TUỔI 17

TUỔI 17

166 6 8

"Những ký ức đã trôi qua luôn khiến ta bất giác mĩm cười khi nhớ lại, nhưng đôi khi cũng khiến ta rơi nước mắt. Dù bây giờ chúng ta có như thế nào thì xin hãy nhớ những gì tớ từng dành cho cậu đều là thật lòng..."___________________________________Thể loại: Truyện ngắnTác giả: Anne_529Nội dung: "Tuổi 17" những áp lực học hành thi cử, những mối tình đầu trong sáng, nhẹ nhàng, những rung động rất đỗi đáng yêu. Là cái nhìn lén lút người bạn thầm thích, là cùng những người bạn vượt qua mọi buồn vui. Là cùng cô bạn thân theo đuổi thần tượng. Là nỗi lo cho những con đường phía trước buộc phải chọn lựa. Tuổi 17 của bạn có điều gì phải hối tiếc? Tuổi 17 của bạn đã, đang và sẽ trôi qua như thế nào? Và hãy cùng xem tuổi 17 của chúng ta giống nhau không nhé?…

Huyền mộng

Huyền mộng

38 0 1

Tại trường A nổi tiếng có một nữ sinh vô cùng lập dị,lúc nào cô ấy cũng đeo một tấm vải trắng tinh với những họa tiết cành hoa tử đằng vàng kim che đi đôi mắt và khuôn mặt của mình;mái tóc thì giấu phía trong mũ áo hoddie màu đen;chưa từng nói chuyện với ai trừ khi thầy cô hỏi hoặc đưa đồ giáo viên giao cho mọi người.Người thì bảo cô bị mù hoặc mắt có vấn đề gì đấy mới không cởi tấm vải đấy ra,người lại bảo cô muốn gây chú ý nên mới đeo,có người lại nói cô quá xấu xí nên mới làm vậy,dung mạo của cô từng một thời làm cõi mạng tò mò,cũng có vô số người bịa đặt về cô thế nhưng rốt cuộc cũng chưa từng có ai nhìn thấy khuôn mặt thật của cô cả.Cuối cùng nó vẫn lắng xuống như bao vụ drama khác.Mọi người còn hay gọi cô với cái tên ushinaukao thay vì tên thật của cô - y/n đến mức tí thì cô quên luôn tên của mìnhCòn về phần cô thì cũng chả để ý mấy điều đó cho lắm,bỗng ngày nọ cô nhận được một lá thư từ Blue Lock project(?!)mời cô tới làm quản lý cho những viên ngọc thô cần được mài dũa(theo lá thư ghi vậy)và từ đó mở ra trang sách mới cho cuộc đời nhàm chán của cô.P/s : Khả năng cao là sẽ có ngược,nhắc lại sẽ có ngược nhé,sẽ có ngược đấy(điều quan trọng cần nhắc lại ba lần),ngược nặng là đằng khác nên đừng ném đá nha…

Người Nổi Tiếng 闻人

Người Nổi Tiếng 闻人

495 16 1

๖ۣۜMẹ đẻ: Đông Phương Vân Sơ 东方云初.๖ۣۜSố đo ba vòng: Hiện đại, vườn trường, ôn nhuận mỹ nhân nhược công x trầm mặc ít nói chó dại thụ, đoản văn, HETích phân: 209,185Nguồn: Tấn Giang .๖ۣۜHưởng thọ theo sổ tử thần: Hoàn 5 tuổi + 0 lần chết lâm sàn .๖ۣۜNhử mồiĐến từ Giang Nam vùng sông nước đại gia khuê tú ôn nhuận mỹ nhân công (Văn Bất Ngữ)? Đến từ phương bắc trầm mặc ít nói chó dại thụ (Dương Thần)Chủ công niên thượng 1V1HE ngọt sủng yếu cường mỹ cường công khống thụ sủng công------------Đại khái là một cái, ôn nhu thiên sứ cùng hắn một đời người bảo vệ chi gian cố sự, thụ chỉ là đối nội ôn nhu, không nên bị hắn tại công trước mặt bộ dáng lừa nha.Nửa bộ phận trước vườn trường, bộ phận sau là tiến vào xã hội sau.Tìm tòi chữ mấu chốt: Vai chính: Văn Bất Ngữ (công), Dương Thần (thụ) ┃ vai phụ: Khâu Trạch (bị ngược pháo hôi) ┃ cái khác: Thụ truy công, thụ sủng công, mỹ nhân công, yếu cường bánh ngọt๖ۣۜHố:.Để tìm kiếm các truyện cùng thể loại, mọi người vào đây. Đào hố cần quá trình, mọi người kiên nhấn nhé ^^.Yêu mọi người Tấn Giang có cơ chế chương chống trộm, mọi người đọc thấy lặp chương thì thông báo mình nhéNguồn : http://khotangdammyfanfic.blogspot.com/2019/05/nguoi-noi-tieng.html?m=1…

Dứa Lồi!

Dứa Lồi!

33 6 3

Tất cả chỉ toàn là dứaVăn ánHắn hối hận rồi sao có thể làm ra chuyện tồi tệ như vậy. 17năm qua mối quan hệ dù nhiều bao nhiêu hắn cũng chỉ vui vẻ chơi đùa chưa bao giờ có sau này.Nhưng mà hắn đã mắc sai lầm lớn rồi. Hắn nhớ cô rồi rất nhớ cô rất muốn gặp đã nhiều lần hèn mọn nhìn trộm cô từ xa như vậy là sao ."Chị ơi, tha thứ cho em một lần thôi được không" hắn níu lấy vạt áo cô run run ánh mắt ửng đỏ như cún nhỏ chịu ủy khất lớn."Cả đời này em đều không dám nữa, chị ơi"Cô vẫn đứng đó không cả cho hắn một ánh nhìn bước đi như muốn mặc kệ hết thảy, một lực nhè nhẹ níu lại ,v cả người cô nhói lên một cách khó hiểu tại sao chứ nắm chặt tay cố chấn tĩnh lại nhưng cảm xúc."Là chị quấn lấy e trước tự rước hoạ vào thân" cô gằn từng chữ trái tim cô như lại rỉ ra rồi đau thật đấy."Em kh cần nghĩ nhiều, bỏ tay ra đi""Em..c..chị ơi ""Em nhớ chị" những cảm xúc ấy hắn không cầm được nữa người con gái hắn yêu cũng sắp bỏ hắn bàn tay này thật phế vật" đừng bỏ em".Cô giật run cả người trừng hắn hốc mắt ửng đỏ dần nhoè đi màn sương lấn át tầm nhìn của cô. Nhưng cô phải nhịn lại mất mặt lắm."Chị ơi chúng ta bình thường lại được không nha em..em không thể ... không muốn chị bên người khác em khó chịu lắm " bàn tay ấy vẫn run run ôm lấy cô gương mặt vùi vào hõm cổ cô một nơi thân thuộc cọ cọ.Cô lúc này dằn mình phải thật tỉnh táo có những thứ nói nhiều hơn cũng kh có tác dụng không thể bù đắp được:"Cọng rau ngắt đi có thể mọc lại Nhưng đầu…