Tnú

Tnú

14 0 1

Mỗi nhà văn thường có một vùng đất riêng, với Nguyễn Trung Thành đó là Tây Nguyên. Ông đã có rất nhiều những tác phẩm viết về mảng đề tài này, đặc biệt là hình ảnh của những con người kiên cường bất khuất nơi núi rung Tây Nguyên.Một trong những tác phẩm nổi bật nhất trong sáng tác của Nguyễn Trung Thành là truyện ngắn "Rùng xà nu", tác phẩm là câu chuyện về dân làng Xô Man trong kháng chiến chống Mĩ.Trong số những con người hiên ngang bất khuất của làng Xô Man nổi bật lên là hình ảnh Tnú.Câu chuyện về cuộc đời anh đã được tái hiện cụ thể qua lời kể của già làng bên bếp lửa nhà ưng.Nhìn lại chặng đường đời của Tnú, chúng ta có thể dễ dàng thấy hiện lên hình ảnh một Tnú trước và sau khi đúng lên cầm vũ khí.Trước khi cầm vũ khí, ngày từ khi còn nhỏ Tnú đã là cậu bé gan góc, dũng cảm biểu lộ một tính cách táo bạo mạnh mẽ.Tnú thay người già làm liên lạc, nuôi giấu cán bộ, nhanh nhẹn luồn rừng đưa thư, vượt qua suối lũ một cách dũng cảm.Cậu thất sáng dạ khi biết rằng bọn Mĩ nguỵ ít khi phục kích ở chỗ nứơc chảy xiết.Nguời đọc cảm thấy một cái gì thật đáng yêu ở sự quan tâm học chữ không chịu thua kém ai của Tnú.Cậu bé này dám lấy đá đập vào đầu mình khi học cái chữ không sáng tạo bằng Mai.Và đặc biệt sự gan dạ dũng cảm của Tnú khi bị giặc bắt, chú bé nhỏ tuổi này đã chỉ vào bụng mình và nói: "Cộng sản ở đây này".Mặc cho những vết dao chém dọc ngang trên tấm lưng bé nhỏ Tnú vẫn không khai báo, vẫn gan dạ kiên cường.Trước những trận đòn roi tra tấn dã man của kẻ thù, Tnú thật may mắn k…

[ Xạ Điêu + Lục Tiểu Phụng ]  ĐÀO HOA ĐẢO THỦ TỤC

[ Xạ Điêu + Lục Tiểu Phụng ] ĐÀO HOA ĐẢO THỦ TỤC

1,754 16 1

Nàng đời trước vẫn lạnh bạc bình tĩnh đến tử, không nghĩ tới hội xuyên qua thành Hoàng Dược Sư đồ đệ Trình Anh, thổi cái Bích Hải triều sinh khúc ra vẻ thực không sai ai! Bất quá nàng còn không có xuất sư đâu, đây là muốn ồn ào loại nào a?Nàng mới ngủ vừa cảm giác, thế giới này như thế nào lại thay đổi? Uy uy uy , ta chỉ là đeo nhân bên ngoài cụ mà thôi, không có nghĩa là ta là mặt than! Ngươi đem ta dẫn tiến cấp Kiếm Thần là muốn nháo loại nào a!Đủ Tôn cô nương! Thích thượng giết chết chính mình sư phụ hung thủ, thật sự đại trượng phu? Không cần lại bắt ngươi kia được bệnh đau mắt hai mắt xem ta, chọc mao ta, khiến cho ngươi não bổ gian tình trở thành sự thật!Cùng Kiếm Thần yêu đương kết hôn có muốn làm đầu sao? Ta nói cho ngươi, rất muốn làm đầu! Không phát hiện Vạn Mai Sơn Trang chung quanh kéo đỉnh núi đều là của hắn sao! Không phát hiện người ta khai lần toàn bộ Trung Nguyên lão bà bánh đại lí sao! Không phát hiện người ta yêu kiếm thành si, tuyệt bức không có bên ngoài có thể sao! Thổ hào a, chúng ta làm XX bằng hữu đi!Chính là... Con a, ngươi còn nhỏ, mặt than không phải tốt thói quen, không cần học cha ngươi cùng nương, ngoan, sửa sửa a! Ân? Ngươi cầm trên tay là cái gì? Có điểm nhìn quen mắt? ! Lục Tiểu Phụng râu sao? Làm tốt lắm!Nội dung nhãn: Võ hiệp xuyên qua thời không giang hồ ân oán kiếp trước kiếp nàyTìm tòi mấu chốt tự: Nhân vật chính: Trình Anh, Tây Môn Xuy Tuyết ┃ phối hợp diễn: Lục Tiểu Phụng chúng, Hoàng Dược Sư ┃ cái khác: Tâm ý trầm tuyệt, si…

Giới giải trí chi đột xuất kết hôn

Giới giải trí chi đột xuất kết hôn

49 0 12

Giới giải trí chi đột xuất kết hônTác giả: U Hoàng Tử LamSố chương hoàn 158 (cả ngoại truyện)Tag: Sinh tử, tình cảm, giới showbiz, chủ thụ, tình cảm, không ngọt không lấy tiền, bình đạm trôiTóm tắt:Vừa đóng máy Lâm Nham vội vã về nhà nhưng kế hoạch cầu hôn lãng mạn với người bạn trai lâu nam nháy mắt bị hiện thực đánh vỡ tan tành.Bình tĩnh nghe tên bạn trai cặn bã giải trình chuyện "lăn giường" với nữ nhân khác, Lâm Nham thẳng thừng chia tay.Cậu không khóc, không nháo nhào sa đoạ uống rượu giải sầu gì đó, mà đơn giản nắm đại một nam nhân trên đường cái dắt đi kết hôn luôn.Công chứng viên: Hai người nhìn rất tình cảm, quen nhau đã lâu rồi? Cả hai liếc nhìn đồng hồLâm Nham: 3 tiếngHoắc Cảnh Lân: 40 phútCông chức viên"... Các anh đang nói giỡn phải không"Hai người đồng thanh: "Không, chúng tôi nghiêm túc"Cuộc hôn nhân bất ngờ mà rất ngọt ngào giữa hai người đàn ông.Văn không có drama lớn quá (có thì cũng là mấy cái ở đâu ấy, chứ tình cảm lứa đôi thì cứ bình đạm thôi), chủ yếu cuộc sống hàng ngày ngốc bạch ngọt, sinh con, bối cảnh đất nước thông qua luật kết hôn đồng giới, tỷ lệ đàn ông có thể mang thai rất ít,Từ khóa tìm kiếm: Vai chính: Lâm nham, hoắc cảnh lân và 1 núi các vai phụ khác nhau…

Khúc ca của Bóng Đêm

Khúc ca của Bóng Đêm

3 0 1

Ở một thế giới khác, không có con người.Chỉ có chết chóc, máu tanh, có sự tàn nhẫn và lãnh khốc. Thế giới của ma cà rồng. Đây là một thế giới khách, tồn tại song song với thế giới của con người.Hai giống loài khác nhau, cách sống khác nhau, chính vì thế duyên phận hay tình yêu giữa họ là rất mỏng manh. Con người ao ước tình yêu đó, nhưng không lẽ ma cà rồng lại không khao khát?!Con người, ma cà rồng. Họ khác nhau ở chỗ nào? Con người ăn thức ăn của mình để sống thì ma cà rồng cũng phải hút máu người để sống, cùng là nuôi sống cơ thề của bản thân nhưng lại áp dụng những cách thức khác nhau. Nếu như vậy thì, điểm khác nhau ở chỗ nào? Ma cà rồng có thể lạnh lùng giết bạn để lấy máu, nhưng con người cũng có thể nhẫn tâm giết một ai đó chỉ để trả thù rửa hận. Con người vì đau buồn mà rơi lệ thì ma cà rồng cũng có khi thống khổ phải tự giày vò mình. Đều giống nhau. Họa chăng nếu có một điểm khác biệt giữa con người và ma cà rồng, chẳng qua là rơi vào hai chữ "thế giới" mà thôi. Con người có thế giới của con người, họ sống an toàn hay nguy hiểm đều gói gọn trong cái thế giới đó. Ma cà rồng có thế giới của ma cà rồng, họ giết chóc hay rong ruổi săn mồi đều gói gọn trong cái thế giới đó. Bất quá, thế giới của ma cà rồng sẽ ngày càng lớn mạnh, thế giới của con người sẽ ngày càng bị thu hẹp. Đó là luật sinh tồn. Họ không bước vào mảnh đất của bạn, bạn gặp may.Bạn phạm vào lãnh địa của họ, bạn chết.…

Ước Hẹn Mùa Xuân

Ước Hẹn Mùa Xuân

43 0 30

Câu chuyện này nói về giáo sư Odamaki vẫn còn đang học đại học tại thành phố Nagisa của vùng Sinnoh đầy sức bí ẩn đằng sau tấm bề dày hàng ngàn năm đó lịch sử kiến tạo .…

Long miêu đi thiên hạ

Long miêu đi thiên hạ

484 0 4

Miêu tiểu hô ở tiên khí cốc đich đại danh kêu miêu đáng yêu, bởi vì nàng mới ra sinh khi, một nửa tượng của nàng soái miêu lão cha [ soái miêu là nàng cha chính mình phong đich ], một nửa tượng của nàng xinh đẹp quyến rũ đich lão mẹ [ đây là thật sự ], có đáng yêu đich lắng tai đóa, kia trương khuôn mặt nhỏ nhắn không giống khác hồ ly dài kiều kiều đich mỏ nhọn ba, khá vậy không giống miêu như vậy đich viên đầu viên não, thật dài tứ chi, còn một cái so với khác hồ ly tiểu nhưng so với bình thường miêu đại đich cái đuôi, nhị chích sáng trông suốt đich mắt to, này nhị con mắt chủ yếu tượng hồ ly mụ mụ, nhưng là đen bóng đich con ngươi tượng miêu ba ba, bao trùm truyền tự mụ mụ thật dài lông mi, hơn nữa tuyết trắng giống như nhung nhung đich một thân mao, này chích tập rồi miêu loại linh khí cùng hồ ly mị khí làm một thân đich hỗn huyết miêu, lập tức trở thành tiên khí cốc lý năm trăm năm qua đáng yêu nhất đich tiểu trẻ con, cho nên mọi người đều kêu nàng miêu đáng yêu.Tu đạo đich động vật sinh mệnh đều rất dài, một trăm năm tựu thành hình người, tương đương với nhân loại đich ngũ tuổi, ba trăm năm có thể có được tuyển định cả đời đich ngoại hình, có thể biến đich thật đẹp, toàn bằng ngộ tính cùng công lực, đồng thời có được tương đương trình độ đich pháp lực, có thể đối phó bình thường đich đạo sĩ, an toàn tính cao rất nhiều, tương đương với nhân loại đich mười lăm tuổi, bình thường chính là lúc này xuống núi đi lịch lãm.Yêu tinh nhóm đich pháp còn lại là yêu không mài bất thành tinh nha!Nhưng đối với…

Ta không phải tiểu người câm

Ta không phải tiểu người câm

14,747 127 1

Văn án:Trầm Tự ở sơn dã kiểm cái tiểu người câm mang về cung, từ nay về sau hơn vài cái đặc thù ham mê:Uy tiểu người câm ăn cơm, hống ( bồi ) tiểu người câm ngủ, thuận tiện còn bổ một khối đất vườn cấp tiểu người câm loại đồ ăn ngoạn nhi...Làm người bên ngoài đều nghĩ đến tiểu người câm sẽ không nói dễ khi dễ khi, nàng làm trò mọi người mặt, bắt được Trầm Tự tay áo, ngửa đầu đạo: "Đau."Trầm Tự loan hạ thắt lưng, tiếng nói nhu hòa, mặt mày trầm tĩnh: "Làm sao đau?""Thủ đau."Trong mắt của hắn hiện lên một mảnh hung ác nham hiểm: "Ai làm ?"Tiểu người câm đưa tay một lóng tay, từ nay về sau tái không ai dám khi dễ nàng.Tiểu kịch trường:"Cũng biết lấy thân báo đáp ý tứ?"Tiểu người câm hơi hơi suy nghĩ một lát, lập tức gật đầu, mồm miệng không rõ nói: "Cứu mạng, sau đó tướng hứa."Trầm Tự cao hứng nhu liễu nhu nàng mao nhung nhung tóc: "Ngươi ở trong núi đã cứu trẫm, vậy có phải hay không sẽ đối trẫm lấy thân báo đáp?"Tiểu người câm còn không có hiểu rõ sở, người nọ lại hỏi:"Kia trẫm phải ngủ ở trong này, khả hứa?"Hắn chỉ chỉ tiểu người câm giường, tiểu người câm sửng sốt nửa ngày, hướng bên trong xê dịch, để lại một vị trí cho hắn."Kia, ngủ đi."Dùng ăn chỉ nam:1. Ngọt sủng 1v1, song cSiêu cấp thích bị hôn nhẹ ôm một cái cử cao cao tiểu tiên nữ X sát phạt quyết đoán nội tâm âm lãnh vặn vẹo hoàng đế2. Nữ chủ tinh thông y thuật, có được phi điển hình sức chiến đấu, làm nũng bán manh trường mỹ.3. Nam chủ tính cách âm u, khống chế dục rất mạnh, không có gì đ…

Đang Bận Ngắm Kì Hoa Dị Thảo

Đang Bận Ngắm Kì Hoa Dị Thảo

52 4 6

Văn án: Thiết Mộc Dương lớn lên cùng với Võ tướng của Tống Bang thuở thiếu thời. Mộc Dương bẩm sinh thân thủ nhanh nhẹn, được rèn luyện nên lại thêm võ công cao cường, nhưng vì còn trẻ người non dạ, tính tình ngang ngược hiếu thắng nên không được trọng dụng. Thiết Mộc Dương vì một lòng muốn phò tá Đại tướng nên bất chấp lời ra tiếng vào gia nhập binh đoàn tham chiến, dù là ở vị trí thấp nhất cũng không màng. Ba lần ra trận dưới trướng Đại tướng quân, Thiết Mộc Dương dần khẳng định được phẩm chất ưu tú, nhiều lần lập công lớn nên được tín nhiệm bổ làm Điện Soái trấn giữ Tây La thành của Tống Bang. Một thời gian sau, thân phận nữ nhi bại lộ, Thiết Mộc Dương liên tiếp gặp không ít khó khăn. Trận cuối cùng Thiết Mộc Dương đem quân chinh phạt Lạc Hầu man di xưng đế phương Bắc, dẹp đường cho Tống Bang thống nhất thiên hạ. Tiếc thay, Mộc Dương không ngờ được trong quân có nội ứng, đoàn quân bị man di mai phục ở hẻm núi Tây Lăng ..Trận Lạc Hầu thảm bại, Thiết Mộc Dương đến Tây Lăng một đi không trở về.. Thất bại lần đó của Tống Bang trở thành động lực khích lệ những Bang thuộc địa vùng dậy giành độc lập. Đế Vương đương triều của Tống Bang bị phế truất. Viên Võ Tướng được tín nhiệm lên ngôi, lấy hiệu Cảnh Minh.…

Tước Tích

Tước Tích

1,991 23 2

Chương 1Những mảnh tuyết vụn cứ xoắt xuýt đầy trời hệt như đám lông tơ của một con thú khổng lồ đang giũ cánh, bay lả tả che khuất cả tầm mắt.Mùa đông đã đến với lục địa này.Khi nhiệt độ ở Phương Nam chỉ mới bắt đầu hạ thấp, tản sáng trên những khung cửa sổ còn nhìn thấy hơi sương phủ mờ, thì tại nơi này - lục địa tiếp giáp với nơi tận cùng của cực Bắc - đã là một mảnh tiêu điều, mênh mông. Từng ngọn núi băng thật lớn bồng bềnh trên mặt biển thi thoảng lại va vào nhau gây nên những tiếng động ầm ĩ khắp trời đất, vài tảng băng sụp đổ trôi tuột xuống mặt nước làm dấy lên những đợt sóng bạc đầu. Vùng đất lạnh bao la đen kịt sau mấy ngày tuyết rơi dày liên tiếp đã hóa thành một cánh đồng mịt mù tuyết trắng. Tại vùng cực Bắc, những dòng sông băng liên tục nối liền trông hệt như chiếc răng nhọn của một loài quái thú đang nuốt trọn lấy chốn cùng tận này, còn đường chân trời thì dường như biến mất dưới lớp băng trắng xóa.Bầu trời bị tầng mây dày đặc che phủ, ánh sáng như bị lấp đi bởi một lớp bụi mờ, chiếu rải rắc xuống đại địa một cách hỗn độn.Gió tuyết lẫn lộn trong không gian trống trải, từng trận lại từng trận rít lên nghe hệt như tiếng sói tru thảm thiết. Giữa màn tuyết rơi hỗn loạn ấy, bóng hình một chàng thiếu niên trẻ tuổi và gầy nhỏ đang từng bước từng bước tiến về phía nơi tận cùng sâu xa nhất của dòng sông băng.Thật ra hắn cũng không biết mình đang tìm kiếm điều gì, chỉ là trong lòng rõ ràng nghe thấy một giọng nói đang không ngừng thôi thúc bản t…

Đào hoa bất tận - Không may yêu phải người

Đào hoa bất tận - Không may yêu phải người

23 0 3

Vì là người, ta trải kiếp luân hồi.Vì là người, nên ngàn năm theo đuổi.Người không phải là người nên mới động lòng với ta, còn ta vẫn là ta nên mới đau khổ vì yêu người.Nhiều lúc ta tự nghĩ, phải hay không trái tim người bằng đá. Hay là vì yêu thương của ta không đủ lớn, nếu như, nếu như, tình yêu của ta lớn như sông Hoàng Hà, mênh mông như biển Đông Hải, cao ngất như núi Trường Sinh, liệ có phải, người sẽ vì ta mà quay đầu nhìn lại.Bản thân ta đã hoạ không biết bao nhiêu duyên kiếp của con người, nhưng còn duyên kiếp của ta, cả đời cũng chưa bao giờ chạm được. Ta sợ hãi rằng bi thương của ta có thể nhấn chìm cả rừng đào ở bờ Đông Hải, ta sợ nhìn thấy sự bất lực thê lương của mình.Chỉ trách nhân duyên này quá mỏng. Mỏng như sợi sương mai, khi nắng lên liền tan biến không dấu vết.Ta nằm trên nền đất lạnh lẽo, trước ngực đã nhuốm đầy màu, ngoài kia sóng biển Đông Hải cứ từng đợt như đang gào thét, ta nằm đây, cô đơn với lồng ngực trống rỗng.Rốt cuộc ta đã ở đây bao lâu? Ta còn phải nằm đây bao lâu?Đột nhiên ta nhớ tới người, lần đầu tiên gặp người, trái tim ngủ say cả vạn năm của ta bị ánh mắt người đánh thức. Dịu dàng và ấm áp của người, ta luôn cố để có thể chạm vào.Hoa đào trên vai ta, lại không dành cho ta.Ta nhớ đến khoảnh khắc ở bên người, lại không hiểu, vì sao người có thể tàn nhẫn đến vậy. Người cướp trái tim của ta, lại chỉ đắp cho ta một chiếc áo.Giấc mộng càng đẹp bao nhiêu, khi tỉnh mộng càng khiến ta đau lòng bấy nhiêu.…