[Mashle/AllMash] Kẻ Vô Năng
mình đẻ ra con hàng này chỉ để thoả mãn sự vã otp của m thuii…
mình đẻ ra con hàng này chỉ để thoả mãn sự vã otp của m thuii…
Viêys vè thi nơ…
Đứa nào tính dông dài dễ sống thì nhảy vào đây :-)…
Ném đá nhiều vào để mình sửa nhé, mới lần đầu viết nên hmu :,)…
Một nhóm bạn rủ nhau chơi ma sói, những mẩu chuyện ngắn được viết lại bởi mình. -6/1/24-…
ThyLinh không bao giờ chiềmmm 😂…
Mình là ai giữa cuộc đời này? Mình là gì nếu chẳng yêu nhau?…
Thông tin về các loại thuốc Y học - bệnh lý - cách điều trị - công dụng ...https://mintminonline.wordpress.com/…
Nàng vượt thời gian tới thế kỉ 21. Chàng là quỷ canh giữ thời gian. Tái thế luân hồi, 2 người họ lại đầu thai cạnh nhau và.....…
Sau khi tất cả bảo thạch được biến đổi thành nguyệt nhân thì trận chiến đã kết thúc. Còn Phosphophylilte thì có được sức mạnh của Kongo, cô đã rơi vào tuyệt vọng không lối thoát. Chính lúc này khi những bảo thạch biến thành nguyệt nhân đang hạnh phúc thì cô lại tuyệt vọng, cô đã làm tất cả vì nhưng họ chẳng hiểu lại vì thế mà đập vỡ và cuối cùng họ được hạnh phúc còn cô phải tuyệt vọng. Thương cảm cho người bạn của mình vua Admirabilis đệ nhị Ventricosus đã xuất hiện, sau khi giải cứu tất cả dân chúng của mình cô mới có thể đến với người bạn của mình.Ventricosus đã mang Phosphophylilte xuống biển và ghép lại từng mảnh vỡ trên người cô. Sau khi Phosphophylilte ngủ đông 2000 năm, thì cô tỉnh dậy Phosphophylilte đã được đưa đến một cánh cổng không gian do con người tạo ra và đi vào đó. Cô đã tới thế giới nơi mà 80% dân số đều sở hữu những siêu năng lực đặc biệt được gọi là Cá tính (個性 Kosei?) và nó đã được coi như một chuẩn mực của xã hội. Trong một xã hội siêu nhiên đó xuất hiện các "anh hùng" với sức mạnh vượt trội, chiến đấu để bảo vệ thế giới.…
Gặp nhau được đã là duyênNgày xưa câu chuyện nối liền thanh xuân...…
Cuộc đời kỹ nữ bị chửi rủa và là chỗ để mua vui cho đàn ông…
Tác giả: Hỷ LạcThể loại: Ngôn tình, xuyên không, Việt Nam cận đại, gia đấu,...Văn án:"Mọi việc trên cuộc đời, như là bong bóng nướcĐủ màu tươi lấp lánh, thu hút người đắm sayNhưng khi chạm bàn tay, tan tành điều mơ ướcNgười ngỡ ngàng thảm thiết, kêu khóc vì nhớ nhungMột ảo mộng mông lung, vốn nào đâu có thật."Ánh mắt An Tâm chuyển đến ô cửa sổ.Mặc dù hiện tại không phải mùa đông lạnh giá, bên ngoài ô cửa cũng không có cây thường Xuân, nhưng cô biết... Chiếc lá cuối cùng sắp không trụ được nữa rồi. Nhưng.... Có lẽ, ông trời không những không vẽ cho cô một chiếc lá mà còn muốn tự tay kết liễu mọi đau khổ cho cô... Như vậy cũng tốt! Nếu có kiếp sau, cô nhất định sẽ sống thật vui vẻ, thật hạnh phúc, cô cũng sẽ không yêu bất kì ai. Nhất định... nhất định cô phải sống thật xứng đáng!…
Người thấy gì trong buổi chiều lạc lõngĐôi vai gầy không cõng hết cô đơn?…