Nhật Ký Fangirl !!!

Nhật Ký Fangirl !!!

29 2 2

Đây là quá trình, kỷ niệm của mình với Oh Sehun và bé con của mình ^ ^ tất cả chỉ là cảm xúc của mình muốn lưu giữ lại đây, nếu các bạn có hứng thú cứ đọc thoải mái nhaaa~ Cũng như mình nói là cảm xúc cá nhân, không đại diện cho tập thể hay nhóm người nào cả, nếu thấy không thích thì cứ lơ đi nha =)) Kamsaaa~…

Lost.

Lost.

293 16 2

"Since I've been walking soloDreaming you were back homeI find getting down lowHide until tomorrow"... "I've been chasing my mindLonely in the cold nights"......"Can't pick up the phone without youI'm a little bit lost without youWithout you."…

SamBucky Oneshots.

SamBucky Oneshots.

131 12 1

Đây là cái ổ của những mẫu oneshots về các au của mình cho hai anh, một số chúng sẽ không có đuôi. Những chiếc oneshot trong này sẽ không liên kết với nhau, chỉ đơn giản là mấy cái au riêng lẽ 👀✌Mình sẽ viết tương đối nhiều thể loại trong này, sẽ có SE và lẫn HE hoặc cả kết mở 🙌.…

[Oliver Wood] That girl is mine

[Oliver Wood] That girl is mine

241 42 2

Sáng nay, Oliver đi tập Quidditch với mấy đứa nhỏ. Nhìn tụi năm hai với cây chổi mới tinh, Oliver cũng phổ cập về luật chơi cho tụi nó. Bỗng một trái Bludger từ đâu bay thẳng vào đầu Wood làm anh choáng váng ngã xuống đất.Một cô gái rón rén tiếng lại gần Wood, đưa tay trước mũi xem anh chàng còn thở không. Đám nhỏ nhà Slytherin đi theo sau cô gái cũng vỗ trán bất lực."Merlin, chị làm gì con sư tử đần độn đó vậy Chloe Grace?""Wood ơi!? Wood? Anh còn sống k-không?"Oliver nằm dưới đất, thì thào được vài tiếng rồi bất tỉnh nhân sự."Bồ nhỏ ơi.. Mình còn sống. Đưa mình vào bệnh x-.."Pansy Parkinson nhìn thấy tình trạng của Wood, nhanh chống giục cô nàng đang loay hoay kế bên anh."Chị đưa cha nội kia vào phòng y tế đi, em thấy coi bộ sắp chết rồi kìa."Lúc này cô gái kia mới hoàn hồn lại mà nhờ tụi nhỏ đi theo rinh Oliver đến bệnh xá, chứ thỉnh bà Pomfrey xuống chắc cha này xanh cỏ rồi.Oliver Wood đã tỉnh lại vì cái bệnh xá nồng nặc mùi thuốc của bà Pomfrey. Cô bạn kia nhận ra Wood đã tỉnh dậy thì ríu rít xin lỗi."Wood ơi em xin lỗi. Nãy tụi nhỏ kêu em cầm hộ trái Bludger nên.."Oliver toang ngồi dậy nhưng đầu lập tức choáng váng. Đành nằm trên giường rồi trả lời."Không sao, quen rồi."Hai anh em nhà Weasly nghe tin anh đội trưởng nhà mình bị một con nhỏ nhà Slytherin thẩy trái Bludger dô đầu thì chạy đến diện kiến xem con rắn cái đó là ai. Vừa mở cửa, nhìn thấy cô nàng kia, Fred lập tức choáng váng."Chloe Grace!?"…

[ Girl Love ] Cách Thức Yêu Thương

[ Girl Love ] Cách Thức Yêu Thương

1 0 1

Miêu tả một chuyện tình trắc trở giữa Hoàng Chi Hiền cùng Huỳnh Diễm Ái.Liệu sự cố gắng và đánh đổi đau thương của Diễm Ái có được bù đắp bằng một chuyện tình đơn giản nhưng lại đẹp đẽ? Sau tất cả hai người có thể đến với nhau? Khái quát về tính cách nhân vật :Hoàng Chi Hiền : Ôn nhu, diệu dàng, tinh tế đôi khi vẫn hay nóng giậnHuỳnh Diễm Ái : Từ cọc tính, dễ nổi giận, nghịch phá, ương bướng nhưng sau khi gặp người đó lại thay đổi 180 độ…

[ Tìm người nhà ] Tôi cần cậu

[ Tìm người nhà ] Tôi cần cậu

337 23 10

Trên mảnh đất màu da cam bao la rộng lớn này, cậu đã bao giờ cảm thấy lạc lõng chưa? Nếu có, hãy về với mình nhé.Một team edit truyện xen lẫn với cách hoạt động của các team trên đây, một số chức sẽ được bỏ đi. Nhưng mà, cứ vào xem đi rồi biết.…

Deon Hart - Tôi đâu có tài năng đến thế?

Deon Hart - Tôi đâu có tài năng đến thế?

5,459 587 4

Fandom: I'm not that kind of talentShipdom: AllDeon - Nơi dành riêng tình yêu cho Deon Hart/ArutBá tước danh dự của đế chế, anh hùng thứ ba, và là chỉ huy của quân đoàn 0 của Pandemonium. Em nói bản thân mình vô dụng và yếu đuối? Ồ, những tên theo đuổi em không tin đâu, chúng sẽ cho rằng tôi đang nói dối đó.…

[RikTee] Bánh mì, mưa rào và những nụ hôn

[RikTee] Bánh mì, mưa rào và những nụ hôn

375 52 2

Tên: Bánh mì, mưa rào và những nụ hônTác giả: nhật pítCouple: Karik x JustaTee (Phạm Hoàng Khoa x Nguyễn Thanh Tuấn)Tag: Fluff, Slice of Life, ComedySummary: Phạm Hoàng Khoa đội mưa mua bánh mì đút lót giám khảoWarning: Couple ship người thật, có OOC…

Chúa tể vương chi!

Chúa tể vương chi!

3 2 2

Nhân vật chính Triệu Phong, thuở nhỏ là một thiên tài của trấn Thanh Diệp, được chi tộc kỳ vọng rất lớn, là một trong hai người được lựa chọn đưa vào Triệu thị gia tộc để tu luyện. Tuy nhiên, tại nơi này, Triệu Phong đã biết được thế nào gọi là thiên ngoại hữu thiên, người giỏi còn có người giỏi hơn. Bản thân vốn được xem là thiên tài, nhưng khi được chuyển đến chính tộc ở thành Vũ Dương thì chỉ là kẻ hết sức tầm thường, xếp hàng chót ở nơi này.Thậm chí ngay cả cô gái được chọn đến chính tộc cùng với Triệu Phong cũng dần trở nên xa lánh hắn, trước kia thì hâm mộ, sau này thì lạnh nhạt, điều này cũng khiến cho Triệu Phong hiểu rõ hơn về nhân tình nóng lạnh ở nơi đây.Đối diện với sức ép mà đệ tử chính tộc nhằm vào những đệ tử chi tộc không có chỗ dựa, Triệu Phong gần như đã tuyệt vọng, tự hận bản thân mình không có thực lực, không có khả năng thay đổi được địa vị của bản thân trong mắt mọi người.Bỗng nhiên, kỳ ngộ ập đến, Triệu Phong vô tình dung nhập với một con mắt thần bí thời viễn cổ, sau khi dung nhập con mắt này vào, thể trạng của Triệu Phong không ngừng xảy ra biến hóa nghiêng trời lệch đất, chính bản thân hắn còn có được những năng lực vượt qua cực hạn của nhân loại. Thực lực tiến bộ thần tốc, kỳ ngộ không ngừng kéo đến, sự tự tin của Triệu Phong đã trở lại, đồng thời hắn cũng quyết tâm thay đổi chính mình, không ngừng vươn lên, tìm hiểu thật kỹ về thế giới rộng lớn này, nơi mà đâu đâu cũng có cường giả tầng tầng lớp lớp mọc lên.Trên con đường v…

Chờ mùa xuân

Chờ mùa xuân

1 1 1

"Anh này?""Có thể nói."Người đàn ông phía trước tựa vào cánh cửa ra vào ở phòng khách, tiện thể đưa miếng táo được gọt hình con thỏ nhét vào tay tôi."Em hỏi thử anh nhé? Anh nghĩ em sống còn bao lâu nữa?"Anh không nói gì nữa, bàn tay đang cầm điều khiển Tivi bỗng dưng để xuống, dùng cây gậy chỉ đường mò mẫm về phía giọng nói tôi. Tôi chớp chớp mắt, hai tay dang ra đợi anh đến ôm cái. Như đụng trúng cạnh sofa, anh từ từ ngả người xuống, vừa đúng cánh tay tôi chờ anh. Anh để tôi nằm dài ra gối lên hai chân của anh, vừa chải tóc cho tôi vừa nói nhẹ nhàng."Anh không biết, nhưng chắc chắn nhiều hơn anh."Tôi quay người lại, nhìn chăm chăm đôi mắt của anh, chúng vẫn thế, vẫn xám đục nhìn về hướng khác. Như thấy sự im lặng khá lâu của tôi, anh mới hỏi."Em lại nhìn anh đấy à?" Anh cười nói."Nào có!" Tôi lém lỉnh đáp lại, tay đút cho anh miếng táo ngon ngọt, tiện nhìn chiếc cằm chẻ dễ ghét quá nên hôn "chụt" cái.Đôi lúc đầu tôi lại nghĩ suy kì lạ, chúng nghĩ rằng "Anh không nhìn thấy cũng tốt, nếu mà anh ấy nhìn thấy dáng vẻ mình khi lén thơm ảnh, chắc anh sẽ cười đến chết mất!"…