Cậu bé ấy lúc nào cũng đem theo bên mình cây viết chì và tờ giấy , mấy đứa trẻ cứ cười nhạo cậu nhưng ko biết rằng đó là hoài bão của cậu , cuộc đời cậu đổi thay từ cái đêm định mệnh ấy...…
Thời gian không có cậu, tôi đã xảy ra rất nhiều chuyện, nhưng nó không tệ bằng cái biến cố năm ấy... Làm tôi mất cậu.. 😊😊…
xám hối mấy việc làm toi thấy có lỗi nhưng người khác thấy tầm thường và có khi nó nên vậy :'3Humu humu cũng do tui quá là lương thiện ik ='}}}…
Tác giả mắc hội chứng lười giai đoạn cuối nên chẳng viết j cả…
Murad x Triệu VânTrong bóng tối Murad dườn như thấy được bóng hình ai đó 1 người nào đó.... Một quá khứ nào đó... Hay 1 lời hứa bị lãng quên từ ngàn năm trước…
Hope a successful comback & thanks for reading…
trích đoạn "chú là ai !Buông đôi tay nhau ra cháu không quên chú"…
Đúng! người đó vẫn luôn là cậu, tôi nghĩ là cậu yêu tôi rất nhiều và tôi chắc chắn điều đó. Cậu sẽ không thể thoát ra khỏi cái "lồng sắt" mà tôi "tặng" cậu được, vì cậu là của tôi! của riêng tôi, không ai được đụng vào cậu ngoài tôi. Cậu muốn trốn ư? vậy tôi sẽ đi tìm, đến khi nào cậu kiệt sức và ngoan ở bên tôi thì thôi! TÔI YÊU CẬU! Laville bé nhỏ à~ -Zata…
Hào Tình Nhã TríLưu Dã- Nhậm Hào https://archiveofourown.org/works/25607221#hqyz #r1se #luuda #nhamhao…
Giữa sự thực và mơ cái nào là thật? Vừa lạ vừa quen cái nào gần gũi? Đứng giữ mênh mông sự tạo hóa của thiên nhiên, rốt cuộc mình nhỏ bé đến nhường nào? Có cách nào chết mà không đau đớn?…
chưa biết ghi gì cả=))…