Công chúa Bạch Tuyết - Lăng Thục Phân - Huyễn Huyền

Công chúa Bạch Tuyết - Lăng Thục Phân - Huyễn Huyền

301 2 1

Nàng làm một cái cùng cổ tích có liên quan mộngTrong mộng có một cái chỉ dài bụng không lâu đầu óc, yêu khóc yêu lô tiểu thiên sứThẳng la hét cổ tích thứ nguyên mau băng giải, nàng phải ngăn cản tai nạn phát sinhChờ nàng vừa ngủ dậy, phát hiện quen thuộc thế giới toàn bộ thay đổiNàng cũng trở nên “Hoàn toàn thay đổi”, còn có một đám người hầu kêu nàng “Hoàng hậu”?Nguyên lai là cái kia trắng mắt tiểu thiên sứ đem nàng thu tiến cổ tích thứ nguyên trong thế giớiTừ nàng đam cương diễn viên chính này nhất xích, đã kêu “Công chúa bạch tuyết”!Có lầm hay không? Toàn bộ vương quốc tối hấp dẫn bát quái chính là hoàng thất thảm ánHoàng hậu đối quốc vương hạ rủa, còn hại chết công chúa bạch tuyết lời đồn càng diễn càng liệtLại không trốn, hắc tâm hoàng hậu nợ đều từ nàng đến bội, chỉ sợ khó giữ được cái mạng nhỏ nàyLại không nghĩ rằng ở trốn đi trên đường, gặp gỡ đồng dạng chuồn ra hoàng cung thần bí đao khách...Biết rõ không nên khiến cho bất luận kẻ nào hứng thú, cũng không nên đối bất luận kẻ nào cảm thấy hứng thúChính là duyên phận này ngoạn ý thực kỳ diệu, mỗi khi ở nàng gặp được khó khăn khiNày nam nhân tổng hội kịp thời xuất hiện, sau đó cứu vớt nàng Lại nói tiếp, hắn không chỉ có là thế giới này cái thứ nhất đối nàng tốt nam nhânCũng là cái thứ nhất vô điều kiện tin tưởng nàng không phải hắc tâm hoàng hậu nam nhânCố tình vận khí của nàng lưng đến một cái không đượcCuộc đời lần đầu tiên đối nam nhân động tâm, thế nhưng gặp được một cái đã kết hôn......…

Ta Gặp Lại Nhau Vào Những Ngày Mưa

Ta Gặp Lại Nhau Vào Những Ngày Mưa

25 0 3

"Rầm...Rầm...RầmTiếng gió rít lên những mái nhà.. Lạnh lẽo.. Cô đơn.. Vân men theo con đường đầy người xa lạ, khói ngút trời. tiếng người rộn lên cả hai tai. Bất giác cô chợt đi tới hàng ghế cũ..'Xoạch- Ơ.. Tôi xin lỗi.. Xin lỗi.. Anh có sao không? Để tôi đỡ anh ngồi lên..Nhìn người thanh niên trước mặt mình, cô có cảm giác là lạ ở ngón tay, một cảm giác gì đó rất quen thuộc.- Tôi thành thật xin lỗi cậu.. Cậu không bị thương ở đâu chứ?.. Nếu không thì tôi đi nhé.. Xin lỗiPặc.~~~!- Này cậu làm gì vậy? Mau bỏ ra! - Cô giận dữ hét lên khi thấy có người nắm cổ tay mình. Vân POV: Người gì mà kì cục quá đi thôi?- Tôi không đau.. Chỉ là tim tôi nhớ em.. Em nhớ tôi chứ?Nghe chất giọng, tim cô như thắt lại. Họa chăng có thể đánh người nhưng tim cô không nỡ.. Nín một hơi thở dài, nhẹ nhàng rút tay lại hành động nhẹ tựa lông vũ nhưng tại sao lại khiến sắc mặt ai lại đanh lại.- Tôi không nhớ anh. Còn nữa tôi không biết anh là ai, vì thế đừng động vào người tôi. Được chứ? Anh cảm phiền cho tôi mượn tay của anh được không?Dứt lời, người thanh niên kéo cô vào lòng rồi đưa tay cho cô giữ. Cô kéo cổ áo mình xuống, mặt dây chuyền đơn giản hình như có tí lấp lánh của ánh mặt trăng rọi xuống. Cô nhẹ nhàng gỡ nút thắt, đặt lên tay người thanh niên. Lưu luyến nhìn sợi dây, rồi lại vội vàng đạt xuống.- Ờm..trả lại cho anh.. Tạm biệt, tôi có chuyện gấp phải đi rồi.- Anh xin lỗi. Thật sự anh đã sai rồi.. Anh không mong em tha thứ cho anh nhưng anh mong em sẽ hiểu.'Giọt nước mắt đong lại trên khuôn mặt của Vân. Thật lạ, cô…

Mở mắt ra, người đầu tiên em thấy là ai? [Longfic/Hương + Khuê]

Mở mắt ra, người đầu tiên em thấy là ai? [Longfic/Hương + Khuê]

896 58 1

1 câu chuyện được lấy cảm hứng từ lời tiên tri của bà Vanga."Vào năm 2164 - Con người sẽ biến thành một loài động vật kinh dị (nửa người, nửa thú)."---Năm 2164 đã đánh dấu một thời kỳ được cho là đen tối nhất trong lịch sử loài người. Đó là khi các bệnh dịch tràn lan trên khắp hành tinh. Rồi các tệ nạn, biến đổi khí hậu, thảm họa tự nhiên... dần dần đã cướp đi của con người tất cả.Trong đó không thể không kể đến một nỗi kinh hoàng của nhân loại, đó là bệnh "Thú hóa". Một căn bệnh đã trở thành đại dịch, với tốc độ lây truyền chậm, nhưng vô cùng nguy hiểm.Bề ngoài của những người mắc bệnh không khác gì những cơ thể bình thường khác. Nhưng khi cơn đói bắt đầu, họ sẽ dần biến đổi. Trở thành một loại động vật máu lạnh, vô tri. Có móng vuốt, răng nanh nhọn hoắt. Và chỉ ăn nội tạng của người sống. Ở thời điểm đó, loài người phải đối mặt với những nỗi sợ hãi luôn rình rập, đe dọa cuộc sống của họ.Và Việt Nam không phải là một quốc gia ngoại lệ. Nơi bùng phát bệnh nhiều nhất chính là ở những thành phố đông dân cư nhất. Thành phố Hồ Chí Minh là nơi ghi nhận những ca nhiễm đầu tiên. Cũng chính ở đó, đã chứng kiến mối tình nhiều ngang trái, giữa một cô cảnh sát điều tra đầy nhiệt huyết, và một người con gái đáng thương, đã mất cả gia đình vì dịch bệnh.Đây không chỉ là một câu chuyện tình yêu đơn thuần, nó nói lên về những thảm họa của thiên nhiên, của xã hội. Mà nguyên nhân, là nằm ở chính trong mỗi con người. ----1 sản phẩm của trí tưởng tượng--Author: Cáo -lô…

Namjin || HI, MY ANGEL

Namjin || HI, MY ANGEL

44 8 2

Author: DFCKWCATTrái tim của cậu nhóc Namjoon dường như hẫng một nhịp khi trong thấy Seokjin trong dàn đồng ca ở nhà thờ. ______intro______"Em không biết thế nào, nhưng mà em thật sự rất muốn làm quen với anh, nói chuyện với anh ngay từ lần đầu tiên em trong thấy anh."- Joon vừa đi bên cạnh Jin vừa giãi bày cho anh tâm tình của mình. Joon là người thẳng tính và cậu không ngại nói ra tâm trạng lúc này của mình với Jin."Có phải vì anh đẹp không hả?"- Jin như thật như đùa cười nói với cậu."Vâng, nhưng mà cảm giác trong em không phải chỉ như thế, còn có...""Còn có anh trong không giống người."- Jin cướp lời Joon"... vâng ..."".... thật vậy luôn đó hả?""Ý em là anh giống thiên thần."- Namjoon khảng khái nhìn về phía Jin. Làm anh chàng thích đùa nãy giờ phải quay mặt đi chỗ khác và rồi ráng chiều phủ lên cả má cùng tai của anh ấy, Joon cảm thấy buồn cười vì sự đáng yêu đó, không biết có thật là ảnh lớn hơn cậu 2 tuổi không nữa.…