[NAGISAE/SAENAGI] Enchanted
Người ta sợ chết không phải vì họ sợ cảm giác chết mà là vì họ đéo biết sau cái chết, con người ta phải đối mặt với cái gì.…
Người ta sợ chết không phải vì họ sợ cảm giác chết mà là vì họ đéo biết sau cái chết, con người ta phải đối mặt với cái gì.…
Author: HanaEdit: CheesieeChuyển ver đã có sự cho phép của tác giả. Vui lòng không đem ra ngoài!…
lần đầu viết về fic nên mấy fen thông cảm naa…
Những câu chuyện linh tinh tui nghĩ đến khi nói về GyuHan…
Tên truyện: Quay trở lại thời đại cấp ba của ba tôiTác giả: Tam Thiên Phong TuyếtSố chương: 114 chương Bản gốc: Đã hoànBản dịch: Lê lếtTag: Thanh xuân vườn trường,ABO, xuyên không, 1:1, HE, hiện đại, đáng yêu, ngốc nghếch…
"Soda đào là loại nước tớ thích nhất!!""Và chính nó cũng giúp chúng ta biết về nhau!!..."Chuyện tình yêu ngọt ngào giữa Oh Habin và Ahn Hyeongseop.Hai người có tính cách khá trái ngược nhau,cứ ngỡ sẽ không gặp nhau..nhưng cuộc đời đã cho họ một cơ hội để biết về nhau...."Tớ vốn ghét đào nhưng tớ lại thích soda đào!!""Vì sao?!!""Vì nó là thứ khiến tớ chú ý và bắt đầu thích cậu!!!"Chiếc fic thứ 2 của tui^^🌷🌷Mong mấy ní ủng hộ nhá bộ này chủ yếu xoay quanh otp cưng của tui thui=33Bộ kia thì bí quá chừng nào có ý tưởng thì tui viết típpppp…
ở đây mình viết về [TEMPEST] hành trình, ước mơ và những câu chuyện vụn vặt về cuộc sống hàng ngày của nhà Bãocó những mẩu chuyện hoàn toàn là trí tưởng tượng của tác giả nên đừng liên hệ thực tế bên ngoài ạnếu có sai sót mong mọi người thứ lỗi vì đây là lần đầu mình viết truyện 👉❤️👈chúc các bạn đọc vui vẻ nháaa ♡(ӦvӦ。)[Lười thì drop,hk ai đọc cx hk sao mình viết để lâu lâu mở lên coi lại]…
Tác giả : Serenade Link truyện : https://serenade0809.postype.com/category/irreplaceable-%E5%AE%8CBản dịch đã có sự đồng ý của tác giảTruyện ABO, kết hôn, môn đăng hộ đối. Truyện có 11 chap chính, có ngoại truyện. Ngoại truyện có trong ficbook, mà do lỡ mất thời gian mua nên tớ không biết nội dung T_T.…
Hanbin mang trên mình một bí mật không thể nói cho bất kỳ ai. Tình cảm trong nhóm bắt đầu rối ren, từ sự thân thiết đến những rung động kì lạ, và những bí mật dần dần được hé lộ khi một bé mèo nhỏ xuất hiện trong cuộc sống thường ngày của cả nhóm.Liệu bé mèo nhỏ kia sẽ làm thay đổi cuộc sống của Hanbin và các thành viên còn lại của Tempest như thế nào đây?…
Này, nghe nói vùng biển kia kỳ lạ lắm...Mỗi khi đi vào đó vào buổi đêm, nếu không có mấy thứ kì dị xuất hiện thì cũng cảm giác bị thứ gì đó ám mà dìm xuống biển tới chết ngạt.Thế nhưng...Nếu nhìn thấy được và đi theo ngọn hải đăng ở nơi này thì có thể an toàn thoát được thôi.Cảm thấy ngọn hải đăng đó không chỉ phát sáng dẫn đường mà còn cứu tàu thuyền khỏi vùng biển đáng sợ đấy.Tại sao lại thế nhỉ?Lấy cảm hứng từ bài hát LIGHTHOUSE…
Tôi hay nhớ những lần ba tôi quay về. Rồi thì đau khổ và chạnh lòng một chút. Tôi vẫn được bảo rằng ba thương tôi nhất, vậy mà có những ngày tháng, tôi quay lưng lại với ba. Nếu bạn quá yêu một người, mọi chuyện sẽ dần trở nên có lý. Và cái lý mà mãi về sau, khi thu mình trong bóng tối nghiền ngẫm, tôi mới hiểu được, đó là "sẽ có một cái kết có nghĩa cho mọi thứ trên đời" Tôi hay nhớ mùi thuốc lá ám trên áo quần. Đàn ông, bế tắc, họ hay ôm điếu thuốc mà quên đời. Vậy ba tôi hẳn là người mất trí,bởi từng cái áo sơ mi, cái quần tây, đến nón bảo hiểm đều thoang thoảng mùi thuốc.Tôi hay nhớ một dáng người ốm đến trơ trọi xương vai, cổ dài ngoằm và mắt sâu hoắm, hay khựng lại khi xem vài cuốn album cũ, hay nhìn mấy thứ đồ chơi thuở ấy tôi nằng nặc đòi cho bằng được. Tôi hay nhìn những người bán vỉa hè, nhớ năm tháng trước, lúc tôi còn bé nhỏ vừa đủ đề ngồi lọt tỏm phía trước tay lái của chiếc xe Wave đời cũ. Tôi nhớ ánh mắt của hàng xóm, nhớ tiếng vào lời ra, nhớ vài thứ không nên nhớ. Tôi hay khóc chỉ vì vài thứ vớ vẩn không nên nhớNăm tháng đi học, tôi nhớ hình ảnh ba mẹ của đám bạn đến rước nó, ghét thật. Sao không ai đến rước tôi ? Tôi nhớ vài câu chuyện mờ nhạt, nhớ bữa cơm thiếu một người, nhớ khi ba tôi phá nát mọi thứ, khi ba tôi trở thành người dưng, người lạ. Tôi nhớ câu nói "Qua cả rồi, người cũng không còn, con đừng nghĩ, con hãy học" Tôi nhớ cả việc quên, nhớ những gì cần quên. Tôi nhớ cảm giác được ngồi lên vai một người khổng lồ, nhớ ánh đèn Sài Gòn c…
lowercasethế giới abo: wonwoo - enigma và lee chan - alphamỗi chương là một câu chuyện riêng…