Mưa rồi,nỗi buồn bắt đầu rơi.

Mưa rồi,nỗi buồn bắt đầu rơi.

19 4 4

Tác giả: HaammihinamurymayaThể loại: Truyện ngắn,Tình bạn, Ngôn tình.Văn án:Tôi không biết là Uyên đang nói với tôi hay nói với chính mình và mưa.Trạm xe buýt thường ngày đông người nhưng hôm nay chỉ có ba người là Tôi, Uyên và một người xa lạ.Bất giác Tôi nghĩ đến cụm từ "Người xa lạ". Liệu tôi và Uyên có được coi là người quen không.Tôi nhìn Uyên,cô bạn nhìn mưa, giữa chúng tôi chưa từng có một sự giao tiếp dù chỉ là một ánh nhìn.Liệu đánh xưng "người quen" có hợp với chúng tôi nơi trạm xe buýt này."Biết nhưng không quen", đây mới chính xác nhất cho mối quan hệ giữa Tôi và Uyên.Chúng tôi cùng trường,chung lớp phụ đạo Anh và Toán nhưng chưa bao giờ tiếp xúc,trò chuyện với nhau.…

Sát thủ? Không, ta là nữ hoàng sát thủ.

Sát thủ? Không, ta là nữ hoàng sát thủ.

19 3 1

Truyện này nói trước là sẽ ngược. Và cũng là for fun.Diễn biến tâm lí cực nặng, không dành cho những người yêu thiên nhiên, yêu con người. Main là nữ, viết theo ngôi kể thứ 1 và lấy bối cảnh ở trái đất.Cô là Satoh Neko, một nữ sinh trung học sống ở một ngôi làng suối nước nóng hẻo lánh tên là Futawa. Tưởng chừng, cô sẽ vĩnh viễn sống một cuộc sống an lành như thế thì một ngày nọ ngôi làng của cô bị thiêu rụi do ảnh hưởng của cháy rừng. May mắn, cô là người duy nhất thoát nạn và nhờ đó cô nghe một bí mật động trời. Kẻ đốt cháy rừng và thiêu rụi ngôi làng cô đang sống chính là những nhà đầu tư tỷ phú ở Tokyo. Không chỉ có vậy, họ còn kiện cô lên tòa là kẻ đã phóng hỏa khu rừng để nhổ cỏ tận gốc. Thế là cô bị phán tử hình, nhưng vào ngày hành quyết cô được một thế lực bảo vệ. Một thế lực làm cô suy nghĩ rằng liệu ngày đó bản thân cô chết sẽ tốt hơn không?…

Lạc lối trong tình yêu (Phần 1+2)

Lạc lối trong tình yêu (Phần 1+2)

2,353 348 137

Sự Trở lại....Nỗi đau...Trả thù...!!!Tình yêu có làm thay đổi được sự thù hận không ??Mong các bạn đón xem!!!Vote cho mình nhé...!!!Cảm ơi ạ!!!…

[BTS Fanfiction][NamJin] Tình yêu không đáp trả

[BTS Fanfiction][NamJin] Tình yêu không đáp trả

73 5 3

Tôi đã sống một cuộc đời đầy hổ thẹn. Tôi như một con cừu đen sinh ra lạc lõng giữa bầy cừu trắng muốt. Tôi không thể vui chung niềm vui với đồng bạn, không thể buồn nỗi buồn của mọi người, không thể ăn những thứ mà ai cũng ăn. Tôi không hiểu được những tình cảm mà đồng bạn tôi trân ái, như tình yêu, sự dịu dàng, lòng vị tha... Điều duy nhất mà con cừu đen đáng thương tôi có thể làm là phủ lên bộ lông đen của mình một lớp bột trắng và giả vờ như mình cũng là một phần của bầy cừu. Và rồi, cho đến tận bây giờ, tôi vẫn đeo mặt nạ, và vẫn diễn, vai diễn một tên hề.…