Những chú ý trong quá trình rèn luyện để trở thành lãnh đạo
Ngon ngu Dienthoai-thanhphatduhoc
Nhung cum dong tu thuong gap trong tieng anh -pharasal verb
Nhung mau cau tieng anh thong dung-tienganhthongdung
Mùa Hè Đến Rồi!..

Mùa Hè Đến Rồi!..

0 0 1

Mùa hè đến rồi , tôi trở về quê nhà với cảm giác lạc lõng, rời xa thành phố phồn hoa ,nhộn nhịp, ồn ào. Nhưng lại có một tia sáng phất lên trước mắt tôi. Giờ đây sự sống của tôi như được hồi sinh, tia sáng ấy giúp tôi có một tâm hồn khác với trước kia.…

[Imagine] Kim Hanbin

[Imagine] Kim Hanbin

21 1 1

Imagine này mình viết sau khi Goodbye Road được phát hành, trước tháng 6, lúc đó cũng không nghĩ gì cả. Sau đó khi đọc lại mình cũng chỉ biết khóc và mình cũng không biết viết gì tiếp theo nữa.…

Có Anh Ở Đây Rồi!

Có Anh Ở Đây Rồi!

6 0 1

Truyện này ra đời vào đúng ngày sinh nhật của tác giảThật ra là vì có hứng nên tác giả mới bắt đầu viết truyện kể từ ngày sinh nhật của bản thânNếu truyện có trùng với mô tuýp hoặc giống truyện của ai thì cho tác giả xin lỗi ^^Mọi người ném đá ít hoi nha...mà cũng đừng ném mạnh tay quá á...lỡ vỡ gạch là khỏi xây biệt thự luôn...^^Tác giả là Jhie Kim…

𝙶𝚒ó₋𝚃ô𝚒 𝚟à 𝙲ậ𝚞

𝙶𝚒ó₋𝚃ô𝚒 𝚟à 𝙲ậ𝚞

10 0 4

Tôi và cậu là ai? Liệu chúng ta có phải là những cơn gió tự do thả mình trên bầu trời xanh, ôm trọn lấy vùng quê ấy, và thổi hồn vào tình yêu chớm nở của đôi ta? Tôi và cậu là thế, là những ngọn cỏ non làm đẹp cho nền đất, nuôi lớn những bước chân cùng nhau đi, nuôi lớn cả những tâm tình thưở ấy. Tôi và cậu, chỉ có tôi và cậu, tình yêu.…

Ký ức bị chôn vùi

Ký ức bị chôn vùi

399 5 6

Đây là đâu? tôi là ai? Tại sao tôi lại ở đây. "Ầm" tiếng mở cửa thật mạnh bạo vang lên, 1 người đàn ông mở cửa xông vào ôm chặt lấy cô "Anh đây em đừng sợ". Chưa bao giờ cô thấy một người đàn ông khóc nhiều như vậy nhưng người này là ai nhỉ tại sao lại khóc nhiều như vậy tại sao cô lại cảm thấy nhói đau khi người ấy khóc???. Hình như trước đây đã có người từng nói với cô như vậy. Những mảnh kí ức chợt vụt qua nhanh đến nỗi cô chưa kịp thấy được khuôn mặt của người con trai ấy. "Anh là ai anh quen tôi sao??". Người ấy đứng sững người rồi lập tức chạy ra ngoài cửa. Thật kì lạ nha ai vậy nhỉ lúc trước có quen mình sao?. Anh ấy quay lại rồi nhưng mắt lại đỏ và sưng hơn lúc nãy anh nói với giống nghẹn ngào "Anh là Thanh Phong còn em là Thanh Thanh chúng ta là anh em ruột vì anh mà em bị tai nạn mất trí nhớ". Cô có anh à trước đây cô sống thế nào thật muốn nhớ lại hết tất cả. "Anh có thể giúp em lấy lại ký ức không?". Gương mặt anh thoáng chút hoảng hốt chắc là anh sợ cô nhớ lại khoảnh khắc cô bị tai nạn nhưng vẫn gật đầu mỉm cười. Nhưng cô không biết rằng nhớ lại những ký ức trước đây chẳng phải là chuyện đáng mừng như cô đã nghĩ…