phàm nhân tu tiên C2017-2037
phàm nhân tu tiên c1701-1716
phàm nhân tu tiên c1729-1741
phàm nhân tu tiên c1814-1848
Phàm nhân tu tiên c1681-1700
Vị... nụ hôn - Tuyển tập truyện ngắn

Vị... nụ hôn - Tuyển tập truyện ngắn

19 4 1

-Thể loại: nhiều thể loại-Tác giả: nhiều tác giả"Nụ hôn có vị của người mình yêu hòa quyện với vị tình yêu." "Em có thể hôn anh được không?" Cô ngước nhìn chàng trai, mỉm cười, nghiêng nghiêng cái đầu nhí nhảnh sang một bên mà trông gương mặt ngạc nhiên của anh. Lần này anh mỉm cười và nhẹ gật đầu. Và... cô choàng tới hôn lên đôi môi anh - đôi môi đầy vị café đen." Đây là lần đầu mình đăng truyện nên ko ít sai sót, mong m.n bỏ qua và ủng hộ ạ 😊😊 ___ €njoy ___…

Tôi Đã Cướp Vợ Từ Tay Tác Giả

Tôi Đã Cướp Vợ Từ Tay Tác Giả

0 0 2

Một bà tác giả vô tình xuyên vào mấy câu chuyện do chính mình viết, câu chuyện ngược cảm lạnh máu cho về tình yêu của một tổng tài bá đạo.Một nữ chính trọng sinh, biết được hết tính tiết câu chuyện và muốn vượt rào yêu đương với anh tổng tài ( Chị này tính hack game lách luật đây mà).Một bà nữ phụ xuyên không, tâm cơ thì thiếu ngây thơ thì đầy....Ai sẽ là nữ chính trong câu chuyện máu cún này đây?Là ai? Là ai? Là ai??????Là ai cũng được, miễn không phải là tui.…

Yêu Em Đê !

Yêu Em Đê !

186 10 2

công cuộc cưa crush của Nguyễn Thanh Bình…

phàm nhân tu tiên c1763-1778
bài thơ : mẹ ốm tác giả Trần Đăng Khoa
Quay lại nhìn tớ đi

Quay lại nhìn tớ đi

8 0 2

Nhỏ Ân được mệnh danh là mê zai chính hiệu. Zai ở đây phải đạt 4 tiêu chí NGKK:1. N-Ngon2. G-Giàu (Nhỏ nghĩ tự làm giàu hay giàu thừa kế thế nào cũng được)3. K-Không có thật4. K-Không có cửa…

anh hung vo dich chi dai quan tai di gioi 2
anh hung vo dich chi dai quan tai di gioi 1
Chàng trai của tôi, chúc anh một đời an yên!

Chàng trai của tôi, chúc anh một đời an yên!

393 0 7

Cô dành cả thời học sinh thơ mộng của mình để thương một người con trai.... Nhưng anh mãi mãi chỉ là thứ mà cô không với tới được. Anh gieo cho cô hy vọng để rồi tự cô huyễn hoặc đau khổ cả tuổi mộng mơ của mình. Cô thích anh, âu cũng chỉ là tình cờ, nhưng lại vì chính cái tình cờ tréo ngang ấy mà gần như cả đời cô không quên được anh…

Tình bạn... vốn dĩ là một trò chơi

Tình bạn... vốn dĩ là một trò chơi

9 1 1

Ngọc Mai ( khóc nhè . Chuyện vô lí cũng khóc)Mỹ Ngọc- Vào một ngày đẹp trời hồi tôi còn là một học sinh lớp 6 mới chập chững bước vào ngôi trường mới. Nhìn xung quanh mọi thứ đều quá xa lạ đối với tôi. Từng dãy lớp học. Những thầy cô và bạn bè. Tất cả đều rất lạ. Tôi ngồi dưới một chiếc ghế đá khóc một mình vì hôm đó là ngày đầu tiên mà tôi bước lên cấp 2. Nhìn chung thì ai bước vào trường cũng là một đôi bạn nên tôi tuổi thân mà khóc. Từ cổng trường Mỹ Ngọc ( là một người bạn học chung với tôi hồi lớp 5) bước vào và ngồi xuống chiếc ghế đá tôi đang ngồi và hỏi:- Chào! Tại sao bà lại khóc vậy?Tôi đáp:-Ngày đầu tiên đến trường mới mà chẳng ai đi chung với tôi cả nên tôi khóc.Mỹ Ngọc nói:- Không có gì buồn cả. Có tôi ở đây tôi sẽ chơi với bà mà, đừng lo nha. Ngày đầu tiên đến trường mới phải tươi tắn lên chứ, tươi tắn giống tôi vậy nèhNghe những lời nói đó, tôi cũng không còn khóc nữa và vui vẻ bước vào lớpTừ đó, tôi và Mỹ Ngọc là đôi bạn thân ngày nào cũng đi học chung , đi chơi chung. Thậm chí còn trốn học nữa đấy 😂Tôi và Mỹ Ngọc thân với nhau hơn 1 năm rồi. Nhưng gần đây, Ngọc đã chán tôi và có một người bạn mới. Mỗi ngày họ đi chung với nhau lúc nào cũng cười nói vui vẻ cả. Còn khi đi cùng tôi thì cả 2 đều im ru.Hôm qua, tôi đã đi ngang qua Ngọc. Nghe rằng Ngọc và người bạn của Ngọc đang nói xấu tôi. Tôi chẳng làm gì cả nép vào góc tường nghe họ nói gì về tôi. Từng câu nói của họ đã làm tôi trở nên tức giận không còn là tôi của ngày xưa nữaBây giờ tôi đ…

Câu Chuyện Học Đường

Câu Chuyện Học Đường

1 1 1

Câu chuyện bắt đầu từ một cậu bé lớp 7 đang học và quen với vài người bạn , sau đó mọi người thân thiết thành nhóm bạn rất thân và cùng nhau bước lên trên con đường học hành chói lọi kịch liệt phía trước, tương lai đang chờ đón những người bạn nhỏ này. Không dừng lại ở đó cuộc phiêu lưu của các cậu sống đôi khi còn có những điều kì lạ về tuổi thơ và tình cảm bạn bè gắn bó. Mời các bạn đón xem :-)…

Thanh Xuân

Thanh Xuân

11 0 5

Theo dõi linh nhé…

Xuyên qua chi nông gia hảo phụ

Xuyên qua chi nông gia hảo phụ

512 2 2

Tác giả: Thiên NiMột giấc ngủ tỉnh Lâm Nguyệt lại xuyên việt thành một vị nông gia cô dâu, còn là tái giá vợ kế, lớn hơn mình mười mấy tuổi trượng phu đã khắc tử hai lần vợ trước, nói là gả kỳ thật nàng là bị vô lương cha mẹ bán cho phu gia, sinh tử từ mệnh, mắt thấy trước giường một hai ba tứ cái con ghẻ xếp hàng xếp hàng đứng, vẻ mặt mông lung cùng mong đợi nhìn mình, Lâm Nguyệt áp lực như núi.Tác phẩm nhãn hiệu: Làm ruộng văn, chuyện nhà, sủng văn.…

bách luyện thành tiên c2113- c2132 VP
|TRUYỆN NGẮN| ĐAM MỸ- CỔ TRANG| [NĂM ẤY VÌ NGƯỜI KHÔNG THIẾT SỐNG]

|TRUYỆN NGẮN| ĐAM MỸ- CỔ TRANG| [NĂM ẤY VÌ NGƯỜI KHÔNG THIẾT SỐNG]

33 4 2

⚠️Truyện không liên quan đến bất kì yếu tố nào của lịch sử, là do bản thân mình nghĩ ra. Sẽ có một số tên gọi quen thuộc nhưng không đúng với sự thật lịch sử. ⚠️Tóm tắt: Công tên Duệ Minh là thừa tướng Nguyên Quốc. Hắn đơn phương thanh mai trúc mã của mình Tư Hạ là Quốc Sư của Nguyên Quốc, cũng là Hoàng Hậu của Hoàng đế Nguyên Phong Nguyên Quốc.Thụ là Mạc Y Ninh, gia đình thương gia khá giàu có vùng Giang Nam. Y Ninh cũng là bạn học của Duệ Minh và Tư Hạ. Có đều từ nhỏ đã không được thông minh, biết đọc chữ đã là may mắn, nhưng trời không diệt ai, y thân thể khỏe mạnh, là một nhân tài vỏ thuật. Cha của y vui mừng mời các danh võ khắp nơi về dạy. Cuối cùng cũng đậu Võ Trạng Nguyên làm nỡ mày gia tộc. Y không được thông minh nên y rất ngưỡng mộ những người có trí hơn người. Đặc biệt là Duệ Minh, người đồng môn với mình, hắn luôn được ân sư khen hết mực. Cũng nhiều lần chỉ dẫn y, y rất cảm động, ai cũng chê y ngốc không chịu chơi cùng, cũng không ai chịu chỉ bài cho y. Kể từ khi ấy, y quyết tâm luyện võ, mong muốn sau này có thể đứng cạnh Duệ Minh, mãi mãi không rời xa. Trên chiến trường đẫm máu, một thân hắc y, tay phải cầm kiếm, tay trái nắm chặt một chiếc thắt lưng đã bị phai màu, chỉ may cũng bung ra. Một mực nắm chặt như thể hắn vẫn luôn bên cạnh, mỗi một vết thương bị chém xuống chính là vì y mà chịu đựng. Từng chút một mong người sẽ nhớ đến mà thương xót cho y.Một đời dõi theo người, nhưng người lại sánh bước bên người khác, nâng đỡ người, sợ người đâu sợ người…