[Nguyệt Hoàng] Mật Ngọt Tình Yêu.

[Nguyệt Hoàng] Mật Ngọt Tình Yêu.

2 0 3

Tác giả: Shia - Shein .Thể loại: Thanh xuân vườn trường, học đường, hiện đại, ngọt, ngôn tình, HE.Ngôi kể thứ nhất, người kể chuyện chính là Nguyệt Ánh. [Đôi lúc mình có kèm ngôi kể thứ ba dùng để kể các khung cảnh khác].Couple: Trần Nguyệt Ánh x Nguyễn Minh Hoàng.Số chương: [Sẽ cập nhật sau].___Minh Hoàng - một cậu bé ham học, từ nhỏ đã có khả năng trở thành học bá. Cứ ngỡ cuộc sống chỉ gắn liền với học hành và sách nhưng có lẽ, từ lúc gặp Nguyệt Ánh cuộc sống của cậu đã trở nên thi vị hơn."Không biết thích cậu khi nào, cũng chẳng biết yêu cậu bao nhiêu nhưng cho dù là hiện tại hay tương lai trái tim này vĩnh viễn thuộc về Nguyệt Ánh." - Minh Hoàng.Nguyệt Ánh - một cô gái đáng yêu, hồn nhiên, vui tươi, trong trẻo. Người đem lại cuộc sống muôn màu hơn cho Minh Hoàng. Cứ ngỡ sẽ là bạn với cậu ấy mãi mãi nhưng ai ngờ lại là bạn đời, là tình đầu đẹp đến ngưỡng mộ."Tớ có thể không giỏi bằng cậu, tớ có thể không xinh đẹp bằng cậu nhưng tớ chắc chắn tớ yêu cậu ấy nhiều hơn cậu." - Nguyệt Ánh.Cùng với couple phụ như Tuyết Nhi x Anh Quốc.F4 này cùng nhau trải qua bao nhiêu khó khăn, gian khổ của thời học sinh, tình yêu ở độ tuổi thanh xuân - độ tuổi tươi đẹp nhất của đời người, được ví như " giai điệu đẹp đẽ chỉ ngân lên một lần trong đời."…

Nhất thông điện thoại dẫn phát YD bản tính - Công Tử Bi Thôi

Nhất thông điện thoại dẫn phát YD bản tính - Công Tử Bi Thôi

1,064 7 1

《一通电话引发的淫 荡本性》作者:公子悲催Tiên võng 2014.11.18 kết thúcThuộc tính phân loại: Hiện đại / đô thị sinh hoạt / phúc hắc / ngọt ngàoMấu chốt tự: Nhân vật chính phối hợp diễn mặt khácMột cuộc điện thoại dẫn phát dâm đãng bản tínhLinh linh linh ~~~~Ta tắm rửa xong đi ra, điện thoại liền vang , thói quen tính ngẩng đầu nhìn nhìn treo tại trên tường chung, không nhiều không ít, vừa lúc chín giờ rưỡi.Đối mặt không ngừng phát ra chói tai tiếng chuông điện thoại, tâm tình của ta thập phần phức tạp, ba phần kinh hoảng, ba phần chờ mong, ba phần xấu hổ, còn có một phần thấp thỏm.Nhà của ta rất nhỏ, chính là điển hình đơn thân nam tử chung cư, nhất phòng nhất thính nhất Vệ Nhất ban công, phòng ở rất nhỏ, bố cục cũng rất đơn giản, từ phòng tắm đến phòng khách cũng liền vài bước cự ly, thế nhưng ta lại mất trọn năm phần chung thời gian mới đi đến điện thoại bên cạnh.Điện thoại lại bám riết không tha vang , mà ta lại do dự, lại qua năm phần chung, điện thoại cuối cùng không vang , ta thở dài nhẹ nhõm một hơi rất nhiều lại có chút thất lạc.Xoay người đi trở về phòng, vừa bước vào cửa phòng, chuông điện thoại thanh lại vang lên , ta lập tức xoay người xông về phía phòng khách nhận điện thoại, tựa hồ kinh hoảng vãn một giây chung điện thoại liền sẽ lại cúp như vậy, đẳng nhận điện thoại, ta mới ý thức được chính mình làm cái gì, cơ thể của ta tựa hồ đã không nghe theo ta đại não chỉ huy , phản xạ có điều kiện rất trọng yếu, ta còn không suy xét hảo muốn hay không tiếp điện thoại, thân thể cũng đã giúp ta làm ra quyết định,…

[ ĐẶT GẠCH] NHỮNG NGÀY MƯA TO TẦM TÃ - SÂM TIỂU NHIÊN

[ ĐẶT GẠCH] NHỮNG NGÀY MƯA TO TẦM TÃ - SÂM TIỂU NHIÊN

30 1 1

Hán việt: Na ta đại vũ bàng đà đích nhật tửTác giả: Sâm Tiểu NhiênTình trạng convert: Hoàn thành (53 chương)Thể loại: Nguyên sang,Ngôn tình,Hiện đại,HE,Tình cảm,Gương vỡ lại lành,Vườn trường,Song hướng yêu thầm,Duyên trời tác hợp,1v1,Nữ chủ,Học báNguồn:WikidichSau khi kết thúc một ngày dã ngoại,mây đen cuồn cuộn,bầu trời tối đen,ánh chớp lóe lên .Không lâu sau mưa bắt đầu đổ xuống.Mưa như trút nước.Tả Vinh mang theo vẻ mặt mong chờ mà nói với Lâm Nhã Lộ: "Không có dù,hay là chúng ta chạy nhanh về đi."Lâm Nhã Lộ nhìn cậu với vẻ nghi ngờ: "Cậu không phải sinh viên khoa học tự nhiên à? Không biết nếu chạy trong mưa sẽ bị xối càng nhiều nước?""Dù sao trời cũng mưa rồi,tốt hơn là chạy trong một lúc." Nói xong,ai đó tự nhiên mà nắm lấy tay cô.Lâm Nhã Lộ sửng sốt một chút nhưng vẫn không có nới ra.Rất nhiều năm về sau,tôi vẫn nhớ rõ hôm tôi dắt tay cậu chạy dưới mưa.Vì có cậu,hết thảy mưa to gió lớn ngày ấy cuối cùng sẽ đem đến ánh dương quang rực rỡ. Nghiên cứu khoa học tự nhiên học bá >< Văn học tài nữ…

[Vũ Cầm Cố Tung] Vũ Cầm

[Vũ Cầm Cố Tung] Vũ Cầm

601 52 1

Tên truyện : Vũ CầmCP: Trần Vũ x Cố NgụyTác giả : Phù Ly----------------------------------------------------Cảnh sát x Bác sĩ Mọi chi tiết trong truyện là không có thật, truyện có H (thực ra là thuần H do tác giả nhìn fanart Vũ Cầm Cố Tung đẹp quá không kìm được viết truyện giải khát), mong em bé nào dưới 18 tuổi không nên manh động.Truyện dựa theo trí tưởng tượng của tác giả, mong mọi người tôn trọng và không mang ra ngoài blog.…

BÉ ƠI, ĐỪNG CÓ CHẠY MÀ!

BÉ ƠI, ĐỪNG CÓ CHẠY MÀ!

2 1 2

" Đứng lại"_ âm thanh trầm thấp, khàn khàn của nam sinh vang lên làm cho Tiểu Bạch vô cùng lo lắng, do sợ nếu đi tiếp sẽ bị đánh nên cô chầm chậm xoay người lại, ngay khi đầu quay lại hướng về phía giọng nói vang lên thì bắt gặp Tạ Châu Dương đang ngậm kẹo mút nhìn cô chằm chằm. Bỗng lại có tiếng vang lên : " Nãy giờ chạy đi đâu vậy hả bánh trôi ?"Giọng điệu cợt nhã kết hợp với dáng vẻ phóng túng của anh đã dọa cho cô ghi nhớ hình ảnh của anh từ đại ca ngầu lòi thành lưu manh vô liêm sĩ. Cô khẽ run người đáp: " Em đi nộp bài cho thầy chủ nhiệm ạ" Tuy lời cô đáp nhẹ nhàng, bình thường nhưng trong mắt anh thì lúc này cô đang làm nũng, điềm đạm, dễ thương giải thích với anh làm cho lòng anh râm rang cả lên, hai tai bắt đầu mất khống chế đỏ lên, trong lòng anh cỗ vui sướng đang trào dâng nhưng bên ngoài lại sợ mất mặt nên chỉ trả lời lại : "ừ" khiến cô có chút không hiểu con người trước mặt có bị vấn đề gì thần kinh không, sao mà lại cư xử kì lạ như thế. Kêu cô lại chỉ để hỏi vậy thui ư hay thấy cô ngốc nghếch muốn trêu ghẹo, không nghĩ nhiều cô xoay người đi mất khiến cho bé Dê nhà ta ngơ ngác không biết làm sao đến khi bóng dáng của cô khuất sau cửa phòng giáo viên anh mới hoàn hồn. Lúc này anh mới hiểu rằng năng lực ăn nói quan trọng đến nhường nào, chỉ là muốn ở chung một chỗ với con gái người ta thôi mà do ăn nói cục súc đã dọa cho người ta chạy mất.p/s: đây là bộ truyện đầu tay mình viết , còn chưa quen lắm mong mọi người đọc ủng hộ mình nhen, cảm ơn mọi người rất nhiều…

Thiên Kim Hào Môn Giả Nghèo

Thiên Kim Hào Môn Giả Nghèo

395 30 34

Văn án :Từ nhỏ đã ngậm thìa vàng ra đời Tang Ny trong nhà có mỏ giàu đến chảy mỡ, nhưng ngày khai giảng đầu tiên, cô lại cự tuyệt Rolls-Royce đưa đón, thu hồi tất cả quần áo hàng hiệu cùng trang sức quý báu, quyết tâm muốn trải nghiệm một chút hạnh phúc bình dị.Nhưng mà không như mong muốn, luôn luôn không cẩn thận để lọt giàu.Trong ngõ nhỏ , Tang Ny nhìn Doãn Thứ mặt vô biểu tình mà giải quyết những đám người sinh sự kia, sau đó che đi cánh tay bị thương, bước chân rời đi. Hắn lạnh lùng nhìn Tang Ny nói: " Thu hồi tất cả lòng thương hại trong mắt cô lại."Tang Ny không hiểu: " Có thể sử dụng tiền giải quyết, tại sao phải động thủ ?"Doãn Thứ: " ... ... như vậy?"Tang Ny móc ra một loạt thẻ đen mà ba ba đưa cho, đưa cho anh: "Cậu cầm đi, về sau đừng đánh nhau, trực tiếp dùng tiền đập chết bọn hắn."Doãn Thứ nhất thời không biết nói gì.*  Tin tức hai người ở cùng một chỗ loan truyền nhanh chóng, tất cả mọi người đều đoán con bé nghèo hèn đó sẽ bị Doãn Thứ đá đi bất cứ lúc nào, nữ sinh điều kiện tốt hơn Tang Ny ái mộ Doãn Thứ cứ như tre già măng mọc nhiều vô kể.Cho đến khi bạn thân đến nhà Doãn Thứ, trông thấy cả phòng thiên văn đầy đủ thiết bị.Cảm thán rằng: "Đệch mợ, cái này từ trên xuống dưới chắc chắn phải hơn trăm vạn đi? Quả nhiên là Doãn thiếu, thực bỏ ra vốn không nhỏ."Doãn Thứ trực tiếp thẳng thắn: " Tang Ny tặng."Thậm chí còn thập phần kiêu ngạo: " Cô ấy còn đưa tôi toàn bộ tòa nhà thiên văn."" ... ..."Ngày hôm sau, toàn trường đều truyền một tin tức: "Cứu mạng! Doãn Th…

Chưa muốn yêu

Chưa muốn yêu

12 4 2

Việt Anh tiến lại gần tôi, nhẹ nhàng luồn tay sau gáy tôi, cúi người xuống. Từ lúc thích anh, tôi chưa bao giờ nghĩ mình sẽ có được ngày hôm nay, cái ngày mà anh tự nguyện trao đi nụ hôn của mình cho tôi. Khi môi anh chạm môi tôi, cơ thể tôi như có một dòng điện xẹt qua, cảm giác hồi hộp và lo sợ xen lẫn trong tâm trí tôi. Có lẽ chuyện hôn môi đối với anh nghe vẻ vô cùng dễ dàng nhưng với tôi thì không, một cô bé học lớp 11 nhưng vẫn chưa mất nụ hôn đầu. Tôi sợ nhưng vẫn cố giữ cho mình sự bình tĩnh để không bị anh làm cho mất mặt. Phải chăng vì anh tin vào lời nói dối của tôi nên anh càng ngày càng dấn mình tới, hôn tôi mạnh hơn. Tôi hoảng thật rồi, tôi bối rối nắm chặt lấy vạt áo anh. Anh càng tiến, tôi lại càng lùi. Cứ thế tôi bị dồn vào bức tường đằng sau lúc nào không hay. Anh vẫn không chịu dừng lại, thậm chí còn hôn mạnh bạo hơn. Mặt tôi đỏ tía, không hít thở nổi, tưởng như sắp ngắt đi vậy. Cuối cùng anh cũng chịu giải thoát cho cái lồng ngực đang bóp ngẹt của tôi. Tôi hít lấy hít để không khí xung quanh. Nhìn dáng vẻ của tôi, anh khẽ cười:- Thấy em bảo em kinh nghiệm ngút trời cơ mà - Việt Anh cúi xuống sát mặt tôi - sao mà vừa hôn có tí đã không thở nổi thế này. Em nói dối anh à?Tôi xấu hổ không dám nhìn mặt anh:- Tại anh...anh cứ được đà lấn tới ý chứ.- Vậy sao? Anh xin lỗi em bé ạ. Để anh làm lại nhé! - Khoé môi anh khẽ nhếch.…

Cách Đây 1736 Cây Số Có Một Trái Tim

Cách Đây 1736 Cây Số Có Một Trái Tim

11 4 38

- Ngươi đừng có mà thèm vợ quá hóa điên. Mau bỏ ta ra.- Với thân phận của ta bây giờ, không điên thì còn có thể sống được sao?Có người nói rằng, đâu đó vẫn tồn tại một thế giới song song với Trái Đất chúng ta. Và thế giới đó quả thật tồn tại. Đó là một nền văn minh hiện đại như Trái Đất, nhưng đặc biệt hơn, con người ở nơi đó có khả năng sử dụng phép thuật. Ở đó, có một câu chuyện chưa từng được hé lộ.Cô vốn xuất thân là một cô gái nông thôn miền Nam, nhờ thiên phú vốn có mà trở thành một trong 4 thành chủ của Thiên Lạc Thành.Hắn là một chàng trai từ phương Bắc đến, xuất thân là đại hoàng tử cao quý của Từ Khải Thành.Một ngày nọ, thành Từ Khải thất thủ, đại hoàng tử buộc phải sang Thiên Lạc làm phò mã để sống tạm bợ qua ngày.Từ một hoàng tử được người người kính trọng, bỗng nhiên trong một đêm lại mất tất cả, đến nơi xứ người cũng không ai tôn trọng, Thiên Hương chính là ánh sáng duy nhất trong đời hắn... Một cách bất đắc dĩ...Mọi chuyện vẫn luôn suôn sẻ, cho đến khi...…

Tôi sẽ chờ người, dù cho cả ngàn kiếp

Tôi sẽ chờ người, dù cho cả ngàn kiếp

39 5 6

Ngày hôm ấy trời xanh mây trắngNgày hôm ấy gió thổi vi vuNgày hôm ấy nắng chiếu qua sânNgày hôm ấy, tôi và người bên nhau mãi mãi.***Ngày hôm ấy mưa rào tầm tã, xe cộ inh ỏi, dòng người huyền náo, chen chúc. Máu và nước trải khắp con đường. Thầy nhìn tôi, vẫn cứ nụ cười ấy nhưng sao nó lại yếu ớt đến kì lạ vậy? Tôi gào khóc, tôi khóc mãi nhưng thầy cứ nằm mãi trên mặt đường đẫm máu...***Ngày hôm ấy, mây đen, gió nổi, sấm sét đùng đoàng, tôi nhìn cô ấy, nhìn cô ấy cứ nhắm mắt dần, rời khỏi vòng tay tôi, mãi mãi ...Nội dung:Mộc Mộc yêu thầy giáo của mình- Tư Bách Thần. Một người đàn ông trưởng thành, chững trạc và dịu dàng, một người đầy bí ẩn và không ai có thể biết thầy ấy đang nghĩ gì. Liệu thầy có động lòng trước cô nữ sinh do mình chủ nhiệm suốt 3 năm cấp 3?Hứa Hạo Nhiên yêu vợ của mình, anh yêu Mộc Mộc hơn cả sự nghiệp và sinh mệnh của mình. Anh yêu cô ấy từ khi hai người còn ở giảng đường đại học cho đến tận khi cô ấy qua đời vào 17 năm sau. Nhưng liệu Mộc Mộc có thật sự yêu anh như thế hay trong đôi mắt buồn luôn nhìn anh chăm chú lại là một người đàn ông khác, một người mà cô ấy cất giấu suốt 17 năm?Tất cả bọn họ đều có một người để chờ đợi, dù cho cả nghìn kiếp.…

[EDIT] Cùng anh vượt qua - Nam Bắc Kiều Mộc

[EDIT] Cùng anh vượt qua - Nam Bắc Kiều Mộc

2 0 1

Giới thiệu: Tên truyện: Cùng anh vượt quaTên hán việt: Dũ thuTên tác giả: Nam Bắc Mộc KiềuTình trạng: Hoàn thànhSố chương: 61 chươngThể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Hiện đại, HE, Tình cảm, Song khiết, Vườn trường, Nhẹ nhàng, Duyên trời tác hợp, 1v1, Thị giác nữ chủ, Chữa khỏiVăn án:[Tiểu thiên sứ ôn nhu thông minh kiên định VS Thiếu niên tự ti mẫn cảm]1.Minh Nhiễm cảm thấy, Giải Thời Ngôn là nam sinh trung học không giống người thường nhất cô từng gặp qua.Cậu kiệm lời nội liễm, thiếu một chút tính trẻ con và phản nghịch tuổi này nên có.Cậu sẽ đọc một ít sách kiến trúc học và cơ học khó hiểu, cũng sẽ ngây ngốc ngồi cạnh một đứa trẻ nhỏ đi lạc chờ người nhà đến đón.Thành tích của cậu luôn luôn đứng đầu, rõ ràng trong mắt người khác là thiên chi kiêu tử, nội tâm lại có vết nứt, tự ti mẫn cảm.Giải Thời Ngôn cho rằng, nữ sinh giống như Minh Nhiễm, về sau nhất định sẽ gặp được người tốt đối tốt với cô, ít nhất người kia, có thể mang cho cô một tương lai vui vẻ và bình an.Mà chính mình về sau, chủ định một thân cô độc một mình giữa thế gian, cùng cô... không có bất cứ liên quan nào.2.Năm 27 tuổi, kỹ sư kết cấu Giải Thời Ngôn đã nổi danh toàn thế giới, trong một lần phỏng vấn anh được hỏi: "Kỹ sư Giải tuổi trẻ đầy hứa hẹn, nhất định có rất nhiều cô gái theo đuổi ngài, vậy bản thân ngài hy vọng làm quen với cô gái như thế nào?"Giải Thời Ngôn vươn tay, màn hình chuyển qua chiếc nhẫn trên ngón áp út, ánh mắt anh ôn nhu nhìn về một chỗ thính phòng: "Tôi đã kết hôn... từ…

(Katsugeki-touken ranpu) kiku ichimonji

(Katsugeki-touken ranpu) kiku ichimonji

15 1 1

Đội trưởng đội 1, Kiku Ichimonji, nghênh chiến!Hai saniwa, hai honmaru, như hai lại một, vĩnh viễn không mãn trướng đao kiếm nhóm...Vai chính là Kiku ichimonji- nữ tính tsukumogami. Truyện theo hướng nữ chủ văn, chủ yếu là quá trình trưởng thành và chiến đấu của nữ chính nên tình cảm giữa các tsukumogami và Saniwa là tình huynh đệ, tỷ muội, đồng đội, thân tình!!! Có thể sẽ có cp, chắc chắn là 1vs1 cường cường liên thủ, chưa xác định nam chính, tuyến tình cảm tùy duyện.P/S: Nữ chính không phải nữ tính tsukumogami duy nhất, có giả thiết nguyên sang nhưng ta sẽ cố gắng bám theo những đao kiếm có thật trong lịch sử và chưa xuất hiện trong touken ranpu.Tác giả: kiku ( chính là tại hạ-lấy tên thân nữ nhi làm bút danh đầu đời)Vui lòng không re-up nếu chưa có sự đồng ý của tác giả, nếu phát hiện re-up mà kiku chưa cho phép hoặc ăn cắp truyện, ta sẽ khoá truyện lại và không đăng công khai nữa.…

Tám Mùa Xuân - Lê Đồ

Tám Mùa Xuân - Lê Đồ

1,224 31 4

- Tên tác giả: Lê Đô- Edit: Ngọc Ngọc- Beta: Đá Nhỏ- Bìa: Gác nhỏ nhà Zynni (cảm ơn shop iu vì bìa siêu đẹp)- Raw: Tấn Giang- Văn án:Sinh nhật 18 tuổi năm đó, Vạn Xuân quyết định "điên" một lần.Cô lấy toàn bộ dũng khí, hướng về chàng trai đó.Cô chờ rồi lại chờ, đến khi hoàng hôn buông xuống, những vì sao sáng lên cũng không thể cản được nổi mong mỏi nhen nhóm.Cô cũng không ngờ rằng,Cái buổi tối hôm đó, tên phóng đãng kia không thể kềm chế nổi bản tính tuổi trẻ xốc nổi, sa vào vũng máu.Cô lại càng không thể ngờ là,Đằng sau khung ảnh ngày đó có một lá thư tỏ tình không thể mở ra, nó chứa đựng rất nhiều lời muốn nói nhưng rốt cục cũng xóa xóa tẩy tẩy chỉ còn vài chữ:"Vạn Xuân, tôi thích cậu!"(...)Tám năm sau, hai người gặp lại nhau ở cục cảnh sát.Vạn Xuân của năm 18 tuổi thích cậu sống lại, nhưng cô lại không dám đứng lên thừa nhận.Trần Chu, đã từng là người vô cùng sôi nổi, người dùng những ngón tay thô ráp ôn nhu lau đi dòng nước mắt của cô.Hiện tại, chỉ biết đem cô đẩy ra thật xa.Nếu không phải một lần uống say, hắn ôm cô không chịu buông, đáng thương nói:"Vạn Xuân, đừng không cần tôi mà, tôi chỉ còn mình cậu thôi!"Vạn Xuân đã từng cho rằng, chỉ có mình yêu thầm đến tám năm, là tình cảm một phía...- Lưu ý từ tác giả:Là truyện ngọt, xin hãy tin tôi đi!Thể loại: Yêu thầm, tình đầu, trưởng thành, cứu rỗi.Cốt truyện thiên về tình cảm nhân vật.Nếu bạn theo đuổi chuyện đào sâu về tình tiết, xin hãy lướt qua.[Truyện sẽ cố gắng cập nhật vào thứ Bảy hàng tuần.…

Ngòi Bút, Cơn Mưa Và Bầu Trời Mùa Hạ

Ngòi Bút, Cơn Mưa Và Bầu Trời Mùa Hạ

21 0 9

Lúc Nguyên Dương nhắm mắt rời khỏi thế giới tàn nhẫn ấy, cô vẫn chưa hiểu rõ "yêu thương" rốt cuộc là gì. Tiếc nuối duy nhất của cô là những trang truyện vẫn còn dang dở, một câu chuyện chưa kể hết và ngòi bút chưa kịp mòn.Mở mắt thêm lần nữa, cô là nhân vật chính trong tập truyện tranh do mình sáng tác, cuộc đời lại cho cô thêm cơ hội chắp bút viết lên hạnh phúc. Cùng với nam chính Vũ Hoàng Duy Đăng và nam phụ Lâm Hải Dương, cứ ngỡ như mọi thứ đều được sắp đặt để thuận lợi đưa nữ chính đến với kết thúc tốt đẹp.Rồi bỗng một ngày, "biến số" Diệp Đan Thanh xuất hiện, đưa câu chuyện xa rời khỏi sự kiểm soát của tác giả. Cùng với cảm xúc xoay vần, mùa Hạ thoáng đến rồi chóng đi. Những đứa trẻ khao khát tình thương học cách trao đi và nhận lại, cũng như cách để yêu thương chính mình. Trong đêm, cơn mưa lớn trút nước, bọn chúng giúp nhau chữa lành vết thương lòng, run rẩy nhắm mắt chờ một ngày mai trời quang mây tạnh, ánh sáng rạng rỡ tràn ngập thế gian."Lòng dũng cảm là một bài ca, chúng ta hát vang dưới bầu trời mùa Hạ."…

Mượn Em Một Ngăn Tim Nhỏ

Mượn Em Một Ngăn Tim Nhỏ

526 14 7

2/1/2019Truyện: Mượn em một ngăn tin nhỏAuthor: Trầm Tuyết GiaiThể loại: thanh xuân vườn trường, đô thị tình duyên.Nhân vật:Lưu Tư Duệ _ là con gái của một gia đình nông thôn. Tính tình vui vẻ, lạc quan và phóng khoáng. Lên thành phố học tập cô sống ở nhà dì Thanh, dì là em gái ruột của mẹ, vì con dì đã lớn và đi du học nên trong nhà rất cô quạnh, dì xem cô như con gái và chăm sóc rất chu đáo. Đổng Di Hòa _ con trai của một nhà tài phiệt nổi tiếng. Tính tình ấm áp, nhu hòa. Giỏi ngoại ngữ nên thường kèm cho Tư Duệ một số môn xã hội.Nội dung:Gặp và quen nhau từ những năm cấp 3 đến những năm cuối đại học, tình cảm của hai người ai nhìn vào cũng biết. Một ngày, anh ngỏ lời cầu hôn, cô đắn đo bảo rằng cần phải kiếm tiền trước lo cho ba mẹ rồi mới tính đến hôn nhân, anh không bỏ cuộc nói anh sẽ chờ cô. Một ngày trong xanh nào đó cô không đến trường, gọi điện không ai nghe máy, hỏi bạn bè không ai biết, đến nhà hỏi dì cô thì dì bảo cô đã về quê. Anh lo lắng chạy theo cô về quê ở tận Hàng Châu. Về đến nơi, hỏi nhà cô ở, đến nơi cô ở vẫn không có cô. Anh thật sự muốn phát điên rồi, cô không chấp nhận lời cầu hôn của anh thì cũng không cần trốn tránh anh như thế chứ?!Vài ngày sau cô vẫn không đến trường, anh vẫn chờ đợi cô. Chờ ngày cô quay về nói với anh rằng cô có việc bận chứ không phải là trốn tránh anh. Cứ cho là anh ích kỷ đi, vậy thì có sao? Bởi vì anh quá yêu cô, không...phải nói là anh lụy cô rồi, cô là thế giới của anh, anh không thể sống thiếu cô...Bạn nào thích thể loại thanh xuân, họ…

( ĐN Thiên Giáng Hiền Thục Nam ) Nguyệt Đông Vũ Khanh

( ĐN Thiên Giáng Hiền Thục Nam ) Nguyệt Đông Vũ Khanh

27 1 2

chỉ vì thích Thuần Khanh quá nên viết nên án văn này, tác giả cũng là một người không giỏi viết thăng trầm cuộc sống lắm nên truyện này chỉ nhẹ nhàng, trầm trầm vậy thôi. Đôi khi sẽ có một số buff mà tác giả không ngờ tới nhưng mà khi biết thì sẽ cố gắng sửa, tác giả cũng chỉ là học sinh thôi nên nếu truyện không được hay thì mong thông cảm và đừng ném gạch cho mình, giờ vào giới thiệu truyện.------------------------------------------------------------------------------------------------------------truyện xoay quanh hai nhân vật chính là Qúy Thuần Khanh - thiếu gia Đông Nữ tộc và Nhan Vũ Đình - tiểu thiếu chủ Nguyệt tộc, hai tộc khác nhau rất nhiều về các phong tục cũng như quan niệm của người dân nhưng lại có mối thâm giao từ lâu đời, trước khi hình thành một tộc độc lập thì Nguyệt gia chính là gia tộc lớn mạnh trong Đông nữ, nhưng vì chính biến xảy ra họ buộc phải tách khỏi Đông Nữ trở thành một tộc độc lập đặt tên Nguyệt tộc, cho đến khi nội bộ Đông Nữ ổn định thì họ đã trở nên lớn mạnh hơn và hai tộc bắt đầu hợp tác. Nguyệt tộc sẽ chọn vị hôn phu thê từ Đông Nữ cho thiếu chủ của họ, bù lại họ sẽ cũng sẽ để Đông Nữ gửi học viên đến học tập dược lý và họ cứ thế bổ trợ cho nhau qua nhiều thế hệ dần dần cũng trở thành mối quan hệ khó lòng cắt đứt được. Sau khi được mẫu thân của mình giao cho trách nhiệm tìm kiếm vị hôn phu của bản thân, Nhan Vũ Đình đã lên đường đến Đông Nữ và gặp được Thuần Khanh - một anh chàng dịu dàng, tinh tế lại tinh xảo, xuất trần. Làm thế nào để một thiếu chủ không bi…

[Ngôn | edit] Hạ Chí năm thứ 11 - 明开夜合

[Ngôn | edit] Hạ Chí năm thứ 11 - 明开夜合

66 4 2

Tên gốc: 十一年夏至 | Đệ thập nhất niên Hạ ChíTác giả: 明开夜合 | Minh Khai Dạ HợpLink gốc: https://www.jjwxc.net/onebook.php?novelid=5322919Editor: RuruĐộ dài: 62 chương + 5 ngoại truyệnTình trạng edit: Đặt gạchThể loại: yêu thầm, song phương mối tình đầu, thực tế, ngược ngọt, HEChú thích: Nửa đầu học đường, nửa sau công sở. Tình cảm diễn biến chậm, chính thức bắt đầu sau khi nam nữ chính trưởng thành. Giới thiệu:"Mình rất thích tên của cậu.Ta hỉ ta sinh, độc đinh Tư Thời."/Hạnh phúc biết bao khi sinh ra trong cùng một thời đại với người./·Bạn học hồi cấp ba chuẩn bị kết hôn. Trước ngày cưới, cặp đôi đã mượn nhà một người bạn để tổ chức họp lớp.Bằng cách nào đó, cả bọn ồn ào đào lại những chuyện ngốc xít lãng mạn từng làm mà không muốn ai biết thời đi học.Đến lượt Hạ Li, cô nói, "Vào ngày sinh nhật cậu ấy, tớ đã lạm quyền ở đài phát thanh phát nhạc cả buổi trưa cho cậu ấy, toàn là ca sĩ cậu ấy thích thôi."Có người hỏi "Cậu ấy" là ai, Hạ Li chỉ cười không đáp.Trên đường đi toilet, cô chạm mặt một người đi ra từ phòng bên cạnh.Là Yến Tư Thời.Yến Tư Thời cúi đầu nhìn cô, ánh mắt sâu thẳm, "Hóa ra đó là em."·Nhân vật chính: Hạ Li, Yến Tư Thời Một câu tóm tắt: 11 năm yêu thầm trở thành sự thậtDàn ý: Học tập thay đổi vận mệnhLời editor: Phần học đường sửa về ngôi thứ nhất, nếu bạn không thích thì chúng ta hãy dui dẻ lướt qua đời nhau henBản dịch phi lợi nhuận chưa có sự cho phép của tác giả, vui lòng không reup.Chỉ được đăng tại wattpad@slnwj2202…

Người  Lưu Giữ Giấc Mơ _ Selenna Zera

Người Lưu Giữ Giấc Mơ _ Selenna Zera

22 3 1

Em có một giấc mơ, đó là mỗi sáng thức dậy được nhìn thấy anh nằm bên cạnh, chỉ cần nhẹ nhàng bình lặng, sống một cuộc sống hài hòa. Không có thế giới điên đảo này, không có môn toán cao cấp, không có kì thi đại học năm ấy, cũng không có suy tính gì về tương lai. Một lúc nào đó, em mong được nhìn thấy anh.Rồi em cũng đã thấy, thời gian lúc đó muốn ngưng đọng lại, đông cứng như tảng băng, nhưng anh lướt qua em, rồi đi mất. Có lẽ, ai cũng vậy. Cũng nên có cuộc sống riêng, công việc bận rộn phải làm. Thực sự em không là gì, không là ai mà để có quyền sáo trộn thứ đã vốn đi vào quỹ đạo, một lí lẽ bình thường của thế giới này.Chúng ta không ai đúng, không ai sai, chỉ có mối tình đầu trong mỗi người luôn là tín ngưỡng đẹp nhất, luôn là hoàn hảo, hoàn hảo đến mức ai cũng muốn gìn giữ không cho thứ gì khác vấy bẩn, sẽ rất để tâm đến tình cảm đối phương, để tâm từ những thứ nhỏ nhặt. Em nghĩ, nếu đổi lại, hai chúng ta yêu hai người khác đã không cố chấp như vậy, chúng ta sẽ dễ dàng chấp nhận con người họ hơn, dường như thể chỉ cần bên nhau là đủ, không cần một tình yêu nồng cháy hay sâu nặng gì nữa hết. Lúc nghĩ vớ vẩn em lại tự hỏi, chúng ta có thể lại nắm tay nhau nữa không? Nhưng em bỗng dưng lại cảm thấy ớn lạnh. Có thể nhiều khả năng là không thể, và cũng không nên là như vậy nữa rồi. " Tạm Biệt"-------------…