selenophile.
i miss you more than life...…
i miss you more than life...…
Wonwoo: Thành viên mình thích nhất là Junie.…
Mỗi ngày đều gửi cho em một bức thư.…
"Yes sir?" - Sorry, I can't.smut | badwords | ooc.@jnvani…
quà năm mới dành cho mnwarning 16+ nha…
Ôm em cho đến thiên trường địa cửu…
Em luôn nhìn thấy bóng lưng của hắn..Trăm năm hữu hạn, vẫn đợi lấy nhauCp: ItachiOcAuthor: thhthuy09…
Cờ nào mà chẳng là cờ.Cũng chỉ là một tấm vải bay phấp phới trong gió.Bão đi qua cũng sẽ rách thôi mà.…
Một oneshot về sự tâm giao/tri kỷ đặc biệt giữa Ace và Luffy.---------------------------------------------------------------------------------Author: siqwithaQTranslator: Chio-chanPermission: Chưa có sự đồng ý của tác giả. Xin đừng mang bản dịch của mình ra ngoài.Pairing: Ace/LuffyRating: TGenres: Humor. Romance.Link tiếng Anh: https://www.fanfiction.net/s/10765954/1/Body-and-Soul…
Một nụ cười vào ngày hoa anh đào nở.Một ánh mắt vào ngày nắng tháng ba.Phải lòng nhau như vậy liệu đã đủ chưa ?…
tui đã cố hết sức ghi ngắn lại để nó không dài đến nỗi phải tách ra như bộ oneshot trước đó:))…
tiên cá không được ăn chocolate đen.…
Fic và đoản about Namjoon and you…
tui ko biết đặt tên làm sao nên đặt đại thôiđây là tác phẩm đẩu tay của tui mong mọi người ủng hộTui có lấy 1 cái họ trong tiểu thuyết "Kẻ vô lại nhà bá tước" nên nếu đọc thấy quen thì đừng ném đá tui nhaTruyện cũng đáng để đọc…
Truyện thuộc thể loại tình yêu tâm lý ngược. Không cần tình yêu chỉ cần thể xác, em càng chán ghét trốn chạy tôi càng thích. Bởi với Tống Vỹ Dân mà nói, thiên hạ nói tốt thì hắn cho là xấu, thiên hạ nói xấu thì hắn ngược lại. Hắn đủ khả năng để bóp chết một người, đủ khả năng để một người ngoan nghe lời nhưng cô, Mễ Tư, đã từng nằm trong vòng khống chế sinh sát của hắn đã vùng dậy rời đi. Thứ mà tôi muốn, không ai có quyền được chạm tới, một ngày tôi chưa nói chán em thì một ngày em chết vẫn là người của tôi…
DESCRIPTIONAu: Huyết Hồ Ly (Minie Bomin)Pairing: HopeMinGenre: kinh dị, ngượcEnjoy~…
au : Ryou MondareenChiếm hữu tâm lý vặn vẹo Pond x Tâm lý vặn vẹo mềm yếu Phuwin.…
Anh ta là thằng lập dị trong cái xóm yên bình nơi tôi sinh sống. Anh ta cao to đẹp trai nhưng cái tính thì bẩn bựa không chịu được. Bạn nghe có được không:>> Sáng anh ta bình minh lúc 12h trưa, lúc nào đầu tóc cũng bú dù, mặc chiếc quần đùi kẻ sọc đen trắng, diện chiếc áo ba lỗ đứng ngoài lan can ngắm trời mây gì đó mà theo anh ta bảo là ngắm bình minh, ngắm hương vị cuộc sống đấy. >> Ngắm xong anh ta không đánh răng rửa mặt vác cái môm thôi xuống nhà pha tô mì ăn tạm, cái tay bẩn tưởi vừa gãi mông hay gãi cái đấy xong anh ta lấy luôn để xỉa răng.>> Đớp hết tô mì thì việc anh ta làm đầu tiên chính là ngồi ôm cái máy laptop để hoàn thành tác phẩm của anh ta.Đấy chính là những gì anh ta làm cho đến khi một cô con gái ông chủ bán thịt lợn từ bển về, nghe đâu xinh như điên nhầm như tiên. Trắng trẻo xinh gái như thịt lợn luộc. P/s : Mình viết truyện này không phải là một thứ gì đó vô cùng xa vời với thực tế, mà nó thiết thực và hiển hiện đâu đó trong cuộc sống.…
Chỉ đơn giản là muốn viết song-fic.Thế thôi...…