[LONGFIC][SA][T] Phàm Vương Thâm Cung Bí Sử (Kris 11 member's husband)
Em, Anh Hay Chỉ Là Em ?

Em, Anh Hay Chỉ Là Em ?

52 5 3

" Không một bức thư tình hay bài thơ nào có thể bộc lộ hết được tình yêu mà em dành cho anh ."Một thiếu nữ quý tộc cấp thấp vướng phải số phận bị gả hôn cho một bá tước đứng tuổi - người mà vợ chỉ mới mất được vài tháng. Trong một lần cãi vã với cha mẹ, cô với tinh thần tự do không chịu khuất phục đã tự tay dùng kéo cắt đứt mái tóc dài óng ả của mình. Không thể chấp nhận điều này, và chỉ còn khoảng 2 tháng cho đến ngày sinh nhật của cô gái, cô sẽ hoàn toàn thuộc về vị bá tước, phụ mẫu vì vậy đã nhốt cô vào trong một căn phòng nằm ở vị trí rất cao so với mặt đất - chỉ cần rơi xuống sẽ thịt nát xương tan. Ở trong căn phòng ngộp thở này, thứ duy nhất giúp cô kết nối với thế giới là chiếc cửa sổ nhỏ giúp cô nhìn ra bên ngoài với những con người ngày ngày hoạt động và làm việc. Và cô đã dần dà sa vào lưới tình với anh chàng thợ điêu khắc ở căn hộ đối diện - cô yêu anh với một tình yêu thầm kín nhưng cũng vô cùng đắm say.Truyện được viết theo dạng nhật kí kể lại câu chuyện tình yêu trái ngang của cô gái trong suốt 2 tháng ròng ngắm nhìn người yêu qua khung cửa sổ - nơi mà sự thơ mộng làm bàn đạp lên ngôi. Với những đêm cô đơn mà trái tim vẫn loạn nhịp, với những sóng gió vủa vây khi bị ép phải kết hôn với người mà mình không yêu. Cô gái sẽ cho chúng ta thấy thế nào là cuộc sống của một con người không được phép sống cuộc đời của mình trong thời đại phong kiến, đồng thời thể hiện khát khao được yêu tuy âm thầm mà mãnh liệt vô cùng ! Mời các bạn đón đọc !…

[Long Ngạo Thiên X Lục Trạch] Thiết Lập Nhân Vật Phản Diện Sập

[Long Ngạo Thiên X Lục Trạch] Thiết Lập Nhân Vật Phản Diện Sập

265 43 3

Giới thiệu: Anh ta là phản diện thảm hại nhất. Xuyên không vào tiểu thuyết đô thị sảng văn ngôn tình chỉ cần sống sót đến cuối truyện không bị nhân vật chính tiêu diệt sẽ được quay về thế giới thực nhưng không ngờ nam nữ chính cứ vây quanh tôi hằng ngày. Họ có phải là muốn tôi chết nhanh hơn không?Tên truyện : Xuyên Không: Thiết Lập Nhân Vật Phản Diện Sập // Nhân Vật Phản Diện: Xuyên Không Ta Bị Nam Chính Và Nữ Chính Theo Đuổi Âm Thanh Thiết Lập Nhân Vật Phản Diện Sập.…

[ Băng Cửu ] Sư Tôn, Ngươi Đừng Bỏ Ta Lại Mà

[ Băng Cửu ] Sư Tôn, Ngươi Đừng Bỏ Ta Lại Mà

86 3 2

Văn án :Từng là phong chủ một phong, một đời uy phong lẫm liệt, nhưng liệu ai biết được sau đấy là một Thẩm Thanh Thu lòng dạ hẹp hòi, bản tính vô sỉ...Cho đến một ngày, Lạc Băng Hà dương quan thiếu niên ấy xuất hiện, y ghen tị, ghen tị rằng hắn có mẫu thân yêu thương, tu luyện đúng thời điểm, căn cốt lại tốt...Y đố kị lắm, quyết chèn ép hắn. Nhưng lại không ngờ...một ngày lại bị hắn gọt thành nhân côn, Thương Khung Sơn phái cũng vì y mà bồi táng, và tất cả...Thất ca của y cũng đã...chết, hồn tiễn xuyên tâm, hồn phi phách tán." Súc sinh!! Nghiệt đồ " " Haha sư tôn, người hối hận không? "......…

Những Kẻ Bảo Vệ

Những Kẻ Bảo Vệ

89 8 4

"Trò chơi bắt đầu rồi, quý cô tóc nâu của tôi." anh cười mỉm, chỉnh lại chiếc mũ beret, bước nhanh, hòa vào dòng sương mờ ảo, rồi nhanh chóng mất hút đi trong tầm mắt người thiếu nữ. Hoàng hôn buông xuống, đỏ cả một vùng trời, quyện với màn sương trắng, tạo nên khung cảnh diễm lệ nhưng cũng đầy tang thương.Sương mù lại tràn đến với Winifred, như tiễn đưa người đã khuất, cũng như bời lên trong lòng mỗi người cái cảm giác ngờ ngợ về một thứ gì đó không may sắp bắt đầu.…

Nhật Ký Học Trò

Nhật Ký Học Trò

2 0 1

Một tình yêu tuổi học trò đôi khi nhỏ nhưng đó là một kỷ niệm đáng nhớ. Hãy trân trọng và bảo vệ nó nhé "!!!!!!!…

1992, thời đại này

1992, thời đại này

48 6 2

"em không thuộc về thời đại này"(*), nàng nhìn say đắm."chị cũng nói rồi, em không thuộc về thời đại này, nhưng em thuộc về mùa hè của mọi thời đại. buồn là hạ tàn rồi, tiệc cũng đã tan. nên em phải về thôi"(*) từ lời thoại: "you don't belong to this century" - Daisies (1966), produced by Vera Chytilová. ảnh: pinterestđăng tải duy nhất trên wattpad.…

Mượn Em Một Ngăn Tim Nhỏ

Mượn Em Một Ngăn Tim Nhỏ

526 14 7

2/1/2019Truyện: Mượn em một ngăn tin nhỏAuthor: Trầm Tuyết GiaiThể loại: thanh xuân vườn trường, đô thị tình duyên.Nhân vật:Lưu Tư Duệ _ là con gái của một gia đình nông thôn. Tính tình vui vẻ, lạc quan và phóng khoáng. Lên thành phố học tập cô sống ở nhà dì Thanh, dì là em gái ruột của mẹ, vì con dì đã lớn và đi du học nên trong nhà rất cô quạnh, dì xem cô như con gái và chăm sóc rất chu đáo. Đổng Di Hòa _ con trai của một nhà tài phiệt nổi tiếng. Tính tình ấm áp, nhu hòa. Giỏi ngoại ngữ nên thường kèm cho Tư Duệ một số môn xã hội.Nội dung:Gặp và quen nhau từ những năm cấp 3 đến những năm cuối đại học, tình cảm của hai người ai nhìn vào cũng biết. Một ngày, anh ngỏ lời cầu hôn, cô đắn đo bảo rằng cần phải kiếm tiền trước lo cho ba mẹ rồi mới tính đến hôn nhân, anh không bỏ cuộc nói anh sẽ chờ cô. Một ngày trong xanh nào đó cô không đến trường, gọi điện không ai nghe máy, hỏi bạn bè không ai biết, đến nhà hỏi dì cô thì dì bảo cô đã về quê. Anh lo lắng chạy theo cô về quê ở tận Hàng Châu. Về đến nơi, hỏi nhà cô ở, đến nơi cô ở vẫn không có cô. Anh thật sự muốn phát điên rồi, cô không chấp nhận lời cầu hôn của anh thì cũng không cần trốn tránh anh như thế chứ?!Vài ngày sau cô vẫn không đến trường, anh vẫn chờ đợi cô. Chờ ngày cô quay về nói với anh rằng cô có việc bận chứ không phải là trốn tránh anh. Cứ cho là anh ích kỷ đi, vậy thì có sao? Bởi vì anh quá yêu cô, không...phải nói là anh lụy cô rồi, cô là thế giới của anh, anh không thể sống thiếu cô...Bạn nào thích thể loại thanh xuân, họ…

Người ở lại sau cùng

Người ở lại sau cùng

0 0 1

Đối với Kiên, hôn nhân là điều gì đó thật gàn dở và trói buộc. Dù đến tuổi anh hầu hết bạn bè đã lập gia đình, Kiên cũng không hề cảm thấy cô đơn. Đam mê duy nhất của Kiên là công việc và kiếm tiền, là hoàn thành một thương vụ khó khăn sau đó lặng lẽ nhẩm đếm số tiền tăng dần trong tài khoản. Anh hài lòng với việc trở về nhà một mình sau một ngày dài mệt mỏi. Dù đi khắp các khách sạn hạng sang ở Hà Nội với không thiếu những cô gái đẹp, Kiên chưa từng đưa ai về nhà. Những cô gái bám lấy Kiên đều đẹp đẽ, chu toàn và thật sự yêu anh, Kiên đón nhận sự dâng hiến của họ nhưng chưa từng dùng tình yêu đáp lại, nên họ cũng lần lượt bỏ đi, và Kiên hài lòng vì điều đó, bởi thực lòng anh ghét sự trói buộc. Anh có thể vui chơi qua đường chứ không cam tâm buộc mình dừng lại gắn bó với bất kỳ ai.Thế nhưng chiều hôm đó, sau buổi họp muộn, Kiên không trở về nhà cũng không tìm một cô gái nào đó vui chơi như thường lệ. Anh lái xe lòng vòng trên phố, ngẫm nghĩ về cô gái bé nhỏ đã đối chất với anh 2 tiếng đồng hồ trong buổi ộp vừa qua. Kiên cũng không ngờ rằng người con gái có nhan sắc bình thường nhất trong những người tiếp cận anh sau này lại là người ở lại trong tim anh cuối cùng. Tối hôm đó, lần đầu tiên trong ba mươi sáu năm cuộc đời, Trần Trọng Kiên nhẩm thầm một cái tên phụ nữ xa lạ trước khi chìm vào giấc ngủ: Đặng Huyền Châu.…