Mùa hạ năm ấy

Mùa hạ năm ấy

20 3 2

Đây là một câu chuyện về thanh xuân vườn trường, về tình yêu nhẹ nhàng tuổi ngây ngô, về sự sự rung cảm đầu đờiHạ Mộc Miên- một cô gái trưởng thành từ cái nắng ngọt, cái gió mơn man của cổ trấn. Mang trong mình sự phớt đời, ngây ngô, dịu nhẹTriệu Tử Ngôn - một chàng trai lớn lên trong sự hoa lệ của Bắc Kinh nhưng tính tình lạnh nhạtHai người họ, hai thái cực đối lập. Một sôi nổi, mãnh liệt. Một trầm lắng, nhẹ nhàng. Họ gặp nhau giữa nơi được gọi là thanh xuân vườn trường, gọi nhau bằng danh phận bạn cùng lớp và " gục ngã" trong một tiết trời nắng gắt của hạ chí" Tử Ngôn, cậu ấy à..." Mộc Miên ngập ngừng một lúc, lơ đễnh nhìn ra ngoài khung cửa sổ. Trời vẫn xanh như thế, nắng vẫn vàng như thế, những đôi chim sẻ vẫn vui như thế ." Cậu ấy, là chàng trai mùa hạ. Là chàng trai mát mẻ nhất trong tiết trời ko mấy dễ chịu này. Cậu ấy... là người tớ yêu nhất" Nói đoạn, Mộc Miên quay sang nhìn tôi nhoẻn miệng cười, đôi chân đung đưa qua từng vệt nắng in hằn trên đất . Trong ánh mắt ấy, tôi thấy Mộc Miên của tuổi 17, một Mộc Miên kiên định, dứt khoát mà tôi chưa từng gặp trước đây" Tại sao vậy?"" Tớ không biết nữa. Có lẽ đó là từ khi cậu ấy đưa cho tớ chiếc áo thơm mùi cây tùng đó, cũng có thể là khi cậu ấy cõng tớ đi suốt 7 km đường biển, cũng có thể là khi cậu ấy thay tớ đỡ một nhát dao. Cũng chẳng biết từ bao giờ nữa, tớ đã quyết định rằng, sau này, nếu không phải là cậu ấy thì tớ sẽ không cùng ai bước vào lễ đường"…

Truyện  ngắn

Truyện ngắn

0 0 1

1.BaHồi đó ba đi dạy nghèo lắm .Mỗi tháng khi lãnh lương chi trả các cái là hết veo,chỉ còn đủ tiền mua một rẻo thịt heo quay xách tòn teng về nhà rồi lui cui vào bếp kho với nước dừa .Bữa cơm nào như vậy cũng nghe ba nói khẽ khàng cùng ánh mắt ấm áp :- Các con cứ ăn cho no nha,ba đã ăn bên ngoài rồiBây giờ ,tới ngày giỗ ba ,đặt dĩa thịt quay vào mâm cơm tươm tất ,các con lại lầm rầm: -Ba ơi ! về ăn cơm với tụi con...Không biết vì khói nhang hay sao mà mắt đứa nào cũng chợt cay cay....2.Bong bóng- Cho cái đen đi bà chủ ! Người đàn ông khập khiễng dựng vội chiếc xe đạp hoen rỉ ,phía sau giá còn lủng lẳng những chùm bong bóng chưa bán hết ,trầm giọng gọi rồi lại hỏi : Uống gì không con ? Thằng bé trạc 6 tuổi ,người gầy guộc có đôi mắt to đen lắc đầu .Nó rứt một chiếc bong bóng rồi ra ngồi bệt dưới gốc bằng lăng , nó thả quả bòng bay lên trong ánh chiều nhập nhoạng ,đôi mắt mơ màng dõi theo những đám mây tím nhởn nhơ đuổi nhau phía chân trời đỏ ối...Không biết đã bao nhiêu buổi chiều thằng bé đã thả những nỗi nhớ chưa kịp đặt tên của mình về người mẹ quá cố của nó đến phương trời xa xăm nào đó ...- Chị ơi mua cho em cái bong bóng đi ! Con bé 4 tuổi lí nhí trên vai đứa chị,con bé 6 tuổi lắc đầu ,mắt ươn ướt dỗ dành : Mai mốt có tiền chi mua cho cưng chơi . Con bé trên vai chị ré lên tức tưởi làm thằng bé ngồi gần đó giật mình ,nó chợt đứng dậy dúi chiếc bong bóng chưa kịp thả đi vào tay con bé . Nhìn theo hai bóng nhỏ xíu mất hút trong dòng người qua đường hối hả , thằng bé khẽ cười thật nhẹ ,có đốm n…

[ Tổng võ hiệp ] Ta thịnh thế mỹ nhan ta chính mình đều sợ hãi - Tinh Như Hứa

[ Tổng võ hiệp ] Ta thịnh thế mỹ nhan ta chính mình đều sợ hãi - Tinh Như Hứa

49 3 2

Tác giả: Tinh Như HứaVăn án:Diệp Khanh bộ 《 vĩnh hằng đại lục 》 đệ nhất thần nhan BOSS thân xác xuyên qua, hắn kéo ra kỹ năng biểu, sau đó lâm vào trầm mặc.【 cười muôn đời xuân 】: Ở đây mọi người lâm vào hỗn loạn trạng thái, liên tục thời gian 1 phút (đương ngươi tháo xuống mặt nạ nhoẻn miệng cười, tất cả mọi người vì ngươi thần hồn điên đảo)【 một đề vạn cổ sầu 】: Đương huyết lượng thấp hơn 50% nhưng thao túng giữa sân nhậm một mục tiêu chấp hành mệnh lệnh, liên tục thời gian 10 phút (đương ngươi nước mắt lướt qua khóe mắt, cho dù nhất cùng hung cực ác địch nhân cũng sẽ tim như bị đao cắt, nhậm ngươi sử dụng)"......" Diệp Khanh mặt vô biểu tình mà thanh đao để ở trên mặt.Mọi người: Mau thanh đao buông!--------------------------CP Sở Lưu Hương, phong lưu đa tình lão lưu manh công × trăm liêu bất động không có cảm tình thịnh thế mỹ nhan thụDùng ăn chỉ nam:1. Nghiêm trọng OOC báo động trước, nửa hư cấu2. Vai chính tam quan bất chính báo động trước3. Vai chính thịnh thế mỹ nhan báo động trước, thịnh thế mỹ nhan là lớn nhất bàn tay vàng, bàn tay vàng là vô địch, trừ phi gặp được người mùTag: Võ hiệp, giang hồ ân oán, tam giáo cửu lưu, thiên chi kiêu tửTừ khóa tìm kiếm: Vai chính: Diệp Khanh ┃ vai phụ: Mặt khác ┃ cái khác:Lập ý: Học được ái, học được tín nhiệm, đối xử tử tế thế giới…

Love Again

Love Again

8 0 1

Bác Văn từ nhỏ cậu đã được nhận nơi bởi gia đình của hắn (Âu Thần-một cậu nhóc cùng tuổi với Bác Văn) mặc cho bố và mẹ của Âu Thần có thiện cảm đến đâu thì hắn vẫn khinh thường một cậu nhóc được nhận nuôi chả có tích sự như cậuBác Văn nép mình thu vào một góc phòng trầm ngâm nhìn cậu bằng đôi mắt sợ hãi nhưng vẫn cố gắng nói với hắn -"Không sao đâu ! Em sẽ xem như hôm qua không có chuyện gì cả. Em sẽ không nói với ai cả đâu anh cứ yên tâm đi"Hắn trầm ngâm đứng một hồi thì lên tiếng-"Bác Văn !!! anh sẽ chịu trách nhiệm với em"-Không cần đâu, em đâu phải con gái vã lại em cũng đâu mất mát gì chứ thoi được rồi em đi nấu buổi sáng cho anh-Làm người yêu anh nhé Bác Văn!!!!_Giọng hắn đầy nghiêm túc ánh mắt đầy sự dịu dàng nhìn cậu....Ánh mắt đầy căm phẫn của Bác Văn cùng với những dòng lệ của cậu dần dần tuông ra khi trước mắt của cậu là người mình yêu lại tần tịu cùng với người phụ nữ khác -Sao anh dám làm như vậy với tôi-Cậu tức giận nhìn hắn chờ đợi câu trả lời -Vì sao ư ?-Hắn nhoẽn miệng cười rồi nhìn cậu rồi nói tiếp "Vì tôi không bị gay giống cậu !"....Thời gian chảy trôi, tháng ngày tiếp nối ...Bác Văn yếu đuối ngày nào đã trở thành một chàng trai mạnh mẽ và không kém phần khôi ngô....Hắn thiết tha nói-"Người Bác Văn em yêu sẽ chỉ có anh và mãi mãi phải là anh Âu Thần này, anh quyết sẽ không phụ bạc em đâu"Cậu nghẹn ngào nhưng vẫn cố tỏ ra mạnh mẽ-"Anh lẽ ra nên biết nên biết từ sớm rằng tôi đã mất đi hết dũng khí để yêu anh."Yêu thương của cậu, hắn luôn đ…

Tan Vỡ

Tan Vỡ

13 1 2

Tác giả: Châu SaTrời xanh, mây trắng, gió nhè nhẹ thổi.Chiếc váy trắng tinh khẽ tung bay theo từng cơn gió.Cô ngước nhìn bầu trời xanh trong vắt, miệng khe khẽ hát, trên môi vương nụ cười.Thế giới thật tĩnh lặng, cô nhớ đến khuôn mặt anh, nhớ nụ cười rạng rỡ, ấm áp như nắng.Nhưng nụ cười đó không thuộc về cô.Hạnh phúc của anh không có cô.Hình ảnh cuối cùng xuất hiện trong trí nhớ là bóng lưng lạnh lùng, tuyệt tình của anh vào ngày ly hôn.Cô sai rồi. Cô không nên ép anh ở bên cô. Cô lại nhoẻn miệng cười, nụ cười bi thương mà chua xót. Cô nghe có người gọi tên mình:"Tịnh Hy, xin em....đừng buông tay...Tịnh Hy....."Tiếng nói đó sao thê lương và tuyệt vọng đến thế. Cô cố gắng quay đầu, nhưng cơn đau ập đến khiến cô đau đớn. Ngón tay giật giật nhưng không đủ sức để nhấc lên che đi ánh nắng chói mắt.Cô cảm nhận sự sống đang dần trôi khỏi cơ thể, nghe thấy tiếng hít thở của mình dần trở nên nặng nề. Đâu đó trong không gian vang lên những câu hát nghe nao lòng. Một giọt nước mắt trong suốt trượt qua đôi mi nhắm lại, lăn xuống và biến mất vào lớp tóc mai.Cô nằm đó, chiếc váy trắng tinh điểm xuyết những giọt máu đỏ tươi, trên môi là nụ cười đằm thắmNếu thời gian quay trở lại,Ngày anh và em gặp nhau,Em vẫn sẽ yêu anh từ ngay phút giây đầu gặp gỡ.Nắng vẫn rực rỡ, gió vẫn dịu dàng.Em vẫn yêu anh như ngày đầu tiên.Mãi yêu anh như thuở ban đầu.Lần đầu viết. Có gì sai sót mn bỏ qua nhé…

Trùm trường phải lòng lớp trưởng

Trùm trường phải lòng lớp trưởng

96 0 4

Mạnh rút điện thoại từ trong túi ra, giơ lên định chụp hình. Trung hoảng hốt nhào tới giữ chặt lấy điện thoại hắn. Cả người cậu bổ nhào vào người hắn khiến hắn ngả người ra đằng sau, ngã nhoài xuống đất. "DCMM." Mạnh tức giận chửi to. Trung nằm trên người hắn, giữ khư khư lấy cái điện thoại. Cậu vừa khóc vừa lắc đầu, "Cậu đừng chụp ảnh. Cậu chụp rồi tôi biết sống thế nào?"Mạnh nhìn gương mặt đẹp đẽ, nhìn hàng mi dày ướt nhoèn bởi nước mắt. Hắn đánh mắt nhìn xuống dưới, liền nhìn thấy cặp mông mẩy dính liền với nền nhà cùng dương vật non mềm màu hồng nhạt phơn phớt lông tơ.Máu trên cơ thể Mạnh dần nóng lên. Bàn tay hơi thô của hắn chạm vào bờ mông đầy đặn kia. Trung hoảng hồn đứng bật dậy. Cậu ngơ ngác hỏi: "Cậu... cậu định làm gì?"Mạnh cũng đứng dậy theo cậu. Hắn đẩy cậu ngã xuống giường. Hắn bảo: "Không chụp ảnh cũng được, nhưng cậu phải làm thứ khác cho tôi."Trung lúc này mới biết được rằng cậu đã dây vào một thằng biến thái có vấn đề về thần kinh. Cậu nức nở, lồm cồm bò dậy. Cậu nải nỉ: "Tôi có thể khiến cậu tiến vào top 15 của lớp. Cậu đừng, đừng có làm như vậy."Mạnh vừa cởi quần áo vừa đáp lời: "Tao không cần."Mạnh trần trụi ngồi trước mặt Trung. Dương vật hắn có kích thước khủng bố như thân hình cục mịch của hắn vậy. Dương vật cương cứng, quy đầu đỏ sậm đang rỉ ra chất nhầy. Mạnh chỉ vào thân dưới, bảo với Trung: "Mày bú nó cho tao."…

Tuyệt Đối,  Không Rời Đi

Tuyệt Đối, Không Rời Đi

1 0 1

Anh từ từ lại gần cô hoen nắm lấy bàn tay trắng non mềm ấy thì phát hiện bàn tay ấy đã bị cơn gió làm lạnh cho như 1 cục đá . Anh không nói gì mà bỏ tay cô vào túi áo mình . Mà chỉ lặng lặng nhìn cô. Bổng nhiên cô nói với anh rằng:"Em tưởng là mình đang nằm mơ cơ? "Anh không hiểu mà hỏi cô " vì sao em lại nói thể" " Anh biết không nhưng năm tháng tồn tệ kia em từng ước lớn lên em sẽ không để ai nhìn. em bằng những ánh mắt kinh bỉ coi thường nữa. Ngược lại em sẽ đứng trên tòa nhà cao nhất lung linh nhất để nhìn lại họ bằng chính nhưng ánh mắt họ đã khinh thường em . " " Và cùng người e thương sánh vai bên nhau được mọi người công nhận là hai người hoàn hảo và nhận được những ánh mắt nụ cười nghuowbgx mộ chứ không phải là những lời khó nghe của nguuowngf người ngoài . Dù e biết những lời nói đó là không đúng nhưng em lại thấy rất khó chịu . Và giờ thù sao em đã làm được những gì em đã ước rồi này nói hoàn hảo tới mức em nghĩ mình đang còn nằm mờ đấy . " Cô nói xong ngoằng mặt nhìn anh cười như là 1 avanaf sao khuyết Anh nhue là người mất hồn . Sau 1 2 phút anh mới phản ứng lại cô nói mà dùng ngón tay chạm vào chán cô . "Ngốc ạ, em không phải đang nằm mơ gù hết vì nhưng thứ như bây giờ em nhận là được lại điều hiện nhiên có khi em còn nhận lại được những thứ tốt đẹp hone những điều e nghĩ hàng vạn lần đấy" " Em cứ hãy mơ những điều em thích vì anh sẽ cùng em thực hiện những điều ước đó thành sự thật" Anh nói xong cảm thấy tay mình có 1 dọt nước ấm ấm anh nhìn lên khuôn mặt nheu khắc tượng c…

Nếu Vẫn Có Kiếp Sau - Etalts

Nếu Vẫn Có Kiếp Sau - Etalts

514 19 3

"Rầm"Mùi máu tanh nồng xộc thẳng vài mũi, cô nằm đó nhoẻn miệng cười nhìn bầu trời xanh thẳm. Vậy là hết, đây là chuyện cuối cùng cô có thể làm cho anh, cũng là điều duy nhất có thể để anh suốt đời này không thể quên cô được. Bởi vì tính mạng người con gái anh yêu là do cô cứu, vì có cô nên cô ấy mới may mắn thoát khoải kiếp nạn này...Máu từ miệng không ngừng phun ra, ngay lúc này đây trước mắt cô là hình ảnh của bố mẹ, họ đang nở nụ cười thỏa mãn. Nước mắt cô chảy dọc xuống, hòa cùng máu, ý thức cũng dần dần mơ hồ đi.Cô sắp không xong rồi...Cô sắp rời xa thế giới này rồi...Cả anh và bố mẹ cô sẽ không còn thấy cô chướng mắt nữa, rồi họ sẽ có cuộc sống vui vẻ hơn, hạnh phúc hơn khi không còn cô nữa...Ngay từ đầu, cô sinh ra trên thế giới này đã là một sai lầm. Cuộc đời cô từ đó cũng là sai lầm nối tiếp sai lầm. Có lẽ năm đó cô không nên khóc lóc cầu xin bố mẹ đừng ly hôn. Có lẽ năm mười bảy tuổi khi đó cô không nên rung động trước người con trai ấy. Nhưng mà...Tạm biệt.***Phật hỏi người con gái:- Nếu ta cho con làm lại cuộc đời này, con sẽ sống khác chứ?Cô gái ấy ngẩn người, qua một hồi lâu mới cười ngu ngơ, nhưng ánh mắt lại vô cùng chân thành:- Xin phật hãy cho anh ấy được hạnh phúc... Và cả, bố mẹ con nữa, mong họ sớm tha thứ cho nhau...Linh hồn cô tiêu tán, Phật lắc đầu. Trên đời này có nhiều người như vậy, đến lúc chết đi rồi lòng vẫn hướng về nửa kia. Nếu có kiếp sau, Ngài mong rằng cô đừng ngốc như thế...…

[ Little Nightmare ] Cút Cút Ra Để Bà Thể Hiện !!!

[ Little Nightmare ] Cút Cút Ra Để Bà Thể Hiện !!!

44 8 2

Một game thủ trong làng chơi Horror, trải qua nhiều năm đắng cay ngọt bùi chưa gì chưa thấy qua, nhưng chưa từng gặp phải con game cay cú như này.Hoàn thành tất cả màn chơi của con game "Ác mộng bé nhỏ 2" và bị màn cuối dọng thẳng vào mồm một cái Bed Ending chó má.Game thủ rất tức giận, trong phút giây khôn ba năm dại một giờ, game thủ đáng thương vô tình đạp hư chiếc máy tính đắt tiền của mình. Một luồng điện xẹt qua, game thủ chính thức bị giật điện.Giật điện, một cái chết do sự ngu dại của bản thân gây ra, game thủ tự kỷ nghĩ.Nhưng đời chớ nói trước điều gì, cứ ngỡ chết thẳng cẳng đi gặp tổ tiên của nhân loại, ai ngờ vừa mở mắt ra liền phát hiện bản thân đứng trong một khu rừng, chưa kể khu rừng này quá ư là 'nhỏ bé'.Game thủ: Thiên đường không giống trong tưởng tượng??Đi 'tham quan' khu rừng trong vài giờ, từ phía xa xa truyền đến ánh sáng của Đảng, cứ ngỡ gặp đồng loại, ai ngờ gặp phải Titan.Bị bắt ném vào phòng kín mới nhận ra một sự thật kinh hoàng, lão nương biến thành Six!!Tôi là ai? Đây là đâu? Tôi muốn làm gì?Còn làm cái quái gì nữa, giết thợ săn, gặp gỡ nam thần và hủy diệt thế giới!!!Thị•game thủ•sáu: Á à, dám bẫy Mono của bà, thì ra mày chọn cái chết!!!Mo•kí ức khôi phục•no: Đây là ai? Phải Six không?…

Oneshot: Kẻ Thay Thế (HopeGa)
Diabolik Lovers { Yêu Em Cô Gái Của Chúng Tôi}

Diabolik Lovers { Yêu Em Cô Gái Của Chúng Tôi}

13,566 392 19

Nữ chính không phải Yui nhé Có h , HE , có hơi theo hướng ngược nam chính nhiều cũng có ngược nữ chính nhưng ít à.Bộ Truyện này được viết trên sự đam mê và sự mơ mộng của mình và ( Thu) . Quyển truyện này để tưởng nhớ ( Thu ) người bạn thân của tôi .Tay nghề của tôi còn non cho nên mấy bạn hãy thông cảm , nếu ai thích truyện của tôi hãy ủng hộ cho tôi một ngôi sao như để khích lệ tinh thần của tôi .…

Thế giới nhỏ

Thế giới nhỏ

1,703 17 3

Tác Giả: Cận Sắc IvyThể loại: hiện đại, hoa quý vũ quý, HE.Tình trạng: hoàn.Tình trạng edit: Đã hoàn thành.Editor: SetohDịch: QT, GoogleThuộc cùng hệ liệt “Thiều quang” của chị Ivy gồm:Tam đoạn thứcTạm biệt Nordrhein WestfalenTiểu thế giớiChín cây số tình nhânBa trăm sáu lăm kim diệu nhậtYêu ở HamoNgủ ngon, ParisThiều quang đảo tựNhà edit : https://hitorinboenvy.wordpress.com Truyện chưa được sự cho phép re-up của edit-er, mình chỉ muốn lưu lại để thuận tiện đọc cho chính mình, nếu edit-er không cho phép mình sẽ xóaVăn án:Viết về Trạch Niên quả thật rất khó. Cậu ấy quá phức tạp chứ không đơn thuần như mọi người thấy. Cậu ấy có một thế giới riêng, tồn tại như một cánh cửa vô hình, mà tôi cũng không chắc rằng nếu như tôi cứ cố bước vào đó, không biết cậu ấy có khó chịu hay không nữa.Nhưng không ai hoàn hảo cả, cũng chẳng thể nào tham lam lấy nhiều thứ từ người khác để bù đắp cho phần thiếu hụt của mình. Vật chất cũng được, tình cảm cũng được, phải bao dung tha thứ cho thiếu sót của người khác. Tôi luôn không thể tha thứ cho sự nhu nhược của bản thân, bởi vì so với yêu cậu ấy thì tôi yêu bản thân mình hơn. Vì sợ mình phải chịu tổn thương, nên tôi vẫn luôn không dám tiến lên phía trước, mặc dù đã tới đứng trước cửa nhiều lần, nhưng cuối cùng cũng chỉ lẻ loi quay về.Thế nhưng, nếu không cố chấp như thế, kết quả có lẽ sẽ khác.Giang Trọng Ngạn là thế, Dương Sinh là vậy, Trạch Niên là đấy, và tôi cũng vậy.Ghi chú: Số phòng của Trạch Niên ở tiết tử tác giả viết là 3017, san…

Nhật ký Lâm sàng

Nhật ký Lâm sàng

0 0 1

Là một nhật ký, đây thật sự sẽ là một quyển nhật ký của mình. Những câu chuyện trong quyển nhật ký này là những gì đã xảy ra có lẽ cách đây vài giây, có lẽ là vài ngày cũng có lẽ là vài tháng nhưng tuyệt đối là những câu chuyện rất thật trong những chuyến Lâm sàng của mình. Mình sẽ viết lại những câu chuyện của những người mình gặp dưới góc nhìn của mình. Và mình sẽ viết về cuộc gặp gỡ của mình với những người bạn, về những ngày tháng mình đang mài đũng quần ở trường y X. Quyển nhật ký này của mình không biết là sẽ dài bao nhiêu chương, sẽ không biết được ngày kết thúc, sẽ không biết được ngày ra chương mới nhưng mình vẫn cứ đặt tay lên phím và gõ, mình sẽ gõ, gõ tới khi nào mà nó kết thúc.Mình viết quyển nhật ký này không phải vì đam mê với văn chương, không phải vì khoe khoang, mình viết nó vì mình sợ một ngày nào đó căn bệnh Alzheimer sẽ ăn mòn từng chút một kí ức về những năm tháng đi qua của mình.Mình hi vọng khi bạn đọc nó, bạn sẽ thấy được mình và biết đâu bạn cũng sẽ quyết định giống mình- viết một cuốn nhật ký cho những ngày đã qua.Có lẽ lời văn của mình sẽ không trơn tru, mượt mà vì mình đã bỏ tập làm văn hơn 4 năm rồi. Mình viết quyển nhật ký này với "giọng nói", thật là giọng nói luôn nha. Kể cho mình của tuổi 21 nghe, cho mình của tuổi 25, cho mình của tuổi 30, cho mình của tuổi 55, cho mình của những ngày sau nữa nghe về thời gian mình đã đi qua. Kể cho bạn nghe về những chuyện nhí nhưng không nhảm lắm của cuộc đời mình đang đi qua.p/s. Mong là có người nào đó dù chỉ một người biết đến quyển nhật ký này mà không biết đến mình vì mình thấy hơi sượng sùng 😊😊😊…

Cho Phép Anh Yêu Em (2017)

Cho Phép Anh Yêu Em (2017)

926 227 24

- Sao anh lại ở đây? - Khải Hân khá bất ngờ khi thấy anh, người con trai cô đã gặp lúc trưa.- Em có thể cho anh quá gian không - Khắc Du mệt mõi nói.- Anh sao vậy? Anh có chuyện gì à? - Khải Hân lo lắng khi thấy Khắc Du dường như đứng không vững nữa.- Anh mới bị bọn côn đồ đánh.- Sao lại bị đánh? - Cô vô thức hỏi, giờ cô mới để ý quần áo xộc xệch của Khắc Du lúc này chẳng giống bộ dạng soái ca lúc anh bước vào Piano Coffee chút nào, trên người còn thoáng có vết đỏ nữa.- Người ta nhận nhầm anh, có lẽ họ đang tìm một người giống anh.- Được rồi, anh lên xe đi, để em đưa anh về.Nói rồi Khải Hân lấy một chiếc mũ bảo hiểm đưa cho Khắc Du rồi nhanh chóng đội nón bảo hiểm cho mình. Khắc Du nhoẽn miệng cười khi thấy Khải Hân lại bị anh lừa một cú ngoạn mục như thế. Cô nghĩ sao mà lại tin anh bị đánh đến nông nổi như vậy, tất cả đều là do kế hoạch Khắc Du kì công sắp đặt mà ra.#nguồnảnh @color_team…

Xuyên không trở thành nhân vật vô danh trong tiểu thuyết

Xuyên không trở thành nhân vật vô danh trong tiểu thuyết

16 0 10

『Liệu người có nghe thấy không? Hỡi "ai đó" ơi』"Một ca khúc thật hay, đúng không?"Anh đưa đôi mắt đã giàn giụa nước mắt nhìn "Người", "Người" trong ca khúc đã đưa anh đến nơi ánh sáng chính là cái giải thoát ấy "Người" bấy giờ đã mếu máo nước mắt, cau chặt mày. Muốn lao đến nhưng luôn bị người xung quanh cản lại chỉ có thể tuyệt vọng kêu lên chữ "Đừng...""Ca khúc chỉ mới hoàn thành, xin em, đừng bỏ lại..." "Cảm ơn vì đã quan tâm đến em" Anh vừa cất lên câu nói đã dần ngã lưng ra sau, nơi phía dưới xe cộ tấp nập, ánh sáng của các tòa nhà vang rọi. "Người" muốn lao đến, "Người" đã khóc lóc thật to, "Người" đã khụy xuống rơi những giọt nước mắt đau buồn, "Người" đưa tay ra nhưng lại chẳng thể níu kéo Tại tòa nhà. Thành viên nhỏ nhất của AP đã gieo mình. Giải thoát cho bản thân"Ư ha..." "Người" chẳng biết thế nào, đôi mắt giàn giụa nước, miệng lại nhoẻn miệng ra cười. Tay đan xen nhau đưa lên vùng trán và rồi cất vang tiếng gào thét "GAAAAAAAAAAAAA!!!!!" Thể loại : Thần tượng, Âm nhạc, Hài hước, Tình cảm, Xuyên không, HEĐôi lời từ tác giả : Truyện chủ yếu là để tác giả luyện tay nghề viết văn, cho nên các chương truyện có thể sẽ ra lâu. Không phải là tác phẩm đầu tay nhưng là tác phẩm có nhiều ý tưởng nhất…

[ĐAM MỸ] Nam Phụ Chỉ Muốn Làm Pháo Hôi - Lâm Áng Tư

[ĐAM MỸ] Nam Phụ Chỉ Muốn Làm Pháo Hôi - Lâm Áng Tư

1,495 104 4

Thẩm Tinh Sơ 22 tuổi chết ngoài ý muốn bỏ, trước khi chết, điều tiếc nuối lớn nhất của cậu chính là vẫn còn độc thân từng ấy năm. Rõ ràng cậu không phải hòa thượng, lại chưa từng được thưởng thức "mỹ vị nhân gian".Cho nên ngay khi cậu vừa mở mắt, nhìn thấy một anh chàng đẹp trai đứng trước mặt mình, môi mỏng khẽ mở, hỏi cậu, "Lên xe không?"Thẩm Tinh Sơ không chút do dự, "Đi! Đi hai lần luôn!"Một đêm qua đi, Thẩm Tinh Sơ toàn thân đau nhức tỉnh lại, lúc này mới phát hiện hình như cạu đã xuyên vào trong sách. Mà người đàn ông đẹp trai bên cạnh cậu chính là nam chính công Hàn nhị thiếu Hàn Thành Hàn Thành.Mà bản thân cậu chính là pháo hôi không được ai thương, chỉ lo tìm đường chết.Thẩm Tinh Sơ:...... Này mẹ nó quá xấu hổ rồi.Chẳng qua Thẩm Tinh Sơ không hoảng hốt, dù sao cậu cũng chỉ là một pháo hôi, chắc là chỉ bên nhau cùng lắm đôi ba ngày thôi là chia tay ý mà. Dù sao cậu chỉ là pháo hôi thúc đẩy cốt truyện thôi, cậu hiểu mà.Nửa năm sauThẩm Tinh Sơ nhìn người bên cạnh mình, nghi hoặc nói: Ừm cũng hơn nửa năm rồi, sao hắn vẫn chưa chia tay với mình nhỉ?Mãi đến một ngày kia, cậu thấy vai chính thụ và Hàn Thành gặp nhau ngoài ý muốn.Pháo hôi Thẩm Tinh Sơ lập tức cảm nhận được tiếng gọi của sứ mệnh, hai mắt tỏa sáng, chuẩn bị thúc đẩy cốt truyện phát triển."Về sau anh đừng tới tìm tôi." Thẩm Tinh Sơ cực kì tự giác.Hàn Thành khiếp sợ, "Vì cái gì? Cậu thích người khác? Ai?"Thẩm Tinh Sơ:...... Thân ái phản ứng này của anh rất không phù hợp đấy nhé."Tôi không hiểu." Hàn Thành cả giận nói, "…

Một Mực Cưng Chiều Mình Em

Một Mực Cưng Chiều Mình Em

13 0 40

Mộng Anh - Tần Hạo đôi bạn thanh mai trúc mã mà cả trường Thiên Hoàng không ai là không biết đến ....Tần Hạo là tên kiêu căng , ngạo mạn , hút thuốc , đánh nhau , rượu bia đều đã thử qua thế nhưng cô bạn Mộng Anh lại nổi tiếng là học bá tại trường . Tần Hạo tuy cứng đầu không coi ai ra gì nhưng rất cưng chiều Mộng Anh và có lẽ chỉ có mình cậu biết cậu đã phải lòng Mộng Anh khi chỉ mới là học sinh trung học . Chỉ cần là lời mà Mộng Anh nói cậu đều sẽ khắc cốt ghi tâm và muốn thay cô thực hiện . Đoạn trích nhỏ ...." Tần Hạo , cậu có phiền không vậy hả " . Mộng Anh nổi giận vì chưa làm được mấy câu vật lý đã bị làm phiền . Tần Hạo : " Anh Anh ngoan , đừng giận có được không . Ca ca mua kẹo dẻo vị táo mà Anh Anh thích nhất nhé !" ." cút , cậu chỉ cần cách xa tôi 10m là được " Mộng Anh xoa đầu trả lời với khuôn mặt không chút cảm xúc ." không được , tôi sẽ không làm phiền cậu nữa , đừng đuổi tôi có được không , tiểu Anh Anh " ......Mọi người trong lớp đều có chung một suy nghĩ : chỉ có Mộng Anh mới dám nói chuyện như thế này với Tần Hạo , và Tần Hạo chỉ hạ mình trước Mộng Anh .…