Yoonseok | Chàng thơ

Yoonseok | Chàng thơ

2,059 217 2

Yoongi nhớ về cái cách Hoseok đã ngại ngùng trong cả cuộc gặp mặt sáng nay, cách cậu ta cầm cái cốc cà phê bằng cả hai tay mình, cách cậu ta đỏ mặt khi Yoongi nói dối là Namjoon đã khen cậu ta, và anh đáp lại."Trông cậu ta hiền hơn anh nghĩ.""Không giống cái tên đã ngủ với nửa trường mà mọi người hay nhắc tới nhỉ?""Ye. Chắc thế."_Hay Hoseok là một tên trai đểu có tiếng, và Yoongi là một tên vô danh bất đắc dĩ bị cuốn vào với cậu ta.Vấn đề là, mọi chuyện thật ra không chỉ đơn giản như vậy.(Hãy đọc Author's Note và Warnings và Tags ở phía dưới đây nhé)_Author's noteĐây là một fic mình viết để tham gia vào #yoonseokweek2019 do page 93S with 94H tổ chức. Ban đầu dự định của mình là biến fic này thành một oneshot thật dài nhưng rồi mình quyết định sẽ tách chương ra.Do dự định ban đầu là oneshot nên khi tách chap ra mình sẽ không còn truyền đạt những gì mình muốn nhanh như lúc trước được. Mong mọi người hãy cùng đi tới cuối fic để hiểu tất cả mọi thứ nhée uwuA fic for #yoonseokweek2019Xin cảm ơn chị NganRain đã giúp em beta fic này!Disclaimer: Mình không biết gì cả về các trường đại học nghệ thuật nên tất cả những gì xuất hiện trong fic đều là do mình tự tưởng tượng ra và vì thế những chi tiết này sẽ không mang tính chính xác cao hoặc không chính xác chút nào cả :))))_Tags and Warning:- College/University AU- Hoseok is not a fuckboi that's for sure- Namjoon is a little shit- Yoongi is good at feelings (?)- Loss of virginity- First time- Bottom Hoseok and Top Yoongi…

|SEVENTEEN shortfic/Meanie| fallen angel.

|SEVENTEEN shortfic/Meanie| fallen angel.

536 50 2

Khi màu trắng trên đôi cánh em bị thay thế bởi màn đêm đen đặcCũng chính là lúc linh hồn em trở nên ô uế, mục ruỗngThể xác em bị tội lỗi dày vò.Nếu đã không còn kịp để sửa chữa hay đền tộiVậy thì cùng ta sa ngã, được không em ?…

•Noémie Trong Vườn•

•Noémie Trong Vườn•

199 26 3

-Noémie 8 tuổi, mất cả cha lẫn mẹ trong một vụ tai nạn giao thông. Noémie không biết điều gì sẽ xảy ra phía trước, tương lai của em sẽ như thế nào khi em thẫn thờ dựa đầu vào bên cửa kính của tàu hỏa mà nghĩ suy, hướng mắt nhìn khung cảnh Paris có lẽ là lần cuối cùng em được ngắm nhìn.-Noémie 8 tuổi lần đầu cảm nhận được sự lạnh lẽo nơi lòng người.-Noémie, ở nhà mọi người gọi em với rất nhiều cái tên, khi thì ngắn gọn là Noé, phiên âm là nô-é, khi thì là "mày", "con ranh", nhưng em chỉ thích được gọi đầy đủ là Noémie, và người đáp ứng được điều đó là chị Renée và Renée cũng thích em gọi chị ấy là Renée, đầy đủ mà không tắt như cách Renée gọi em.-Noémie trong một lần tung tăng quanh thị trấn, em tìm ra được một khu vườn nhỏ, nhiều hoa, hoa nào cũng đẹp, nhiều lá, lá nào cũng xanh, nhiều cỏ, cỏ rậm rạp vô cùng. Em mê đắm và yêu thích khu vườn vô cùng, một khu vườn nhỏ dành cho riêng em. Khu vườn là nơi em trải mình ngắm nhìn trời cao và xanh, là nơi mà những lúc lơ đễnh trốn việc mà nằm ngắm hoa và hưởng gió, là nơi mà những lúc cảm giác đơn côi và hiu quạnh xâm chiếm lấy thể xác em, thể hiện bằng những giọt lệ tuôn. Em chỉ muốn nằm mãi nơi đây, hòa mình vào hoa lá, thơ thẩn nhìn những dạt mây trôi để không phải quay về ngôi nhà đó, nhưng mà còn chị Reneé thì sao...nhưng mà em ưu tiên ước muốn của bản thân mình hơn...và quả thực ước muốn của Noémie đã thành hiện thực khi trong một buổi chiều tà, linh hồn và thể xác em của em đã nằm lại mãi nơi đây, giữa hoa và lá.....Ảnh bìa : từ Pinterest.…