Những Mẩu Thơ Không Hay Lắm Của Hilce
Tôi viết thơ thôi, mong người đọc không chửi. Hãy góp ý cho Hil biết nhé ^^…
Tôi viết thơ thôi, mong người đọc không chửi. Hãy góp ý cho Hil biết nhé ^^…
Но она моя.…
Bray // Reader.…
một tình cảm nhẹ nhàng ngắn ngủi của một cô gái và chàng trai ở trong thư viện…
hmm , truyện này là F6:))…
Vào đâyy ủng hộ toyyyy nha 🙂…
Cậu Jeon Jungkook chủ một quán cà phê ở góc phố gần sông Hàn...…
cái nè mị làm choa nhóm mị á,ai ko thik có thể ko đọc!> <…
'căn bệnh trầm cảm tồi tệ này là vách tường ngăn tôi đến bên anh.'written by; milcah…
'về thôi em. người ta có thương em đâu'written by; milcah…
chúc đọc vui vẻ…
đây là bộ cảm nhận đầu tay của tôi.....hài hước và li kỳ lắm....…
#boylove #LGBTQ #nguoc #SE #khoc…
we will show them all.…
Truyện do tui dịch có sai mong thông cảm…
_ Năm 5 tuổi, anh và tôi là hàng xóm của nhau _ 1 tháng sau tôi mới được làm bạn với anh _ Năm 6 tuổi, tôi và anh cùng học chung trường, cùng đi cùng về chung một đường"NẾU LÀ NẮNG THÌ ANH SẼ BẢO VỆ EM KHỎI Cái Nắng NẾU LÀ MƯA THÌ ANH SẼ EM KHỎI CƠN MƯA" Anh là người bạn đã bảo vệ tôi khi tôi cần... Là người làm cho tôi có nụ cười khi tôi rơi nước mắt.. Là người chơi cùng tôi khi tôi cô đơn...Anh là người bạn tốt nhất của tôi Nhưng rồi đến một ngày những thứ đó không còn nữa giờ chỉ còn mình tôi...không có ai đi hoc... Không có ai là bạn tốt như anh.. Không có ai làm tôi vui khi tôi buồn... Không ai chơi với tôi khi tôi co đơn... Rồi đến một ngày biến cố xảy ra với tôi... Năm tháng trôi qua,tôi ngày càng mạnh mẻ khi không có anh ở bên Nhưng trớ trêu là tôi làm vệ sĩ cho một người rất khó ưa,kieu ngạo...Tôi ước rằng anh ấy ở bên bảo vệ tôi khỏi tên "ác ma" đó một tên trời không ra trời,đất không ra đất người không ra ngườiVà từ đó câu chuyện tình yêu của tôi bắt đầu từ đây 💝💝💝…
Một ngày nọ, cháu gái nhỏ qua nhà tôi chơi. Trong lúc nghịch ngợm con bé đã tìm ra chiếc hộp gỗ tôi cất sâu trong ngăn tủ, nó cầm chiếc hộp và thích thú chạy lại khoe với tôi. Đặt chiếc hộp lên đùi mình, tôi cẩn thận mở nó ra. Bên trong là một sấp ảnh, vài lá thư đã ngả màu vàng theo thời gian và một ít kỉ vật của người ấy. Con bé cầm lên một tấm ảnh rồi hỏi tôi " Đây là ai vậy ông? " Đôi mắt tôi mờ đi vì tầng sương bao phủ, khóe mắt đầy vết chân chim ngập trong những giọt sương long lanh đang trực trào rơi xuống. Tay tôi khẽ miết nhẹ đôi nhẫn trong hộp, khẽ khàng lên tiếng. " Là tình đầu của ông..."…