[Chương ngoại] Thời Niên Thiếu Không Thể Quay Lại Ấy (Đồng Hoa)

[Chương ngoại] Thời Niên Thiếu Không Thể Quay Lại Ấy (Đồng Hoa)

83 8 1

Tác phẩm của Đồng Hoa đã kết thúc với cái kết OE. Đây là một cái kết khác, mình và bạn mình viết để thỏa lòng day dứt của chúng mình. Cái kết của Đồng Hoa rất hay, đó là cái kết tất yếu. Thanh xuân qua đi để lại trong lòng ta nhiều vấn vương tiếc nuối. Nói Kỳ Kỳ không có gì tiếc nuối là không đúng, chỉ là cô biết tiếc nuối cũng không có nghĩa lý gì, cô vẫn phải bước về phía trước...Chúng mình với lòng nhiệt huyết tuổi trẻ, chúng mình không muốn có một cái kết dang dở như vậy. Dành tặng các bạn cái kết HE của chúng mình. ❤❤❤…

601-690 bacsithientai
859-874 bacsithientai
001-050 bacsithientai
101-150 bacsithientai
401-500 bacsithientai
201-250 bacsithientai
(TẬN THẾ) Liễu Ánh chi phiêu động!

(TẬN THẾ) Liễu Ánh chi phiêu động!

77 16 5

_NM: Đọc tên truyện đừng hiểu nhầm đấy nhé! Nó không có ý nghĩa tầm bậy đâu!_Tên khác: Hành trình phiêu lưu của Liễu Ánh!_Tác giả: YangYuMei._Thể loại: Tận thế, phiêu lưu, hành động, hài hước, nữ cường, không dị năng..._VĂN ÁN:Tháng 3 năm 3021:Đột nhiên có một thiên thạch từ ngoài vũ trụ đâm thẳng xuống bề mặt Trái Đất nơi con ngươi đang sinh sống khiến cho thế giới bị thiệt mạng không ít người...Từ đó, các vụ động đất, núi lửa phun trào, dich bệnh hoành hành thường xuyên xảy ra làm cho cuộc sống nhân loại ngày một khó khăn hơn...Sự việc đó cứ thế kéo dài khoảng 20 năm liền dừng lại và biến mất hoàn toàn như nó chưa từng xuất hiện...Các nhà khoa học đã cố gắng nghiên cứu ra hiện tượng kì lạ này nhưng đến nay vẫn chưa có lời giải đáp hợp lí...Nhưng...Họ đã không biết rằng...Vào đúng tháng 3 năm 3041, tức 20 năm sau, nó đã quay trở lại...Và mang theo đó là cái giá đắt mà con người sẽ phải trả...****** ****** ****** ****** ****** ******NM: Tôi đã viết nhiều truyện mạt thế, dị năng rồi nên lần này tôi sẽ không viết dị năng nữa mà sẽ là hành trình phiêu lưu của Liễu Ánh (Nữ chính) trong tận thế đầy rẫy sự nguy hiểm đang rình rập ở khắp mọi nơi này!*Cấm sao chép dưới mọi hình thức!…

540-600 bacsithientai
051-100 bacsithientai
351-400 bacsithientai
301-350 bacsithientai
151-200 bacsithientai
251-300 bacsithientai
720-800 bacsithientai
801-858 bacsithientai
chàng yêu tinh của em

chàng yêu tinh của em

10 0 12

Nếu một ngày bạn quá chán nản với cuộc sống và thấy nó vô vị thì hãy thử lướt qua cuộc đời của nhà văn Hoa Tỷ. Cô là một nhân viên văn phòng bình thường, sáng đi làm từ thứ hai đến thứ sáu, sống một mình trên căn hộ 302, tự tạo niềm vui bằng việc viết truyện trên mạng với bút danh Hoa Tỷ. Ngỡ rằng cuộc sống cứ trôi qua như vậy thì cô nhận được tin bản thân chỉ còn sống thêm được ba tháng nữa. Vốn dĩ vì chán nản mà đã có ý định tự tử. Nhưng thay vì tự đến với cái chết thì cô gặp tai nạn giao thông. Linh hồn của cô đi lang thang ra cầu sông Hàn vốn định tự tử ở đây, ngồi khóc vì hối hận. Lúc này anh là yêu tinh sống hơn chín trăm năm nhìn chuyện đời trôi qua chỉ là hư vô, hôm ấy vì thấy mặt trăng tròn chiếu sáng xuống sông Hàn nên đã đi đến nơi đó và gặp cô. Trong lúc uống rượu động lòng mà bảo vệ cô trước thần chết, tự đem danh dự đảm bảo ba tháng sau sẽ để thần chết dẫn đi. Thần chết đã hành nghề được năm trăm năm, cũng là bị đọa đày vì tội lỗi mà bản thân đã bị xóa ký ức, vì muốn đưa cô là linh hồn thứ 99999 đi sang thế giới để đối lấy khế ước bán thân, muốn nhớ lại quá khứ và đi tìm mối duyên nợ của chính mình. Năm lần bảy lượt thần chết đều cố tình tạo ra tình huống nguy hiểm để có thể mang cô đi sớm sang bên kia. Và mỗi lần như vậy đều có yêu tinh xuất hiện và bảo vệ cô khỏi bàn tay tử thần. Dần dần hai người nảy sinh tình cảm nhưng không thể tiến tới với đối phương. Sau này khi cả hai đã chạm đến cảm xúc của tình yêu thì cô chỉ còn có thể sống th…

Mùa Hạ Của Anh (mở đầu)

Mùa Hạ Của Anh (mở đầu)

117 8 2

Liệu có ai còn nhớ mùa hạ năm ấy ta từng gặp gỡ không!Những kí ức của ùa về của một mùa hạ thật đẹp và khó phai trong lòng cậu học sinh Nguyễn Nhật Minh ấy dù có trải qua bao lâu hay mùa hạ năm ấy có những giọt nước mắt hay nỗi buồn thì tất cả đều trọn vẹn trong lòng mỗi chúng ta 😊Trong cơn mê man thím thíp,có ánh nắng vàng chiếu vào tôi khi tôi đang nằm ngủ,tôi cảm nhận có một bàn tay chạm vào da tôi,tôi cảm nhận được một sự mát mẻ của những giọt mồ hôi trong bàn tay mềm mại ấy:"Minh!Dậy đi..Dậy!"Có chuyện gì vậy...!"-Tôi mệt mỏi quay đầu lại nhìn,thì ra là Nhược Hạ."Ngồi dậy đi với tớ nhanh lên đi...!"- Nhược Hạ vội kéo tôi xốc lên,tôi gượng lại"Tớ chưa đọc xong quyển sách mới mua nữa...!"rồi tôi lại quay ra ôm sách ngủ.Hình như dáng vẻ lười biếng đó chẳng thể làm lung lay Nhược Hạ cô ấy kéo tôi đứng dậy"Đợi cậu đọc xong quyển sách này chắc đến tết luôn quá!"Tôi bị cô ấy lôi đi nhưng không quên để lại quyển sách ở lại trên bàn:"Tớ đi này,từ từ đã" quyển sách ở lại lật từng trang từng trang theo làn gió như muốn nói lên một nỗi buồn, ánh nắng mùa hạ chiếu qua khung cửa sổ rọi vào những trang sách làm cho nó nhớ lại những ký ức vẫn còn cháy rám đi vì thời gian nhưng không phai những nhiệt huyết năm đấy.Quyển sách đóng lại hiện rõ dòng chữ đang sáng lên MÙA HẠ CỦA ANH…

Chi Chi Chành Chành

Chi Chi Chành Chành

10 2 2

Gái nhà lành x Trai nhà giàu 😞Gái dịu x Trai hỗnCâu chuyện vớ vỉn, có thể sẽ tình ơi là tình...*Trích đoạn:"Mày cứ qua lại với mấy thằng không ra gì đi. Đến lúc ông mách mẹ mày thì đừng trách ông miệng lưỡi vô tình!""Cậu bỏ ngay cái tật hỗn đi. Với lại ai thèm tí tởn cùng mấy thằng không ra gì!!!"Vũ cười nhạt hỏi:"Thế hôm bọn thằng Đức đánh nhau mày lao vào làm chó gì thế? Không có tao lôi ra thì đứa lùn tịt như mày thể nào cũng bị quần cho nát người. Tính làm mỹ nhân cứu thằng ất ơ à?"Tôi thấy nó tưởng tôi vì tình riêng mà muốn đỡ đòn hộ Đức thì cú lắm. Nhưng cái sự nền nã đã ăn vào trong máu nên tôi vẫn nhẹ giọng:"Do tui là lớp trưởng. Tất nhiên phải can thành viên lớp mình rồi. Ít nhất cũng câu được tí thời gian chờ thầy cô tới giải quyết mà..."Hình như nghe giọng tôi có chút ảo não phụng phịu, tên to xác nào đó cũng dịu lại đôi chút:"Lớp mày hết con trai sao? Kêu chúng nó can. Không biết đứng sang 1 bên hả? Học giỏi thế bọn kia gõ cho cái khờ người ra thì ai chơi với mày? Nghe câu này chưa: "Một con ngựa đau, cả tàu bỏ chạy." Nhớ vào đầu hộ tao."Tôi bật cười ha hả ha hả, tay cứ đập vào vai người bên cạnh. Bố khỉ. Chuyên Toán khi văn vở thì sẽ thế này hả? (...)…

MY CRUSH

MY CRUSH

64 5 5

*LƯU Ý: Đây là nhật kí của chính bản thân tôi :))) -------------------Lời dẫn truyện---------------------Có lẽ trên thế giới này, đối với tôi khoảng cách xa xôi nhất chính là khoảng cách từ trái tim của tôi đến trái tim của cậu. Cứ mỗi khi tôi tiến tới một bước thì cậu lại lùi ra xa tôi 99 bước.-Phải, cậu đứng trước mặt tôi đấy nhưng trái tim cậu đã ở đâu rồi??-Thế nhưng, tại sao? Tại sao tôi cứ thích cậu? Và tại sao tôi thường nghĩ về một ngày được bước chung với cậu trên một con đường dài và rải đầy hoa cơ chứ?Chắc do bản thân tôi đã ẢO TƯỞNG quá nhiều rồi.......Nhưng cậu biết không?? Dù là tình yêu đơn phương đi chăng nữa, dù là cậu không thích tôi đi chăng nữa và dù sau này lỡ như tôi không còn được gặp cậu mỗi khi đến trường nữa thì tôi vẫn sẽ xếp gọn và cất thật kỹ những kỷ niệm tốt đẹp này vào vali kí ức của tôi. Tôi sẽ nhớ mãi cậu - MY CRUSH#By_Sadly_Cop_nhớ_ghi_nguồn…