[Chuyển ver Khải Nguyên] TRỐN THÊ CỦA THẤT VƯƠNG

[Chuyển ver Khải Nguyên] TRỐN THÊ CỦA THẤT VƯƠNG

54 2 1

Tác giả: Phong Sanh SanhThể loai: Xuyên khôngTình trạng bản gốc: Hoàn thànhTình trạng ver: Đang lếtLink gốc: http://webtruyen.com/tron-the-cua-that-vuong/Nội Dung Truyện : Trốn Thê Của Thất VươngTác giả Phong Sanh Sanh vừa giới thiệu đến với bạn đọc một truyện xuyên không mới với những tình tiết hài hước, gây cười. Truyện làm bạn đọc phải bật cười nhẹ với tính cách của những nhân vật, ngang bướng có, tình cảm cũng có nhưng mà đôi lúc lại rất bá đạo. Đọc truyện Trốn Thê Của Thất Vương để cùng trải nghiệm những điều thú vị này.Nha..aa....a... Này cũng rất là hỉ kịch nha, cư nhiên bị ngất do đau bụng vì ăn quá nhiều cũng có thể xuyên qua, tác giả cũng thật là biết an bài, hahaa.Một chút cũng không buồn cười, ta, Vương Nguyên. Chính là cái quỷ không hay ho trong truyền thuyết bị xuyên qua kia. Là đúng vậy, ta rất muốn được xuyên qua, nhưng không phải xuyên qua trong tình huống này nha! Ta muốn mang theo một đống kẹo chocolate, máy chơi game, máy vi tính, còn có rất nhiều thứ ta muốn mang,nhưng hiện tại, nhìn xem ta tùy thân có cái gì? Cái gì cũng không có.Ba ngày trước, ta cũng mấy huynh đệ trong trường đi ăn mà thôi, cư nhiên lại bị đau bụng phải vào WC. Đột nhiên trước mắt tối sầm, lúc mở mắt ra thì đã đi đến nơi này. Liếc mắt nhìn lại, cả người chính là nguyên thủy rừng rậm, ai đáng giận như vậy đem ta ném đến nơi này? Ba ngày trèo đèo vượt núi, vào thời điểm ta sắp mang cái mạng này gia nhập địa phủ thì gặp một người, chuẩn xác nói là một người mặc cổ trang. Hắn vừa nhìn thấy ta cũng không động, trong mắt có vẻ kinh n…

TA... CHỈ CÓ KÍ ỨC VỀ NGƯƠI.

TA... CHỈ CÓ KÍ ỨC VỀ NGƯƠI.

11 0 2

Nếu người yêu thương một người. yêu đến khắc cốt ghi tâm. Yêu đến mức nguyện vì người đó đánh mất tất cả liệu ngươi có thể giữ lại kí ức tiền kiếp. ngàn năm vẫn tìm kiếm người ấy hay không? Kì thật nhân có nhân quy, thiên có thiên quy. Cho dù là âm tào địa phủ cũng có quy định của riêng nó, nếu ngươi muốn có thể lưu giữ kí ức về người ấy ngươi chỉ có 1 cách. Chính là không bao giờ đầu thai. Dùng chính linh hồn ngươi ghi nhớ người ấy. Một khi bước qua vòng luân hồi ngươi nhất định phải uống mạnh bà than. Thứ nước đó đã uống ngươi dù có yêu thương người ấy đến mức nào kí ức cũng sẽ không còn.Nếu đã yêu đến khắc cốt ghi tâm ngươi liệu có nguyện ý quên đi người ấy mà bắt đầu một kiếp sống khác?Trên thế giới này điều tàn nhẫn nhất không phải việc không có được người mình yêu mà là ngươi yêu người ấy đến tận sâu trong tâm hồn nhưng lại không biết ngươi vì lí do gì yêu người ấy. càng không biết người ấy rốt cuộc là ai. Vì sao trong lòng ngươi hình bóng người ấy không cách nào xóa được.Nếu là ngươi thì ngươi sẽ thế nào? ngươi có hoản sợ không? Có đau đớn không? Ngươi có lẽ sẽ hoan mang sẽ trốn tránh người ấy. ngươi có lẽ sẽ thấy sợ hãi. Cho dù ngươi thử mọi cách vẫn không cách nào ở cạnh người ấy như ngươi đã từng.Cho đến lúc ngươi nhớ lại liệu người ấy có còn đủ kiên nhẫn để chờ đợi ngươi? Hay chính vì ngươi đã quên đi kí ức liền vứt bỏ người ấy. lẫn tránh hiện thực. Kì thật linh hồn cùng xương tủy đều là cát bụi, một kiếp nhân sinh qua đi ngươi cũng c…

[đoản văn] TF boys

[đoản văn] TF boys

1,072 54 7

#1 Tuyết25 năm trước, khi hắn vừa tròn một tuổi. Ta mới được chào đời, đó là một ngày có tuyết.15 năm trước, vào một ngày tuyết rơi. Khi ta bị bạn bè bắt nạt, hắn đã bảo vệ ta, đỡ ta dậy, ôn nhu nói với ta "Nguyên Tử, em có sao không? Có ta ở đây rồi, ta sẽ bảo vệ em" lúc đó ta đã yêu hắn.10 năm trước, chịu lạnh trước những bông tuyết đầu mùa rơi. Hắn đứng trước mặt ta, mặt đỏ bừng, gãi đầu gãi tai nói "Nguyên Tử, anh thích em"2 năm trước, ta cùng hắn tay trong tay, chân song song đi vào một nhà hàng. Trước đám đông, hắn quỳ gối xuống, tay cầm nhẫn, dâng về phía ta và nói "Nguyên Tử, làm vợ anh em nhé!" ta ngại ngùng gật đầu. Hắn vui mừng không kể siết, ôm chầm lấy ta, ngoài kia tuyết bắt đầu rơi.2 tuần trước, cũng vào một ngày tuyết rơi. Mọi người giữ ta lại, mặc cho ta có gào khóc đòi hắn đến cỡ nào thì mọi người vẫn dữ ta lại. Bác sĩ đắp khăn trắng lên khuôn mặt hắn, rồi y tá đẩy giường bệnh của hắn ra khỏi phòng cấp cứu, đưahắn đi xa ta dần. Hôm qua ta với hắn đi cắm trại, nhân dịp kỉ niệm 2 năm ngày cưới. không may xảy ra tai nạn, vì cứu ta mà hắn rời xa thế giới này mãi mãi.Ngày hôm nay, ta đứng thẫn thờ trước mộ hắn. Nhìn tấm di ảnh của hắn, nụ cười tươi rói lộ ra cả 2 cái răng khểnh của hắn vẫn còn. Vậy mà giờ đây hắn đã không còn tồn tại. Ta phải sống sao khi không còn hắn đây. Ta muốn hắn, ta muốn ở bên hắn, cùng hắn cười nói mỗi ngày. Ta muốn nghe hắn nói, muốn nghe hắn cười nói vui vẻ, ôm ta vào lòng, ôn nhu nói với ta "Nguyên Tử, anh yêu em" còn ta thì dúi đầu vào n…

[EDIT - ĐAM MỸ] PHỤNG CHỈ HÒA THÂN

[EDIT - ĐAM MỸ] PHỤNG CHỈ HÒA THÂN

385 57 39

Tên Hán Việt: Phụng chỉ hòa thânTác giả: Mễ LạcSố chương: 158 chương + 1 phiên ngoạiTình trạng bản gốc: Hoàn thànhTình trạng Edit: Đang tiến hànhNguồn CV: wikidth.comEdit + beta: Bỉ NgạnNhân vật chính: Đế vương công Ô Tư Mạn x Thân vương thụ Thuần Vu ViêmThể loại: Cổ Đại, Đam Mỹ, HE, Ngọt sủng, Sinh con, 1v1, Ngược nhẹ, Tình cảm, Lãng mạnVăn án: Đoàn người sứ giả của nước Đại Yến hộ tống công chúa đi sứ sang nước Tây Lương, vậy mà từ xe loan bước ra tới lại là Vĩnh Hòa Thân vương Thuần Vu Viêm.Công chúa muội muội đáng yêu như vậy, làm sao có thể để nàng cùng một người khẩu phật tâm xà, lại táo bạo che trời như vua Tây Lương tiếp xúc được chứ?Đương nhiên phải để người làm ca ca là hắn, đi thăm dò ám sát trước.Kết quả bản lĩnh không bằng người, Thuần Vu Viêm bị bắt vào tù!......Thuần Vu Viêm: Thuần Vu Viêm ta thà đói chết trong địa lao, chết trận ở doanh trại đấu thú, độc thân cả đời cũng sẽ không gả cho Ô Tư Mạn ngươi, chứ đừng nói đến sinh con cho ngươi!......N năm sau.Thuần Vu viêm: ...... Ô, đại móng heo thật là thơm!Ô Tư Mạn: Ái phi, muốn nhanh lên hay là chậm một chút?Thuần Vu viêm: Nói nhiều, nhanh lên hay chậm một chút đều tới một lần --Ô Tư Mạn: Ha hả!…