Bỗng dưng một ngày tôi thấy mình tồi tệ

Bỗng dưng một ngày tôi thấy mình tồi tệ

16 0 3

đã bao giờ bạn tự hỏi bản thân rằng:" mình có vô dụng không?"Tôi đã tự nói bản thân mình thật không khác gì đống phế thải. Tôi cho rằng có lẽ rác còn có thể tái sử dụng chứ tôi thì không!...Cái cảm giác ấy thật là tồi tệ,xung quanh bản thân tối sầm lại,tôi lại có cớ để lấy mái tóc xuề xòa mà vẫn hay bị mọi người lên án làm cái rèm cửa che đi sất những gì bản thân đang đối mặt. Chiếc rèm cửa ấy đương nhiên rồi cũng phải được vén lên thôi,những khoảnh khắc ấy khiến cho lòng tôi như được thêm phần cổ vũ tinh thần rằng:"hãy vén chiếc màn tội lỗi lên và đối đầu với thử thách đi nào!". Nó cho tôi được phép ảo tưởng ra những viễn cảnh mơ màng để che lấp đi cái cảm giác tội lỗi,yếu đuối.Tôi luôn nghĩ rằng cuộc đời chắc sẽ chẳng mộng mơ như cái cách các nhà đầu tư vẫn thường lôi kéo tâm trí những "con hàng" ngây thơ đâu, buồn là đó lại là thực tế đấy. Nhưng biết đâu được vẫn còn những thứ gì đó vẫn đang chờ đợi chúng ta đến "rước" nó đi thì sao? dù gì thì chúng ta vẫn phải sống thôi!…

[BJYX] Vệt Nắng Cuối Trời

[BJYX] Vệt Nắng Cuối Trời

1,248 141 3

"Anh làm tất cả mọi chuyện chỉ muốn để trả thù?""Điều mà tôi thất bại nhất trong chuyện trả ân trả oán này là tôi đã yêu cậu."Vệt Nắng Cuối Trời - Ánh sáng hạnh phúc cuối cùng trên con đường anh đang tìm kiếm chỉ có thể là cậu ấy....Tác giả : PhungyuenSố chap : dự tính 12 chap Ca khúc chủ đạo : 他他他 - Người ấy ( Ngải Thần)Thể loại : Đam mỹ, fanfic, hiện đại,niên hạ,song tính, sinh tử văn,ngược thân ngược tâm,có ngọt,có H.Chiếm hữu,ôn nhu công - tâm cơ,xinh đẹp thụ.Cp : BJYX (Vương Nhất Bác - Tiêu Chiến)❗Chú ý:❗Fic không liên quan đến người thật, tất cả là ý tưởng của riêng tôi.❗Fic có yếu tố song tính, mang thai,...nếu ai không thích thì có thể rời fic.❗Không lấy fic với mọi hình thức, không lấy khi chưa có sự đồng ý.❗Không đón tiếp anti,only vào đọc fic.❗Không thích thì đừng nói lời cay đắng.Xincamon 🙏…

Kuroshitsuji | Tên Quản Gia Ấy, Bí Ẩn

Kuroshitsuji | Tên Quản Gia Ấy, Bí Ẩn

83 8 2

Ở một tương lai nào đó, nơi mà Giselle vẫn còn có thể tươi cười cùng với ngôi nhà nhỏ của hắn. Hắn đã từng mơ ước sự bình yên này sẽ mãi mãi tồn tại, rằng sẽ không có chuyện gì xảy ra. Hắn đã từng thề sẽ bảo vệ ngôi nhà ấy bằng cả mạng sống. Nhưng rồi biến cố ập đến. Một thảm kịch mà hắn sẽ nhớ mãi, ngọn lửa bùng lên giữa đêm tối tựa mãnh thú đang nhảy múa, nó nhe hàm răng đen ngòm ra mà nuốt gọn hy vọng và cuộc đời hắn vào đêm đen dày đặc....Michael vốn dĩ chỉ muốn làm một quản gia bình thường, hắn từng hi vọng tất cả mọi thứ đều cứ bình thường và êm đềm trôi qua. Nhưng thảm kịch 30 năm trước lại dập tắt đi cái hi vọng ấy của hắn. Hắn tuyệt vọng nhìn từng người một chìm trong biển lửa ngập trời, đến cuối cùng, chính hắn cũng phải đau khổ cùng tuyệt vọng mà "chết" trong chính căn biệt thự to lớn ấy...."Giselle" là một Tử thần.Còn "Michael" là một quản gia, một quản gia của gia tộc Phantomhive.Cũng là con "Chó Săn Trung Thành" của Vincent Phantomhive.Giữa hai người tưởng chừng như không liền quan đến nhau này, liệu có thể tồn tại một sợi dây liên kết?…

[Bác Chiến] CHÂN ÁI VÔ HỐI

[Bác Chiến] CHÂN ÁI VÔ HỐI

735 38 3

Hâm mộ cp Bác Chiến nên viết fic này. Nếu không hợp gu hoặc không thích thì xin click back.Đây là câu chuyện nói về tương lai của cp Bác Chiến do mình tưởng tượng. Mong sự góp ý của bạn.-Anh biết là em đối với anh là như nào mà. -Vương Nhất Bác nói trong đau đớn.-Ừ. Anh biết. Nhưng đây là một mối quan hệ không nên tiếp tục. Em còn trẻ, còn con đường phía trước. Nghe anh đi, có thể em rung động với anh chỉ là nhất thời. -Tiêu Chiến nhàn nhạt nói. -Cậu nhóc sinh năm 97 ạ.-Đã bảo anh bao lần rồi, em không phải nhóc...-Đừng gào lớn thế, bây giờ cả hai chúng ta đều có sự nghiệp riêng và đều đang ở thời điểm đỉnh cao nhất... Em nên...-Em hiểu rồi... -Vương Nhất Bác cười khẩy, cậu bước tới cửa chính và vặn chốt cửa. -Em chẳng là gì của anh cả.... -Em... Em định đi đâu... Đây là nhà em mà... -Tiêu Chiến lo lắng.-Đi tự tử... Anh dám đi cùng không? -Cậu lạnh nhạt nói.-Em.... Em dám...…

High School DxD

High School DxD

67 3 1

[Truyện dịch]Tôi là Hyodou Issei, năm 2 trường phổ thông. Số năm tôi tồn tại trên cõi đời này bằng với số năm tôi chưa tôi chưa có bạn gái. Và bằng một cách trời đánh nào đó thì một thằng như tôi lại có bồ! Xin lỗi mấy chú nhưng anh đây phải bước trên con đường trở thành "một thanh niên đích thực" trước mấy chú rồi!- Đó mới là những gì nên xảy ra chứ nhỉ, nhưng thế đ** nào mà tôi lại bị "tẩn" cho đến chết bởi con bồ mình vậy!?Tôi còn chưa hoàn thành xong di nguyện của mình cơ mà! Chúa ơi, nếu người có tồn tại thì sao người không cứu vớt lấy cuộc đời của một thằng ế lâu năm như con vậy!?!?Và sau đó, có lẽ Người đã nghe thấy tiếng lòng tôi, tôi được cứu bởi Rias Gremory senpai, hoa khôi trường tôi. Nhưng tiếc thay, cô ta không phải Chúa gì sất mà chính xác hơn hết, đó là một con ác quỷ. "Từ giờ người sẽ đầu thai với tư cách là người hầu của quỷ là ta đây!"Nhờ sự chống đỡ của senpai mà cuộc đời ác quỷ của tôi bắt đầu~Tác giả: Ishibumi Ichiei~~~~~Mấy thím nhớ vote cho em nhé ❤️❤️❤️❤️~~~~…

[ BJYX ] TRẢ NỢ

[ BJYX ] TRẢ NỢ

1,107 50 1

"_Hoá ra, bấy lâu nay tôi trả nợ nhầm người rồi...""_Nhưng không phải là em không nợ tôi""_Vậy tôi nợ anh thứ gì?""_Em đã lấy đi tình yêu của tôi, thứ em cần trả là tình yêu của em dành cho tôi, Tiêu Chiến à!"__________________Tác giả: ShaoziKHÔNG REUPKHÔNG XÚC PHẠM NHÂN VẬT♡Nếu có gì / góp ý vui lòng liên hệ IG:kade.dinh hoặc cmt trên wattpad♡…

Talking To Me (Tâm Sự Với Tôi)

Talking To Me (Tâm Sự Với Tôi)

5 0 1

Đây không phải là một câu chuyện, mà là góc nhỏ tôi muốn dành ra để giúp bạn giải toả những nỗi buồn, những âu lo trong cuộc sống.Khi đang suy nghĩ rằng không biết nên làm một việc gì đó có thể giúp đỡ cho mọi người nhân ngày sinh nhật của mình, tôi vô tình nghe bài hát "Monsters" và nảy ra ý tưởng này. Có thể còn rất nhiều người không thể tâm sự được với những người đã quá quen thuộc trong cuộc sống của mình rồi nhưng lại muốn giải toả nỗi lòng.... Tôi có thể giúp bạn"I see your monstersI see your painTell me your problemsI'll chase them awayI'll be your lighthouseI'll make it okayWhen I see your monstersI'll stand there so braveAnd chase them all away"Tại sao tôi không chọn những phương tiện như Facebook, Zalo để làm việc này mà lại chọn Wattap. Thứ nhất, ở đây tôi sẽ không biết bạn là ai và bạn cũng thế, bạn có thể tâm sự với tôi những điều chân thực nhất và tôi sẽ luôn luôn lắng nghe. Thứ hai, theo tôi nghĩ Wattap là nơi để mọi người đọc truyện thư giãn sau những giờ làm việc, học tập mệt mỏi. Tôi không thể viết ra một câu chuyện xuất sắc cho bạn đọc để thư giãn nhưng tôi có thể giúp bạn giải toả phiền muộn theo cách mà tôi có thể làm, đó chính là tâm sự.Các bạn có thể nhắn tin cho tôi qua phần tin nhắn Wattap để tâm sự.…

My Love Forever

My Love Forever

8 0 1

Ích kỷ không làm được gìBuông bỏ thì chẳng được chiThà rằng đừng đến với nhauĐể rồi nỗi đau đọng lại nơi đây.Hôn nhân luôn là vấn đề nan giải trong cuộc sống,hợp liền đến với nhau,không hợp liền ly hôn,thế nhưng mấy ai hiểu,nỗi đau để lại,ngoài người lớn ra cũng có trẻ thơ.Anh-Tiêu Chiến,Con trai của chủ tịch tập đoàn Tiêu Thị,năm anh 20t,đã trúng sét ái tình với người học muội cùng trường,về sau anh theo đuổi cô thì được 3 năm,cả 2 đi đến hôn nhân chẳng bao lâu,lại tan rã,chỉ bởi cô gái hết yêu.Và cô để lại đứa 2 đứa con cho anh,kiên quyết không nhận lại chúng,coi chúng là nghiệt chủng.Về anh,âm thầm chấp nhận hiện thực,một thân nuôi 2 đứa con lớn khôn,nhưng trớ trêu thay,đứa con trai khỏe mạnh nhưng đứa con gái nhỏ thì lại không,dùng mọi cách để chạy chữa cho con rồi đổi lại cũng chẳng được gì,nhìn con cố gắng chống chọi cơn đau buốt và giá lạnh từ cơ thể mà lòng cảm thấy nhói đau thay.Ông trời thương xót cho sinh mệnh nhỏ kia,liền mang đến cho anh một khung trời mới,nơi sẽ cho anh niềm vui,niềm hạnh phúc mà anh đáng được có,thế nhưng anh sẽ chấp nhận,buông bỏ đi quá khứ,chấp nhận người kia bước vào cuộc đời mình hay không?…

[Đn Kuroshitsuji] Thám Tử Lừng Danh

[Đn Kuroshitsuji] Thám Tử Lừng Danh

148 5 1

Trích đoạn:-...chết...là gì?Người đàn ông mái tóc trắng xoá, bay phấp phới trong cái cơn gió nhẹ nhàng của buổi hoàng hôn đỏ rực. Buồn mang mác nở nụ cười hỏi vị cảnh sát đứng trước mặt mình.- Tôi có thể thấy cậu sắp tự sát, việc trả lời câu hỏi của cậu càng khiến cậu thêm tuyệt vọng với cuộc sống. Sau đó là xác cậu sẽ thành một đống thịt bầy nhầy dưới mặt đất kia. Một cảnh sát như tôi sao có thể trả lời câu hỏi mang tính chất triết lý, ngu ngốc kia của cậu chứ? Chắc hẳn cậu biết.Kéo cái mũ xuống che đi đôi mắt cá chết xấu xí, Nguyễn Mai Linh trả lời một cách độc địa.- Chà, tạ ơn chúa vì đã để con gặp được một vị cảnh sát thông minh và nổi tiếng như thế này trước khi chết, cũng...được xin lỗi người vì... con sẽ....Hai người giằng co nhau trên một cái ban công đầy rẫy rêu và đất cát bẩn thỉu, nhưng đột nhiên, người đàn ông có mái tóc trắng dài thướt tha kia cười độc địa, kéo mạnh bàn tay của vị cảnh sát. Hai người rơi tự do xuống nơi chung cư cao tầng, chỉ chốc lát, thân xác của họ đã chạm đất, áp lực do trái đất tạo ra đã đem họ đi đến thiên đường....hoặc không.(...giết cô ta...)_________________________________________…