Tôi đang trên đường từ Busan lên Seoul với niềm hi vọng là sẽ gặp được em...Nhưng khi tôi vừa đến nơi thì em lại nói-Anh là ai? Anh đến đây để làm gì?Trong lòng tôi có một chút hụt hẫng nhưng vẫn cố nói-Anh là Park Jimin. Anh đến đây là để gặp em...…
hơi viễn tưởng chút.…
tâm trạng buồn....tôi viết để thoải mái cảm xúc những ngày buồn nhân vật thì tùy các bạn sáng tạo để tưởng tượng…
đam Mỹ…
abc…
Trong thế giới cả mấy tỉ người này, chúng ta gặp nhau lần đầu là tình cờ, lần thứ hai là thiên mệnh... Cảm ơn trời, cảm ơn đất, cảm ơn gió, cảm ơn mây đã cho hai ta gặp mặt rồi trùng phùng.…