[RinShi] Sinh mệnh

[RinShi] Sinh mệnh

297 26 3

Ngược, H, R16, RinxShi không switch, phong kiến và hiện đại?--Lẫm là đại tướng ở thời phong kiến. - Anh cho rằng chỉ một mình anh có thể một mình cầm quân bảo vệ đất nước không cần một ai giúp đỡ. - Khi không có việc anh thường đi vào khu rừng phía bắc để ngâm thơ hoặc ngồi phê phán những điều ngu ngốc mà con người đã gây ra.- Một mình không nghe lời bất cứ ai cầm quân ngạo nghễ tiến vào lãnh địa phía đông và tử trận trên dòng sông chảy xiết.----Long Thánh hắn sinh ra là con người bình thường ở vùng quê hoang vắng, do rong chơi nên lạc trong rừng, trượt chân té xuống núi và mất mạng vào năm 8 tuổi. Mẹ hắn vì xót thương con mà đem thi thể hắn dân hiến cho quỷ rừng để đổi được lấy sự sống của anh mặc dù khi anh sống lại đã không còn là người và không còn nhớ về quá khứ.- Cơ thể anh hoá quỷ núi khi ở 10 tuổi và dừng lại ở cơ thể của người trưởng thành 31 tuổi.- Anh sống bằng cách học theo nếp sống của con người và giả giọng nói cử chỉ của người phụ nữ làm nương rẫy để dụ dỗ hút dương khí của những người nam khoẻ mạnh. anh không gây hại về mạng sống anh chỉ lấy đi sức lực 1 ngày của họ bằng cách đi theo họ và rồi đi khi họ ngủ thiếp đi.-----Lẫm và Thánh gặp nhau lúc Lẫm 30 tuổi, Thánh 2700+ tuổiThánh và Lẫm thường ngâm thơ cùng nhau và chế giễu lẽ sống của con ngườiĐể rồi 4 năm không gặp Lẫm nữa, nghe tin anh tử trận hắn nở một nụ cười khổ- Ngươi thật khốn nạn, đến chết cũng không cho ta thấy xác. Ngươi thật ngu ngốc, ngông cuồng không biết điểm dừng... Thật đáng chết...đáng…

Shein|| Thiên Niên Chi Luyến: Mộng Tỉnh Tựa Sương Hoa

Shein|| Thiên Niên Chi Luyến: Mộng Tỉnh Tựa Sương Hoa

123 36 2

Tác phẩm : Shein|| Thiên Niên Chi Luyến: Mộng Tỉnh Tựa Sương HoaTác giả : Hỷ Mộng CácTình trạng : Đang tiếp diễnSố chương : Đang cập nhập Văn án:"Ta về ôm mộng trinh nguyênBờ hun hút lạnh nắng xuyên hình hài." (*)Đứng trước khu di tích lịch sử mà nước mắt Rein vô thanh vô thức lăn dài. Rầm một cái. Sét rạch ngang trời, nàng bỗng xuyên về 1000 năm trước, khi mà chiến loạn vẫn xảy ra liên miên. Nàng gặp được hắn, bước vào hồng trần liền dính vào thứ gọi là ái tình thế tục."Bỉ Ngạn hoa nở bên bờ sinh tửSông Vong Xuyên ánh đỏ cả một dòngMạnh Bà Thang là ai quên ai nhớ?Cầu Nại Hà là ai ngóng ai trông?" (*)Hắn, dưới sông Vong Xuyên đau đớn dày vò. Hắn vẫn chung thủy đợi nàng, đợi 1000 năm để không phải uống chén canh Mạnh Bà, giữ nguyên kí ức nhập vào luân hồi.Thiên niên chi luyến - lưu luyến ngàn năm không buông.Mộng tỉnh tựa sương hoa - nhân sinh như một giấc mộng, tỉnh lại rồi một đời hóa ra cũng là sương khói.Chú giải: (*) Sưu tầm…

[SHEIN] Phù Thủy Và Rồng

[SHEIN] Phù Thủy Và Rồng

184 25 3

Từ rất lâu về trước người ta kể rằng tình yêu là thứ đẹp đẽ và thiêng liêng được rút ra từ hàng nghìn câu chuyện cổ tích khác nhau, nhưng kết quả luôn là công chúa người xinh đẹp, hiền hậu sẽ nên duyên với hoàng tử người anh dũng và mạnh mẽ, đương nhiên tất cả câu chuyện cổ tích đó muốn li kì, hấp dẫn và thể hiện được sức mạnh tình yêu đôi lứa không thể thiếu nhân vật phản diện, điển hình nhất là mụ phù thủy độc ác muốn cướp đi hoàng tử và giết chết công chúa, kết cục là hoàng tử sẽ xuất hiện đúng lúc cứu công chúa và giết chết mụ ta bằng chính đôi tay của mình sau đó đường đường chính chính sánh đôi cùng công chúa.Mỗi khi có đứa trẻ nào nghe xong đều vỗ tay hớn hở mừng cho công chúa vì đã tìm được tình yêu của đời mình cũng như cảm thấy mãn nguyện cho cái chết của phù thủy, không phải là đứa trẻ mà có lẽ người trưởng thành cũng thấy đều đó là đúng vì... đây là câu chuyện của công chúa, là gốc nhìn của công chúa. Nếu ta đổi lại gốc nhìn, nhìn nhận ở một phương diện khác liệu cái kết đó có phải là viên mãn cho bộ truyện? Liệu vị công chúa ấy có như người ta nói ngây thơ, thuần khiết, xinh đẹp? Liệu hoàng tử có thật sự yêu công chúa đến mức đánh đổi mọi thứ vì nàng? Liệu mụ phù thủy có thật sự độc ác, ích kỷ và không xứng đáng để có được tình yêu mà phải kết thúc cuộc đời bằng sự cô đơn?…