: Còn tiếp Văn án:Tang thi vương (vua cương thi)- Nguyễn Tĩnh chết đi, trọng sinh thành một tiểu minh tinh mười tám tuổi. Từ khi sinh ra đã là một cương thi cao quý, nay Nguyễn Tĩnh chỉ biết yên lặng chảy xuống giọt nước mắt chua xót. Ăn, mặc, ở, đi lại đều cần tiền, còn phải nuôi một đứa cháu nhỏ! Vì kiếm tiền, Nguyễn Tĩnh tiếp tục làm tiểu minh tinh, thời gian nhàn rỗi liền đi công trường dọn gạch, còn phải ở trên mạng phát sóng trực tiếp ăn cơm để kiếm tiền. Nguyễn Tĩnh cảm thán, đây thật là một cái thế giới thần kỳ, dọn viên gạch, ăn đồ ăn đều có thể kiếm được tiền. Đương nhiên, nếu tên nhân loại kia không luôn bám theo cô thì tốt rồi. Hừ, đừng tưởng rằng cô không biết thế giới này sau khi kết hôn tài sản là cùng sở hữu. Cái gì? Nhân loại này rất có tiền!? Bùi Mặc: Gả cho anh, tài sản của anh đều là của em. Nguyễn Tĩnh: Cục Dân Chính còn chưa tan tầm, chúng ta mau đi lãnh chứng đi. 【 Phỏng vấn nhỏ 】Một ngày nọ, Nguyễn Tĩnh nhận lời mời phỏng vấn cá nhân. Phóng viên giải trí: Nơi nào của Bùi tổng nhất hấp dẫn cô nhất? Nguyễn Tĩnh: Hắn có tiền. Phóng viên giải trí:" ...". "Vậy Bùi tổng có ưu điểm gì lớn nhất? " Nguyễn Tĩnh: Hắn có rất nhiều tiền. Phóng viên giải trí:" ...". "Thế Bùi tổng trong sinh hoạt am hiểu nhất là gì? Nguyễn Tĩnh: Hắn sẽ kiếm rất nhiều tiền. Phóng viên giải trí: ...... Nói cho tôi biết chân ái ở đâu? Cuộc phỏng vấn này vô phương tiếp tục! PS: Nữ chủ th…

[Edit/Kookmin] Cắn lên đầu ngón tay anh

[Edit/Kookmin] Cắn lên đầu ngón tay anh

17 1 1

Thể loại: 1v1, HE, vườn trường, hường văn, cực sủng,..Couple [Lạnh lùng, đẹp trai, đánh nhau giỏi, học thần công x xinh đẹp tự luyến, tính cách tốt, học tra thụ]Chuyển ngữ: Cát CánhEditor: JiaMặc dù Phác Trí Mân là một học tra không còn đường cứu chữa, nhưng không thể phủ nhận là cậu ta có gia cảnh tốt, nhan sắc lại còn cao đến mức khiến các bạn không thể không công nhận cậu là giáo hoa của trường tư nhân Gia Ninh.Cả trường đều biết, Phác Trí Mân nhìn không vừa mắt nhất chính giáo thảo Điền Chính Quốc, là người nhiều lần đứng nhất toàn khối, cầm nhiều giải thưởng thi đua tới nỗi mềm tay, trong trẻo nhưng lạnh lùng, tự gò bó chính mình, biểu tình như không hề quan tâm tới bất cứ thứ gì.Cho tới khi, sau giờ tan học, có người nhìn thấy trong rừng cây nhỏ của trường học, Phác Trí Mân lôi kéo tay áo sơ mi trắng của học thần, vô cùng đáng thương, "Chính Quốc, cho em cắn một miếng thôi, em nhất định sẽ nhẹ nhàng mà."Điền Chính Quốc đưa tay để vào miệng Phác Trí Mân, "Cắn mạnh một chút cũng không sao."---Phác Trí Mân kinh hoàng phát hiện, chỉ trong một đêm, huyết thống kỳ lạ của cậu đã thức tỉnh, mỗi ngày phải hút vài giọt máu tươi mới có thể sống. Nhưng máu của tất cả mọi người đều vừa đắng vừa hôi, trừ.............Điền Chính Quốc."Trời xanh nhất định đang hãm hại tôi"---Khi hai người hôn nhau, môi Điền Chính Quốc bị nứt ra, rớm chút máu, vừa thơm vừa ngọt, Phác Trí Mân không nhịn được liên tục liếm cắn môi anh.Điền Chính Quốc đỡ lấy eo Phác Trí Mân, khẽ cười, "Tham ăn như thế…

outcast warrior( chiến binh bị ruồng bỏ)

outcast warrior( chiến binh bị ruồng bỏ)

3 0 3

Câu chuyện xảy ra ở trái đất ở thời đại nơi mà các nguồn năng lượng mới bắt đầu được tìm ra và bắt đầu được khai phá, các năng lượng đó đại diện cho những mặt cảm xúc của con người đồng thời đại diện cho những nguyên tố tự nhiên, Không ai biết rằng những nguồn năng lượng đó tồn tại từ bao giờ, Nhưng sự xuất hiện của những nguồn năng lượng mới luôn dẫn tới những hệ lụy không tưởng dẫn đến những cuộc đại thảm hoạ sau này.Những nguồn năng lượng này sau khi được phát hiện được nghiên cứu từ những mảnh đá được gọi là "LIFE STONE" trong tự nhiên dần dần được nhân tạo hoá nhưng mức độ năng lượng thấp hơn và được sử dụng rộng rãi trong đời sống con người trên trái đất này.nhà khoa học tìm ra "Life Stone" miệt mài nghiên cứu viên đá cho đến khi 1 ngày ông tìm được 1 thứ ẩn sâu trong viên 1 nguồn sức mạnh khác to lớn và khủng khiếp hơn, tại thời điểm này vợ ông và con trai ông bị 1 căn bệnh mang tên "giọt máu đen" căn bệnh này không ngừng tạo ra các hồng cầu cho đến khi các mạch máu quá tải và bùng nổ mạch máu khiên người bị có 1 cái chết đau đớn.để cứu vợ mình ông đã tìm cách trích xuất nguyền năng lượng tiềm ẩn của" LIFE STONE" và ông đã thành công tách nguồn năng lượng đó và nó hình thành 1 viên đá khác mang tên "DEATH STONE" nhưng khi tạo ra sóng của 2 viên đá xung đột khiến toàn bộ viện nghiên cứu của ông sụp đổ và khiến toàn bộ thành phố "WHITE" Biến thành 1 đống hoang tàn vợ ông được xác nhận là đã chết cậu con trai vì không tìm thấy xác nên ko rõ sống chết.sự kiện kinh ho…