Nỗi Buồn Không Phải

Nỗi Buồn Không Phải

17 0 3

Ai bảo?Xuân - ai bảo rằng trời thay áo?Mắt em buồn ảo não đêm thâuTủi hờn em duyên phận dãi dầuBao cay đắng rêu phong đời em hết!Đường tấp nập rộn người vui TếtRiêng em tôi hồn lặng chết trong timƯớt mi cong giọt lệ vỡ.im lìmĐi thui thủi Tết đừng tìm em nữa!…

Xuyến Chi và Mưa Rào

Xuyến Chi và Mưa Rào

13 2 1

"Cậu chẳng làm điều gì có lỗi. Chính xác thì mình mới không xứng đáng có được tình cảm của cậu. Cậu nhớ không, ngày mình mới bắt đầu cuộc sống nhỏ bé, cậu đã giúp mình vươn lên, phát triển. Bất kì lúc nào, cậu cũng muốn làm mình vui, làm mình có tình bạn thêm sâu sắc thì mình lại vô tâm, thờ ơ... Đến cuối đời, tớ mới nhận ra tình cảm lớn lao và sâu sắc mà cậu dành cho tớ. Nhưng rất tiếc là đã quá muộn, tớ không thể đền đáp được gì cho cậu."…

Có Em Bên Đời Mùa Hạ Cũng Hóa Xuân

Có Em Bên Đời Mùa Hạ Cũng Hóa Xuân

6 0 2

Lê Thanh Phương là người hòa đồng, đơn giản, thông minh, dễ gần.Lê Thanh Phong là người ít nói, tâm lí, vui tính, ngoại hình và tính cách trông khá giống badboy.Câu chuyện xoay quanh Phong, Phương và một vài người bạn của họ. Phong, Phương là thanh mai trúc mã, hàng xóm từ bé. Năm Phương học lớp 3, gia đình Phong phải chuyển lên TP.Hồ Chí Minh để sống vì lí do công việc. Mãi đến hè năm lớp 9 thì gia đình Phong chuyển về lại Đắk Lắk. Hai người gặp lại nhau và bắt đầu mở ra trang giấy cho chuyện tình ngọt ngào năm ấy cùng với bao kỉ niệm tuyệt đẹp bên cạnh những người bạn mà họ gặp và làm quen được...…

Sinh ra là giành cho nhau

Sinh ra là giành cho nhau

1 0 1

Uyển Di là một cô bé hậu đậu ngốc nghếch ngô nghê dù cô đã 17 tuổi đầu nhưng vẫn luôn như một đứa con nít. Như cái tên quen thuộc mà bà ngoại đặt cho cô năm 7 tuổi đó là Tiêu Tiêu, cái tên thật sự rất phù hợp cho một người bé con và cũng rất hậu đậu như cô, dù cô ở dưới trần gian nhưng não cô lúc nào cũng như ở trên cung đàn lả lơi không chịu rớt xuống. Trong đêm tiệc sinh nhật lần thứ 18 của Phú Hạo chỉ vì gặp sự cố mà anh đã va phải vào một ánh mắt chạm đáy lòng anh, cảm giác thật lạ lẫm trong từng ấy năm qua bao nhiêu cô gái nhưng anh vẫn không màng đến một ai. Và đúng vậy sau những biến cố ấy đã khiến anh và Uyển Nhi có thêm nhiều tình cảm gắn ghép lại với nhau. Anh yêu cô rất nhiều. Anh chỉ muốn gánh chịu hết mọi nổi đau của cô lên người anh, bao nhiêu cũng được, có thể là cả thế giới, miễn cô được hạnh phúc là anh không còn thấy mệt mỏi là nghĩa lý gì. Hãy luôn ở cạnh anh nhé Uyển Nhi yêu dấu!!…

Tự Sự

Tự Sự

17 0 5

Tôi sẽ đi bên cạnh nhiều người. Trăm năm, sao vẫn quá cô đơn? Buồn..Tôi không sợ một người nói yêu tôi, Chỉ sợ mình tin những lời người thề thốt. Đến lúc đủ đau để biết mình dại dột, Tôi mới nhận ra người chẳng chút thật lòng. Tôi không sợ một người đến, quan tâm, Chỉ sợ một ngày người âm thầm biến mất. Khi tôi biết mình yêu người, là thật Cũng là khi tôi phải học quên người... Tôi không sợ mình phải sống đơn côi, Chỉ sợ trót quen có hơi người bên cạnh. Những năm tháng sau này trái tim mình nguội lạnh, Không biết vịn vào đâu và đợi những những gì... Tôi không sợ một người đến rồi đi, Chỉ sợ không sao quên những gì người để lại. Rồi cứ thế mang theo bên mình mãi mãi, Và chẳng thể tin ai sau đó nữa, thật buồn!…