LHMĐ (bản cũ)

LHMĐ (bản cũ)

50 0 2

Truyện viết từ hồi trẻ trâu năm 14 tuổi tới năm 18 tuổi nhưng tđn mà được kha khá người thích. Sau đó mình ghét quá nên mình xoá thì mọi người chửi nên mình đăng lại nè...___________________________________________________________________________Sẽ ra sao nếu con người không thể chết? Mọi sinh vật sống đều trốn chạy cái chết nhưng chẳng mấy kẻ thắc mắc điều ngược lại. Người ta có thể ghê sợ, lẩn tránh cái chết nhưng cái chết vẫn sẽ đến theo lẽ tất yếu. Một lời nguyền bi uất sinh ra để bắt con người trả giá trước thái độ tham lam và ngu muội của mình. Lời nguyền gói gọn trên mảnh da thuộc ngàn năm với thông điệp dập dờn ám ảnh: Nếu con người muốn sống, chúng ta sẽ cho con người sống không bằng chết!Những con mắt màu xanh lục vẫn hướng ra từ bóng tối, những con mèo đen ẩn mình vẫn chờ đợi một sự tỉnh ngộ: Chết không phải là hết, chết là để bắt đầu lại một cuộc sống mới tốt đẹp hơn. Sống khó hơn chết vạn thước, sẽ không phải sợ cái chết nếu đã dám sống.…

Khi ta đi lướt qua nhau

Khi ta đi lướt qua nhau

36 0 2

Truyện của tác giả Dạ Dao. Các tác phẩm tiêu biểu: Quyến quyến phù sinh, Khi anh mỗi lúc một xa,...Thể loại: Hiện đại, HENgười dịch: Việt HảiNguồn: Nhà xuất bản tổng hợp- Thành phố Hồ Chí MinhReup: Phạm Diệu Linh******** Nội dung tản mạn :********* Luôn luôn khi mất đi rồi ta mới nhận ra điều đã đánh mất ấy. Sự thức tỉnh muộn màng ấy liệu bạn có cam tâm tình nguyện hay không? Luôn luôn khi những sao nhãng hay bỏ qua rồi, ta mới phát hiện ra những điều sao nhãng hay qua ấy nhiều biết nhường nào. Sự hối hận muộn màng ấy liệu bạn có cam tâm tình nguyện không? Cuộc đời mỗi con người là một chặng đường dài mà hoang vu, mải miết đến vô tận. Trong hành trình sống ấy, khóc và cười, yêu và hận đều không thể tiên đoán hết được. Biết bao nhiêu lữ khách độc hành đều đang mải mê đi tìm hạnh phúc, thế nhưng số người hạnh phúc thực sự trên cõi đời này thì lại chẳng có đến bao nhiêu. Trong cõi sinh mệnh đầy biến cố trắc trở, cơ hội để tìm thấy một người dựa dẫm được, che chở được cho mình có thể chỉ đến một lần duy nhất mà thôi. Hướng về phía tương lai mịt mùng xa xôi ấy chẳng bằng quay đầu lại nhìn những điều đã đi qua. Có phải nơi ấy vẫn luôn có một cánh tay dang rộng đợi chờ bạn, vẫn luôn có một lồng ngực để bạn dựa dẫm, nương tựa...…

Đợi không nổi ngày trở về

Đợi không nổi ngày trở về

118 0 1

Mình chỉ là copy lại nhằm lưu lên điện thoại cho dễ đọc chứ mình ko phải editor nhé, mọi thông tin về editor mình trích dẫn ở dưới nha <3Group: Weibo Việt Nam "( ͡° ͜ʖ ͡°)"Fanpage: Weibo Việt NamNgười dịch: Hoàng Ánh Nguyệt - https://www.facebook.com/hoang.anhnguyet.96?__tn__=C-R&eid=ARCAOwuV-wd6QnJNUJ_PTm24WKTgJG5s_WvleIlI7JH6oGarMOyZUJpP5sJX081nrwQevdNMddFkrx4g&hc_ref=ARTuXP2rngGrBn4Lrn8WFrHAqaDth2c7iVJqqen-vJkurVpw1ThbOwec3VNyailEtYA&fref=nf&__xts__%5B0%5D=68.ARBXdc87ZVYwhYXw5b0iCV3ZmK3l2V-BYaQJXycyzEKuvga1tMCE2Dmasss7SJpH-IJU50FnKD5gaPNd_JKqtNvrAPJwlGvGk6HjzVIiKr1OsoZb73jRa1XkAEBsDtPd3K3WeZVZUhtt5UZXwhFXYXyp4tf815ldgv2jgCTUU85uC2Lg9H2iBkqq892CHMVJzddUVed-Ng_icn6Jy6dYVhosmwNTyG8uat_Iw6B635CY4WA…

[MA 18+] Baekie... anh yêu em- Chap3 ( Phần 1)

[MA 18+] Baekie... anh yêu em- Chap3 ( Phần 1)

85 2 1

CHAP 3——— 6h sáng tại nhà Baekhyun——–Trong căn phòng căn phòng ngủ trắng, trên chiếc giường trắng có một tiểu mỹ nam đang ngủ.– Baekie, dậy đi sáng rồi đó. Đừng để ngày đầu tiên mà đi muộn. Tiffany từ dưới lầu nói vọng lên– Ừ mình dậy liền đây. Không thể để muộn được. Vừa nghe Tiffany nói xong Baekhyun đã bật dậy, mở tủ quần áo lấy đồng phục ra rồi lao vào phòng tắm thay quần áo. Vài phút sau cậu trở ra, trên người mặc một một bộ đồng phục rất đẹp. Bên trong là áo sơ mi trắng, trên cổ áo có cavat xanh sọc đen, ngoài là áo khoác xanh, trên áo còn có bảng tên mạ bạc, quần ống rộng màu da, chân mang một đôi giày da trắng. Baekhyun đội trên đầu một chiếc mũ lưỡi trai đen. Lật đật mang chiếc balo đen lên vai, chạy xuống nhà. Trước mắt Baekhyun bây giờ là một bàn bữa sáng được Tiffany chuẩn bị chu đáo với trứng ốp la, bánh mì và sữa.– Dậy rồi hả? Nhanh đó, mình cứ tưởng cậu sẽ “nướng” thêm tí nữa chứ. Thôi ngồi xuống ăn sáng đi. Tiffany vừa ăn vừa nói– Ừ. Baekhyun ngồi xuống bàn ăn– Cậu ăn tiếp đi mình no rồi, mình ra ngoài đợi cậu. Tiffany đứng dậy bước ra ngoài. Khoảng 5 phút sau Baekhyun cũng từ nhà bước ra, thì thấy Tiffany khác với vẻ ngoài ăn chơi thường ngày, thay vào đó là một cô học sinh dáng vẻ ưu tú. Cô cũng mặc đồng phục như Baekhyun cũng áo sơ mi trắng, trên cổ có chiếc nơ buộc bằng lụa, bên ngoài khoác áo xanh trên áo cũng có bảng tên bạc, váy ngắn màu da, chân Tiffany mang một đôi giày boot, cổ cao hơn cổ chân cô một chút– Lên xe đi. Tiffany nói– Ừ…