[JINAMI] Em yêu anh,anh yêu em!
không biết nói gì hơn…
không biết nói gì hơn…
http://www.tangthuvien.com/forum/showthread.php?t=61756…
-"Thanh xuân của tôi,có Trương Ân Nhi"…
Choi Wooje cuối cùng cũng đã bước sang tuổi 20 rồi, em đã có thể khám phá thế giới người lớn mà em luôn mong chờ, vậy mà chỉ vì một dòng giới thiệu trên live của ai kia đã khiến em dùng mất thẻ dùng thử quý giá rồiMọi sự kiện diễn ra trong truyện đều là tưởng tượng và không có thậtDịch: xiguahaochi01Nguồn: lofter 刀尖舐雪Bản dịch chưa được sự đồng ý của tác giải, vui lòng không đem đi nơi khác khi không có sự cho phép.…
Give everything to someone you just met for the first time *Fic là suy nghĩ của tác, mong mọi người không áp dụng lên người thật.*…
Tình yêu tuổi học trò...…
Em chỉ có thể yêu anh như vậy thôi…
Đoản nhỏ cho tâm hồn, cho tình yêu của chúng mình…
http://www.tangthuvien.com/forum/showpost.php?p=7257266&postcount=130…
Một cô gái bị bệnh tim bẩm sinh đã viết lên một cuốn nhật ký cho riêng mình.…
Bâng quơ một chút...3 giờ sáng.31/3/2020.Nghe 1 khúc nhạc, tự nhiên tớ hơi nhớ đến cậu. Rồi tớ nghĩ thêm 1 lúc, thì tớ nhận ra, tớ đang nhớ đến cậu thật. Hình bóng cậu ngập trong tớ rồi, giờ bản nhạc kia cũng như ta đóng vai chính vậy. Tớ thích cậu, còn cậu thì hững hờ, vô tâm. Giá như cậu biết, tớ thích cậu...Năm nay có lẽ là năm đặc biệt nhất, mùa hè này có lẽ là mùa hè đặc biệt nhất, và cậu có lẽ cũng là người đặc biệt nhất.Crush cậu vào mùa Covid, nghe kì thật đấy.Ta tình cờ gặp nhau trước mùa dịch, tớ định viết tiếp một trang tình yêu nào đó cho chúng ta, nhưng có gì đó đã vô tình ngăn tớ.Biết gì không?Là Covid đấy!Tớ không có lí do để gặp cậu ở trường.Tớ không có lí do để dự án mình đi chơi, tớ ngồi gần cậu.Tớ không có lí do gì để nhìn cậu cười.Chúng ta nhắn tin với nhau qua màn hình điện thoại, thật khó để cậu thấy ánh mắt long lanh của tớ khi bắt gặp cậu, thật khó để tớ đoán được cậu đang cười hay miễn cưỡng trả lời tin nhắn từ tớ. Cậu không đọc tin nhắn, cũng không trả lời tin nhắn, do cậu bận hay do tớ phiền nhỉ? Cậu như Hà Nội mùa Covid vậy, vừa gần gũi, quen thuộc, vừa lạ lẫm như tớ chưa bao giờ hiểu hết được vậy. Lúc thì hào hứng chia sẻ những câu chuyện thâu đêm với tớ, lúc lại hời hợt bơ tin nhắn của tớ. Lạ lùng thật, Crush ạ. Ước gì dịch nhanh hết đi, để tớ được phi ngay sang lớp cậu, nhìn cậu một cái, nói với cậu một câu, chào cậu rồi đi về lớp cũng được. Hay là ta tình cờ gặp nhau, cũng đủ để tớ vui cả một ngày rồi.Mùa dịch…
Nằm Giữa trung tâm thành phố"THPT A Nam"Nơi sinh ra toàn nhân tài đất Việt, tỉ phú, triệu phú hầu như đều có ở đâyChắc ai cũng tưởng chúng tôi lầm lì, ít nói, như cái máy cày ngày cày đêm trong đống sách vở...Chúng tôi cũng có bí mật đó!…