MẢNH GHÉP THANH XUÂN

MẢNH GHÉP THANH XUÂN

1 0 2

Trong khoảng thời gian tuổi trẻ, mỗi người bạn gặp, mỗi nơi bạn đến, dù lớn hay nhỏ, tất cả đều trở thành mảnh ghép không thể thiếu, gọi đó là Mảnh ghép thanh xuân.Đây là câu chuyện kể về những mối tình của lứa tuổi học sinh, đơn thuần, trong sáng, kéo dài đến tận khi ra trường. Cùng với đó là tư duy và suy nghĩ của tuổi mới lớn, người thì chính chắn, kẻ lại bồng bột. Nhưng đến cuối cùng mỗi người đều đi qua giai đoạn trưởng thành, chọn cho mình lối đi riêng.Tác giả xin được phép lấy bối cảnh trường Trung học phổ thông Tắc Vân, một ngôi trường có thật ngụ tại ấp 1, xã Tắc Vân, thành phố Cà Mau, tỉnh Cà Mau. Đây cũng là ngôi trường cấp ba mà tác giả từng theo học. Một vài nhân vật và sự kiện được lấy cảm hứng từ đời thường, những gì đã trải qua trong ký ức thanh xuân của người viết.Qua câu chuyện tác giả muốn gửi gắm một thông điệp tích cực đến với bạn đọc "Tình yêu rồi sẽ mỉm cười với những người thành tâm với nó."…

Yêu bạn cùng lớp

Yêu bạn cùng lớp

183 1 15

Năm em học lớp 10, do hoàn cảnh đưa đẩy nên bị tống về quê học. Còn cả gia đình em thì vẫn ở ngoài thủ đô sinh sống. Ở quê, nhà em còn có căn nhà 2 tầng mới xây năm ngoái, nên em về đấy ở luôn. Nhà em cũng bình thường, gọi là có "của ăn, của để".Họ hàng ở quê em cũng chẳng còn ai, gia đình cô, dì, chú, bác em ra Hà Nội sinh sống cũng lâu rồi nên bây giờ ở quê còn mỗi cái nhà thờ họ thôi các bác ạ.Nói thế để các bác biết là một thằng trẻ trâu như em "ăn chưa no, lo chưa tới", đã phải sống tự lập rồi, híhí.Trường cấp 3 ở đây trừ thằng hàng xóm ra thì em chẳng quen đứa nào cả, mà khổ nỗi nó lại học khác lớp mới buồn. Ngày đầu tiên nhập học, nhìn quanh lớp cũng tạm ổn, lớp 46 đứa thì, 32 gái 14 trai. Gái nhìn tạm ổn, 3 - 4 ẻm chân dài, mà đặc biệt em để ý, có 1 đứa theo thẩm mỹ quan của em là "ok" nhất. Mặt có nét, V - line, má núm, răng khểnh. Nói chung là: chuẩn không cần chỉnh (lúc viết những dòng này, em nghĩ lại khuôn mặt đấy mà run vãi ra, huhu).…

You Are Mine (Em là của anh)

You Are Mine (Em là của anh)

19 4 12

Tôi để bộ áo dài ướt sủng chạy đến lớp Nhiệm, tôi hét lên: "Tất cả là tại cậu. Tôi nói là cậu đính chính tin đồn đi, cậu không làm để bây giờ chỉ có một mình tôi thảm hại như vậy. Đồ tồi." Sau đó, tôi không chịu được liền bật òa khóc."Cậu làm sao vậy? Không biết thay áo đi à, để người khác thấy hết rồi.""Không phải là tại cậu hay sao?" Tôi nức nở.Nhiệm lấy áo khoác của cậu khoác lên người tôi rồi nắm lấy tay tôi chở về nhà."Cậu dẫn tôi đi đâu?""Về nhà tôi?""Tôi không phải bạn gái cậu, về nhà cậu làm gì?""Đồ ngốc, cậu là bạn gái tôi kể từ lúc cậu hôn tôi rồi. Cậu phải chịu trách nhiệm vì đó là nụ hôn đầu của tôi."Tôi há hốc mồm, chẳng lẽ tôi không phải à?…

Oan Gia! Làm Bạn Gái Tôi Nha!

Oan Gia! Làm Bạn Gái Tôi Nha!

602 23 13

Tác giả: Lãnh Hàn Thiên BăngMạch Vy Khánh: Nó - 16 tuổi. Học trường THPT Hoàng Kỳ. Một cô bé hết sức bình thường. Sống trong 1 gia đình khá giả. Xinh xắn, đáng yêu nhưng thường lạnh lùng với người lạ. IQ khá cao. Đôi mắt đen bí ẩn. Tính cách dở dở ương ương.Dương Hàn Phong: Hắn - 17 tuổi. Hotboy và Coldboy của trường THPT Hoàng Kỳ. Đẹp trai miễn bàn. IQ cao ngất ngưởng. Là điển hình của kiểu người ngoài lạnh trong nóng.Nguyễn Hoàng Bảo Nhi: 16 tuổi. Học trường THPT Hoàng Kỳ. Bạn thân của nó, xinh xắn. IQ thấp hơn nó xíu.Trịnh Hạo Thiên: 17 tuổi. Học cùng lớp và là bạn thân của hắn. Nhưng khác cái là ấm áp hơn hắn. Đẹp trai sánh ngang nhau. IQ ngang hàng. Là con cưng của tập đoàn Nhật Hạo chuyên về thời trang.Võ Minh Khang: Bạn thân của Thiên và Phong, đẹp trai kiểu "hon hót". Rất hiền hòa và ấm áp. Lâm Thiên Khánh: Xuất hiện muộn, lúc đó hãy nói. Một nhân vật quan trọng. Huỳnh Lệ Anh: Chị hai của trường, cùng lớp với hắn và Hạo Thiên. Chua ngoa, đanh đá. là 1 hót-gơ son phấn. Mê tít Hàn Phong nhưng luôn bị hắn lạnh nhạt. Còn vài nhân vật phụ nữa sẽ giới thiệu sau nha!…

Gửi lời cảm ơn đến thanh xuân

Gửi lời cảm ơn đến thanh xuân

35 1 2

Gửi lời cảm ơn đến thanh xuân là câu chuyện ngọt ngào về tỉnh yêu dễ thương, nhẹ nhàng của Hoàng Hoàng và Vương Trạch Vĩ. Họ cùng ở chung trong 1 ngôi nhà kí túc xá. Vương Trạch Vĩ là sinh viên ưu tú khoa quản trị kinh doanh quốc tế của trường đại học X, top đầu cả nước về cả chất lượng đào tạo và mức độ thành đạt của sinh viên sau tốt nghiệp. Là con trai lớn trong gia đình có truyền thống giáo dục và vị thế ở thành phố A, bố là hiệu trưởng trường đại học X, là người chăm chỉ, trầm tính, chu đáo. Còn Hoàng Hoàng cô gái đến từ thành phố B, lạnh lùng ít nói đôi khi có chút lập dị nhưng khi tìm hiểu và thân thiết mới phát hiện đó là một cô gái ấm áp và rất sợ tổn thương, sinh viên IT năm nhất trường đại học Y. Dương Trạch Vĩ ngay từ lần đầu tiên nhìn thấy Hoàng Hoàng liền muốn được ở bên cạnh chăm sóc cho cô, cảm thấy như cô gái cậu chờ đợi bao năm đã xuất hiện ngay trước mặt.…

Tương lai tốt đẹp

Tương lai tốt đẹp

123 0 2

"Hãy yêu bản thân mình vì thời gian chớp mắt đã trôi qua, phải thương người yêu mình vì kiếp sau chưa chắc đã gặp lại"Câu truyện nói về nhân vật nữ chính Văn Tử Dung xoay quanh những nỗ lực của cô ấy " trả ai cho ai cái gì cả"" tại sao con gái thì không thể làm giàu và thay đổi chính mình chứ".......Hãy theo dõi câu chuyện, biết đâu bạn sẽ thấy chính mình trong câu chuyện, biết đâu bạn sẽ học được những kinh nghiệm, bài học quý giá, những triết lý cũng như những sai làm của nữ chính phải trải qua.........Và điều cuối cùng mình muốn nói với các bạn, là con gái hãy độc lập suy nghĩ tài chính của mình, hãy chứng minh cho những người ghét và luôn vùi dập mình trên cuộc đời đầy sóng gió này...........Hãy bảo vệ những con động vật, thú cưng mà bạn đang nuôi, mà bạn đang gặp, nếu bạn đang đọc đến đây, chắc sẽ thấy buồn cười vì tại sao một câu chuyện lại nhắc đến thú cưng động vật ở đây, vậy thì hãy đọc câu chuyện này nhé.................❤️YÊU CÁC BẠN ❤️…

GẶP ANH LÀ ĐIỀU TUYỆT VỜI NHẤT TRONG CUỘC ĐỜI EM

GẶP ANH LÀ ĐIỀU TUYỆT VỜI NHẤT TRONG CUỘC ĐỜI EM

71 1 2

Tác giả: JenThể loại: ngọt ngào, tình cảm học đườngGiới thiệu:Cô là một cô bé lanh lợi, năng động, trên môi thường trực nụ cười. Tuy nhiên, cô có một tật xấu khó chữa: rất nóng tính. Nhiều khi , bởi chính sự nóng nảy của cô đã khiến mối quan hệ giữa cô với bạn bè trở nên căng thẳng. Vì nhận nhầm người, cô gặp được anh, quen biết anh, dần dần chìm đắm trong sự ôn nhu, săn sóc, yêu thương của anh. Cô nhận ra, cô đã trao trái tim của mình cho anh mất rồi! Điều này…thật tuyệt!! <3Nhìn gương mặt đáng yêu trước mắt, nghe tiếng gọi của cô, anh biết, cô nhận nhầm người rồi! Cô không nhận ra anh là ai, nhưng anh, lại biết rất rõ về cô, biết cô từ khi cô mới chỉ là cô bé học lớp một. Lúc trước, là anh không tự tin, không dám tiếp cận cô. Nhưng giờ đây, là chính cô " tự mình tới cửa", anh sẽ không để mình hối hận lần nữa! Cho dù cô nhận lầm anh với người khác đi chăng nữa, anh cũng chấp nhận. Anh sẽ dùng sự ôn nhu, săn sóc, yêu thương bao lấy cô. Rồi sẽ đến một ngày, trong tim cô có anh thôi……

Theo Anh Đi Khắp Thế Gian!

Theo Anh Đi Khắp Thế Gian!

370 113 29

Lần đầu viết truyện nên cũng không biết nói thế nào! Nếu ai đó tin rằng định mệnh có thật trên đời...Nếu ai đó tin rằng yêu từ cái nhìn đầu tiên thực sự có...Nếu ai đó tin rằng sự chia ly do ông trời sắp đặt cũng có thật....Hay tin rằng vẫn tồn tại 1 câu chuyện tình yêu mang tên "định mệnh" nhưng để tiến được đến thứ gọi là định mệnh đó thì tình yêu của họ phải mãnh liệt lắm...Dù số phận bị tráo đổi nhưng tình yêu của họ vẫn vượt lên tất cả!Mọi người hãy đón đọc tác phẩm đầu tay của em nhé!^^+ Thích hợp với mọi lứa tuổi+ Lãng mạn có...cảm động có...ngôn ngữ teen cũng có...#Theo_anh_đi_khắp_thế_gian! By: NgaTranThi555…

Anh sẽ thay anh ấy yêu em

Anh sẽ thay anh ấy yêu em

51 0 1

" Knock Knock "Cơn gió khẽ thổi nhẹ.Bông đào khẽ rụng xuống nền đất ướt lạnh.Tiếng giày cao gót rõ rệt.Vài sợi tóc được nhuộm màu chocolate khẽ tung bay. Tà áo sơ mi trắng nhuốm màu đỏ của máu tươi bỗng bị cơn gió tốc nhẹ. Khuôn mặt trắng bệch, nhợt nhạt của cô ướt đẫm những giọt lệ, khiến kẻ qua đường không khỏi xao lòng. " Hạo Dương! " Cô bỗng hét oà lên. ..." Dương...Anh sẽ yêu em trong bao lâu? "" Bao lâu à...Có lẽ là mãi mãi! " Anh xoa đầu cô" Có lẽ? Chỉ là có lẽ thôi sao? Vậy là có thể anh sẽ không yêu em nữa? Em không chịu! " cô đấm bùm bụp vào lồng ngực anh." Vậy thì là chắc chắn! " anh gãi mũi cười méo mó." Nhưng...Nếu em chết, anh còn yêu em không? " Cô phồng má, đôi mắt to tròn long lanh nhìn vào mắt anh, trông thật đáng yêu! " Ái Ái ngốc! Em sẽ không chết trước anh, chỉ anh mới có phép chết trước em! " Anh cười cười, cái điệu cười đáng ghét quá đi, nó làm cô bắt đầu lo lắng!" Hạo Dương đáng ghét! Anh chết rồi ai sẽ yêu em? Ai sẽ ăn pocky với em? Ai sẽ...Không cần biết! Em không cho phép anh chết! " Cô bỗng ôm chặt anh, oà khóc như một đứa trẻ bị cướp kẹo." Sẽ có một người yêu em hơn anh " Anh lại cười, bàn tay thon dài khẽ vuốt vuốt mái tóc nhuộm màu chocolate của cô. ...…

Mùa hạ năm ấy có người đợi tôi

Mùa hạ năm ấy có người đợi tôi

20 2 3

Ngày 10 tháng 6 năm 2019 có lẽ là ngày sinh nhật mà Thảo Chi (nữ 9) cảm thấy hạnh phúc nhất vì món quà mà cô nhận được ngày hôm đó là tên cô nằm trong danh sách trúng tuyển lớp mặt bằng của Trường THPT chuyên DC- ngôi trường mà cô luôn ao ước. Trong suốt quãng thời gian cấp 2 cô đã dõi theo bóng lưng một người, một người giỏi giang chẳng đoái hoài tới cô, cậu ấy tên là Trần Hoàng Dương (nam 9) đồng thời cũng là á khoa chuyên hóa của THPT chuyên DC năm nay. Vốn dĩ đậu cùng trường với người thương ắt sẽ vui, nhưng Thảo Chi đã quyết định sẽ không chạy theo người đó nữa, cô phải bắt đầu một cuộc sống học đường mới với những điều mới hơn. Thế nhưng, vào lúc Thảo Chi quyết dừng lại đoạn tình cảm đơn phương cũ rích cũng là lúc Hoàng Dương chợt nhận ra tình cảm của cô. Đáng tiếc thay, lúc anh nhận ra thì cô đã mở lòng với Tùng Quân (nam 8) - một kẻ thích kiểm soát và sau này sẽ là mối đe dọa cho tính mạng của một trong hai người. Liệu sau bao nhiêu truân chuyên, Hoàng Dương và Thảo Chi có thể có một kết cục tươi đẹp hay chỉ còn lại sự nuối tiếc thởu thiếu thời?…

Trà xanh việt quất

Trà xanh việt quất

89 7 2

Gặp nhau trong những tình huống éo le.Người xưa nói duyên nợ kiếp trước để lại kiếp này trả.Từ ghét thành yêu, một cô nàng tinh nghịch, hiểu chuyện tưởng như sẽ không bao giờ bước chân vào thế giới đầy sẹo của chàng trai, lại có thể kéo cậu ra khỏi đó.Anh Tuấn không biết mình thích Gia Linh nhiều đến vậy, thích con bé nhiều đến nỗi khiến bản thân quên đi mình từng không muốn yêu và được yêu."Tao bình thường cực kì, học không giỏi, nhan sắc cũng tàm tạm, lại còn bị chê xấu tính. Mày thử so tao với những người từng theo đuổi mày đi, giờ quay xe còn kịp đấy?""Ừ thì để so sánh xem nào? Họ học giỏi nhưng tao thích bạn gái mình học không giỏi cơ để tao còn có động lực kiếm tiền mua matcha đá xay cho cô ấy, họ xinh đẹp mà tao thích bạn gái tàm tạm thôi xinh quá lại suốt ngày phải giữ, mệt lắm. Rồi còn xấu tính á? Tao cũng không tốt đẹp hơn ai mà đòi bạn gái mình phải tốt tính cả, xấu tính mới hợp với tao. Cuối cùng họ không được tao thích còn mày thì tao cực kì cực kì thích. Sao? So sánh có thấy khập khiễng chưa. Bấy nhiêu là mày out trình rồi"(10.9.2023)-Oải hương tím…

Chanh Mật Ong

Chanh Mật Ong

437 3 3

Khánh lười biếng ngả đầu vào vai tôi, mái tóc mềm mại của nó cọ khẽ vào cổ khiến tôi thấy hơi nhồn nhột. Tôi hơi hích vai muốn đẩy nó ra, nhưng có vẻ như cái hành động biểu thị sự phản đối của tôi càng khiến nó thêm thích thú, và đầu nó thì vẫn chẳng suy suyển lấy một centimet nào trên vai tôi cả. Khoang mũi tôi tràn ngập mùi dầu gội và mùi nước xả vải nhẹ nhàng tỏa ra từ trên người nó. Thơm quá. Tôi sẽ bị nghiện mùi của nó mất."Châu Anh..." Khánh lơ đãng lên tiếng "Mày thích người như thế nào?""Hả?" Tôi giả vờ chưa nghe thấy câu hỏi của nó, hai tay vẫn bận rộn bấm máy tính giải đề Vật Lý."Ý tao là" Khánh vươn tay cướp lấy máy tính của tôi, ép tôi phải tập trung vào câu chuyện của nó "Gu của mày là gì?"Tôi bất lực tựa người vào thành ghế, qua loa trả lời:"Chắc là một người dịu dàng, chững chạc và trưởng thành... quan trọng là phải giỏi hơn tao."Khánh nhăn mặt trả lại máy tính cho tôi, nó nằm ườn ra bàn, bĩu môi nói:"Sao chẳng giống tao chút nào thế?"Dù đang làm cái hành động trẻ con chết đi được kia thì trông nó vẫn đẹp trai y như diễn viên Hàn Quốc ấy. Cuộc đời đúng là bất công mà.Tôi khúc khích cười xoa rối mái tóc mềm mại của nó."Nhưng mà..." Khánh nghiêng đầu nhìn tôi, mỉm cười."Mày thì đúng gu tao đấy.""À... tao cảm ơn." Tôi hơi bối rối thu tay lại, cố làm ra vẻ bình tĩnh tiếp tục giải đề."Không có gì."Khánh lại nở nụ cười tỏa nắng quen thuộc, và tim tôi lại không kìm được mà loạn nhịp.…

100% Hoàn Hảo

100% Hoàn Hảo

17 0 4

Nguyễn Ánh sinh ra trong một gia đình bình thường nhưng khát khao lại vô cùng vô cùng lớn, cô đam mê hàng hiệu, đam mê những món đồ xa xỉ, đam mê danh tiếng. Tất nhiên, khả năng của cô cho phép cô thực hiện những điều trên, Nguyễn Ánh đã vẽ ra cho mình kế hoạch của tương lai mang tên "Cuộc đời hoàn mĩ"Thứ nhất, đạt 100% học bổng Trường Đại học X.Thứ hai, đạt danh hiệu sinh viên tiêu chuẩn ở mỗi kì học.Thứ ba, kiếm được một anh chồng giàu có, giỏi giang ở Trường Đại học của cô.Tóm lại, mục tiêu cuối cùng là có một người chồng hoàn hảo. Vậy, tại sao lại cần học bổng, tại sao lại cần danh hiệu sinh viên tiêu chuẩn kia?Theo Nguyễn Ánh kể lại, rằng một năm lớp 11 nọ, cô hỏi mẹ:- Sau này con học Đại học, tốn nhiều tiền lắm, mẹ có đủ tiền đóng học không?Mẹ Nguyễn Ánh dửng dưng đáp rằng:- Tự đi làm thêm mà kiếm tiền học chứ! Mày nhìn lương mẹ cả bố có đủ cho mày học không? Tối đó, cô suy nghĩ rất nhiều, tương lai của cô sẽ đi về đâu khi cô không học Đại học, không bằng, không cấp, cô chỉ có thể trở thành một công nhân nuôi sống bản thân, sau đó lấy một người chồng tầm thường, sinh ra những đứa con, cơ thể bản thân sẽ trở lên sồ sề sau sinh. Ôi nhan sắc của cô! Không thể!Mở Google, Nguyễn Ánh search từ khóa "học bổng", cân đong đo đếm với khả năng tự học khá tốt nhưng lại chẳng có thành tích gì vượt trội. Nguyễn Ánh tìm thấy Trường Đại học X. Và rồi kế hoạch mang tên "Cuộc đời hoàn mỹ" kia ra đời!…

TÌNH YÊU TRỞ LẠI

TÌNH YÊU TRỞ LẠI

1 0 2

Bất chợt, Bảo lên tiếng, giọng anh nhẹ nhàng nhưng có chút trầm ngâm: -Vy, em thấy mọi thứ dạo này ổn chứ? Câu hỏi bất ngờ khiến Vy khựng lại. Cô không biết Bảo đang muốn hỏi về điều gì - công việc hay... thứ gì khác? Cô cố nở một nụ cười nhẹ: -Vâng, mọi thứ vẫn ổn. Tiệm bánh vẫn luôn là nơi em yêu thích. Bảo im lặng một chút, đôi mắt anh thoáng lên một tia suy tư. -Anh cũng vậy Anh nói, nhưng không nói rõ là anh đang nói về tiệm bánh hay về điều gì khác. -Anh nghĩ... dù có chuyện gì xảy ra, điều quan trọng là chúng ta vẫn có thể làm việc cùng nhau, phải không? Vy cảm thấy lòng mình thắt lại, nhưng cô giữ nụ cười trên môi. -Đúng vậy. Chúng ta vẫn có thể tiếp tục như thế này. Cả hai người lại quay về với công việc của mình, nhưng trong không gian yên lặng của tiệm bánh, có một điều không ai nói ra. Mọi thứ đã thay đổi, nhưng cũng chẳng ai đủ can đảm để nhắc đến. Họ cứ thế, làm việc cùng nhau, tiếp tục bước đi trên con đường này, nơi quá khứ và hiện tại hòa quyện trong mùi hương ngọt ngào của những chiếc bánh nướng mới ra lò. Tiệm bánh An Yên vẫn mở cửa mỗi ngày, nơi những chiếc bánh thơm lừng được làm ra từ bàn tay cô Đào, và đôi khi là cả Bảo. Trong không gian ấy, dù quá khứ có thể để lại nhiều dấu vết, nhưng An Yên, đúng như tên gọi của nó, là nơi mọi người tìm thấy sự bình yên, dù chỉ là trong chốc lát.…

Thanh xuân đẹp nhất Khi Có Em - Diệp Hạ Song Vân

Thanh xuân đẹp nhất Khi Có Em - Diệp Hạ Song Vân

181 73 3

Một thời đẹp nhất của con người được mang tên thanh xuân...:Người nam nhân trầm mặt, ánh mắt nhìn thẳng vào người thiếu nữ. Giọng nói trầm ấm vang lên: "Đồ đệ này!" Người thiếu nữ ngoảnh mặt lại, hồn nhiên: "Sư phụ có chuyện gì muốn nói với em sao?" Nam nhân nghiêm giọng: "Tôi muốn phá luật!..." Thiếu nữ khó hiểu: "Luật?" Y tiến đến tháo chiếc nhẫn sứ trên tay đối phương thả xuống đất: "Từ nay em không cần gọi tôi một tiếng 'sư phụ' nữa...!" Cô gái ngỡ ngàng: "Tại sao?" "Tôi luôn an ủi em, dạy em làm cảnh sát hình sự và là điểm tựa cho em mỗi khi em tổn thương... Em thật sự không nhận ra sao?... Hôm nay tôi chính thức theo đuổi em...!" Thiếu nữ lạnh lời: "Không cần!..." Lòng y nặng trĩu xuống: "Lẽ nào em vẫn còn giữ quan điểm thầy - trò ấy?..." Thiếu nữ tiến gần nam nhân thêm một bước, hai bước: "Em cũng thích anh! Thích từ rất lâu... Kể từ lần đầu hai ta gặp nhau..." Bầu không khí lúc này thật im lặng, nam nhân nhẹ đưa tay ôm cô gái vào lòng, cùng lúc hoàng hôn dần buông xuống...***Tên truyện: 最美丽的春天时代Tác giả: Diệp Hạ Song Vân Quốc gia: Trung Quốc (Au Việt Nam)…