Hy vọng của trái tim

Hy vọng của trái tim

201 12 3

Giới thiệuTôi tên là Bùi Tiến Dũng, sở thích của tôi là chơi bóng đá, bóng rổ và cầu lông. Tôi đang học ĐH năm nay tôi 22 tuổi . Rất nhiều cô gái theo đuổi tôi, cả trường theo đuổi tôi. Tôi có một cô bạn thân tên là Quang Hải, cô ấy học cùng tôi từ hồi mẫu giáo. Tôi cũng có một cô bạn ấy tên là Đức Chinh, cô ấy rất là khác biệt với những cô nàng khác. Cô ấy học rất giỏi, nhiều người theo đuổi, hát hay và biết võ.Mỗi buổi sáng tôi thường qua nhà hai cô nàng để gọi dậy! Và cũng một đứa bạn thân nhất tôi tên là Xuân Trường và đứa em trai khó ưa của tôi Tiến Dụng. Buổi sáng, thứ haiDũng: Hải ơi dậy đi tôi đợi bà ở cửa nhé!:)Hải: 10 phút nữa tôi ra! 15 phút sau. Hải: Xong! Đi thôiDũng: Bà có biết bây giờ là mấy giờ rồi không hả! Sáng nào cũng vậy hết áHải: Xin lỗi! Tại lúc ông gọi tôi thì sau 5 phút tôi mới dậy:)Dũng và Hải: Trường ơi dậy đi! Hải: Này Dũng ơi! Về sau đừng gọi tôi dậy trước nhé!Dũng: lại muốn nằm ườn nữa chứ gì!Hải: Uh! Mệt quá!Dũng: Trường ơi! Dậy đi kẻo trễ Hải: ước gì tôi được giống như Chinh được gọi dậy cuối Dũng: ai biểu nhà bà xa làm chi! Xây nhà bên cạnh trường học đi Hải: cũng có lý Trường: sáng ra cãi nhau gì đấy! Sáng nào cũng thế như chó với mèo ýHải: thôi đi thôiTrường: dậy đi Chinh ơi!Dũng: Trường ơi! Ông thích ai? Bà Chinh hay là bà Hải?(thầm thì) Hải:"nghe lén" Hai ông nói xấu tôi àDũng và Trường: KHÔNGChinh: đi học thôi-------------- Stella🇻🇳🇻🇳⚽️: lần đầu viết chuyện không hay thì thông cảm nhé;)…

Đợi một loài hoa nở

Đợi một loài hoa nở

679 97 56

Thể loại: Hiện đại, xuyên không, giả huynh muội, HE."Có người từng nói với tôi rằng có thứ không thể đợi. Nhưng tôi chẳng thể nhớ ra thứ ấy rốt cục là gì, cũng chẳng thể nhớ ai đã nói với tôi như thế... Đến khi tần ngần đứng dưới tán hoàng mai rực rỡ trước sân nhà tôi như kẻ si dại nhận ra rằng thật sự có nhiều thứ vốn dĩ không thể đợi."Phải, thật sự có nhiều thứ không thể đợi.Mai Cô làm tổn thương người bà yêu quý cô. Cái chết của bà liệu là sự trừng phạt mà ông trời giành cho cô? Cô đợi điều gì, tha thứ hay là sự dằn vặt?Rồi ngày tình mở lời yêu, cô từ chối vì mặc cảm bản thân vì cái gọi là trái tim rung động. Rốt cục cô muốn đợi ai? Chẳng đợi được ai.Tai hoạ ập xuống đầu, cô rơi từ cầu thang xuống đất, trở thành người thực vật. Cô lại đợi được gì? Bạn thân hoá xa lạ, thanh xuân mãi mãi nằm lại ở thời khắc hoa nở của cuộc đời và mối tình đầu viễn viễn không thể trả cho người.Hồn phách của cô xuyên về cổ đại cách một nghìn năm đợi ngày sống lại. Đợi phải chăng để gặp anh, Mai Hạ Du? Hoa mai đã rực nở dưới nắng vàng, anh từ từ bước vào trái tim cô. Trớ trêu thay anh lại là ca ca cùng cha khác mẹ. Có phải báo ứng cho những gì đã gây ra trong quá khứ, từ chối tình yêu làm tổn thương trái tim kẻ khác khiến cô và anh mãi mãi chẳng đi đến kết cục? Tình yêu của cô và anh liệu có thể được viết tiếp hay phải khổ sở đợi chờ? Cô sẽ từ bỏ hay điên cuồng giành lấy anh? Mời bạn đọc "Đợi một loài hoa nở" để cùng giải đáp.…