ChoiCale| Cái ôm
OOC…
mình nghĩ nếu 12 chòm sao 12 × 2 = 1 thì sẽ ra sao ?là do mình có ý tưởng mới nên mới viết giết thời gian .…
Sài Gòn là miền đất hứa. Nhưng sự thực nó đâu có hứa gì với ai. Có chăng chỉ là tiếng lòng của những người từ bốn phương tới nơi đây tự hứa với mình về một tương lai tươi sáng, tốt đẹp hơn. Sự năng động và ồn ào của chốn đô thị xa hoa ấy rất phù hợp cho những người trẻ ưa thích cái mới. Dòng người đổ xô đến đây ngày một đông và cũng sẽ còn lâu nữa mới có thể ngăn dòng chảy ấy tiếp diễn. Khi sự cạnh tranh tăng cao như thế, hạnh phúc chỉ có thể mỉm cười với những ai nỗ lực hết mình, đồng thời biết hi sinh và tỉnh giấc kịp thời sau những cơn ảo mộng khó thành.…
Truyện được đóng do một số lí do không thể nói!…
-Tác giả: Roy_ Tiểu TrangThể loại : Hài hước , học đường , Nam×Nam Couple chính : Khải - NguyênCople Phụ : Thiên - Hoành…
Đọc đi rồi biết nè💗Nguồn: wiki dịchTác giả: Điềm Tức Chính NghĩaEdit: Mona Mình muốn đọc truyện một cách thuần việt nên sẵn edit lại cho mọi người cùng đọc ạ. Mình tự điều chỉnh lại một số nội dung phù hợp với nét Việt nên có sai sót thì mong mọi người thông cảm. Cám ơn mọi người vì đã đọc ủng hộ nhé…
-Cre ảnh bìa: ᙖo🌸@bo_1125 (on Twister)Một bà chị 18t mà cứ như 13t, cả tính cách lẫn 1 phần nhỏ về ngoại hình của bàMitsuya thắc mắc rất nhiều lần là tại sao mình có thể yêu một bà chị rõ trẻ con mà còn hơn mình tận 3 tuổi✎...𝔸𝕦: Changg Yuri⚠ Có Ooc hơi nặng (đây là điều không thể tránh khỏi)Cốt truyện sẽ bị lệch kha khá nhiều về thời gian lẫn sự kiệnĐăng duy nhất tại 𝕎.𝕒.𝕥.𝕥.𝕡.𝕒.𝕕 !…
Công ty Juyntea cổ phần Phim xin đính chính sẽ ra phim này…
Hà Bích Dương là một cô gái hiện đại, bỗng một ngày liền chuyển sinh về thời cổ đại, nhưng cô không biết bản thân đã quay về kiếp trước, từng bước giúp chính mình ở kiếp trước thay đổi vận mệnh, nhưng ý trời khó thoát liệu cô ấy có chống lại ý trời được hay không? ...Bức Thư Chưa Gửi!Lệ Đã Rơi Cố Nhân Bao Giờ Trở Lại.Tôi xui xẻo đến mức chỉ nghe một cuộc gọi liền chuyển sinh đến một thế giới khác, nơi đó tôi là một đại tiểu thư của thừa tướng, cứ ngỡ những vất vả tôi chịu đựng sẽ tan biến nhưng không ngờ tại nơi đây, tôi phải hứng chịu những lời sỉ nhục khinh bỉ của những đứa em của cô gái ấy. Gửi Hà Bích Dương! Những đau khổ của cô, tôi sẽ giúp cô trả thù, giúp cô đòi lại công bằng cho chính mình, mong ở nơi nào đó cô sẽ yên nghỉ sống cuộc đời mà cô hằng mong ước.Gửi Mặc Thiên!Cảm ơn những lúc khó khăn anh đã đứng ra bảo vệ tôi, che chở tôi, vì sự xuất hiện của anh ở nơi đây tôi lần tiên cảm nhận được sự yêu thương, nơi trái tim thuộc về. Xin lỗi vì lời tạm biệt chưa nói.…
Lam Lâm Ly- 15 tuổi, là một thiếu nữ hết sức bình thường, nếu như không có đai đen Karate, Judo khi mới 7 tuổi. Hai cái cúp vô địch quốc gia trong kì thi học sinh giỏi toàn diện mà cô dễ dàng lấy được lúc mới vào sơ trung... Bất ngờ nổi tiếng khiến cô thấy phiền phức vô cùng, để tránh dư luận ồn ào, Lam Lâm Ly " dâng tấu" cho phụ mẫu đại nhân, cho cô chuyển từ Australia về Hà Nội với ông bà ngoại. Cuộc sống mới bắt đầu! _______________ Mình chưa có kinh nghiệm, truyện viết còn nhiều sai sót, mong mọi người ủng hộ !…
Thành và Ly là hai đứa bạn tưởng chừng không hợp với nhau nhưng xui xẻo thay, lại còn bị xếp lại cho ngồi cạnh nhau khi còn ở dưới mái trường. Trong những năm tháng đèn sách, cả hai đội lúc chí chóe, chọc ghẹo nhau nhưng đồng thời cũng dành ra thời gian để quan tâm đến người còn lại. Đây cũng là lúc tình cảm thuần khiết nhất chớm nở trong cả hai.…
Câu chuyện là một cảm nhận của bản thân sau khi yêu một chàng trai. Dù cả hai còn tình cảm nhưng có những việc không thể ngờ mà cả hai đã chia tay.…
Khi mình đã có một tuổi thơ quá đẹp, mình dành những giai đoạn khác trong cuộc đời chỉ để nhung nhớ về những kỉ niệm đẹp ấy. Giống như việc cái áo yêu thích nhất của mình bị rớt xuống giếng, hơn 15 năm sau cái giếng vẫn còn ở chỗ cũ, cái áo chắc hẳn còn nằm yên dưới đáy giếng, nhưng sự nhớ nhung chiếc áo yêu thích vẫn ở đó suốt mười mấy năm không nguôi.…
Thời học sinh, có lẽ là khoảng thời gian đẹp nhất của đời người. Chúng ta được đi học, được gặp thêm những người bạn mới. Và được trải qua những khoảnh khắc đẹp nhất của tuổi đầu đời, cảm giác thích thầm một ai đó, trải qua tình yêu ngây ngô, những lần gây gổ với bạn bè vì những xích mích nhỏ, và tất nhiên "nhất quỷ nhì ma, thứ ba học trò" với những hành động khiến thầy cô không thể đỡ.Em từng nói rằng, sẽ không bao giờ yêu ai khi học cấp ba, vì em sợ ta sẽ chẳng đi cùng nhau, nhưng vấn vương nhiều lắm, sợ lỡ dỡ việc học của mình, sợ không đạt được ước mơ. Nhưng chính anh là người khiến em đạp đổ bức tường đó, và yêu anh, yêu anh đến điên cuồng, yêu bằng tất cả quảng trời thanh xuân tươi đẹp, bằng cả trái tim, cả lúc về già.Cảm ơn anh đã ở bên em, cùng em đi qua quãng trời cấp ba, dù không dài nhưng cũng là kỉ niệm đẹp. Và đến bây giờ, cả những năm tháng cuối đời anh cũng vẫn đi cùng em, chịu đựng được cái tính ương dở của em. Dù trải qua nhiều đau khổ, nhưng mình vẫn về với nhau! Anh nhỉ?"Mận! Tao là trò đùa của mày, có phải không, mày xem thường tình cảm của tao, không tôn trọng tao, có phải không?""Mày cảm thấy tao không tôn trọng mày? Không tôn trọng mày, nhưng nghe mày ốm đêm khuya tao vẫn nấu cháo cho mày, đi mua thuốc cho mày, không tôn trọng mày nhưng khi nghe mày ngồi cùng chỗ con Vy tao lại ghen lồng lộn. Không tôn trọng, vậy tình cảm tao dành cho mày cũng là thương hại?""Mẹ, mày câm đi, lời mày nói, tao nghe ngứa tai lắm. Mày là loại giả tạo. Cút đi, cút khỏi mắt tao. Từ giờ t…
Chúng ta là những người trẻ tuổi không bao giờ bằng lòng với hiện tại, không bao giờ biết điều chúng ta thật sự mong muốn là gì? Và cũng thể nào biết được liệu sáng ngày mai thức dậy ta sẽ gặp những ai.Giống như việc mà cô và anh gặp mắt nhau, chẳng ai hẹn trước, vậy mà chạy đến chân trời nào cũng vô tình gặp được lại nhau, liệu Trái Đất này quá tròn, hay là do cái duyên đã định? Anh nói anh yêu cô, cô đáp lại anh bằng một bức tranh vẽ với dòng chữ: 我也喜欢你(Wo ye xihuan ni), nó có nghĩa là cô cũng thích anh, đơn giản vậy mà anh không biết, anh trách cô vì sao không nhận tâm chân tình từ anh, anh vựt luôn cả kỉ niệm về cô vào sọt rác, anh vứt luôn cả bức tranh cô trao anh hôm đó, anh vứt hết, vứt luôn cả cô vào tận đáy trái tim mình, rồi quyết định vứt cả luôn bản thân mình rời xa cô...Thời gian 3 năm ngắn ngủi khi anh đi đối với cô mà nói chẳng khác nào 3 năm cấp 3, rất nhiều thăng trầm cảm xúc, rất nhiều đau khổ, rất nhiều mất mát, cô chịu đựng hết một mình. Còn anh, sau 3 năm giờ anh đã thành danh, không còn là vị sếp của một bộ phận, giờ anh là sếp của cả một công ty, tiếp xúc vô vàn vị khách, vô vàn ngôn ngữ, vô vàn cô gái nói yêu anh, tiếp xúc nhiều ngôn ngữ của anh dần rất tốt, tốt đến mức anh phát hiện ra nghĩa thật sự của câu trả lời mà cô gái năm xưa anh yêu,anh phát hiện ra cả việc mình trách nhầm cô ấy,...Vội vã bay suốt mấy tiếng đồng hồ, về thành phố của cô làm việc trước kia, tìm gặp vì đồng nghiệp cũ để hỏi về cô ấy, nhưng anh bây giờ cũng phát hiện ra mình đã muộn rồi!!! Anh hiểu…
Đọc đi rồi sẽ biết :)Xuyên Không nhá các nàng :)…
khoobg xo…