Kẻ thù và tôi

Kẻ thù và tôi

104 42 73

Kẻ thù và Tôi? Là cậu chuyện khai thác sâu vào góc khuất nào đó của con người là lòng tham vọng. Nó biến một người bình thường thành một người đầy thủ đoạn và mưu mô, nó khiến cho cuộc sống của một gia đình êm ấm tan vỡ chỉ vì lòng tham của kẻ khác. Có những người không kiềm chế được tham vọng của bản thân, để lòng tham chế ngự và điều khiển, từ nó nảy sinh nhiều suy nghĩ và hành động độc ác.Bất kẻ ai trong chúng ta đều có những tham vọng của riêng mình. Có người muốn mình kiếm được thật nhiều tiền, có người lại khao khát thành công, có người lại đam mê quyền lực. Nếu không có điểm dừng thì chính ham muốn này sẽ làm con người càng ngày không thể kiểm soát được hành vi của mình. Ông Hoàng Gia Lâm chính là một minh chính.Tám năm trước, nhằm giành lấy mảnh đất mà mình muốn để xây dựng quốc đảo cho riêng mình, Hoàng Gia Lâm đã nhẫn tâm phóng hỏa giết chết cả gia đình chủ đất. Cũng bằng những thủ đoạn vô lương tâm đó, Hoàng Gia Lâm từng bước xây dựng nên một vương quốc khách sạn sòng bài sang trọng và ngày càng trở nên quyền lực lớn mạnh.Hoàng Gia Ngọc là người con trái út của Hoàng Gia Lâm, một trợ thủ đắc lực sở hữu bộ óc thiên tài. Cuộc sống của cậu chỉ xoay những công việc được ba mình giao cho, nhưng chưa một lần xuất đầu lộ diện để không một ai biết đến dung mạo của mình. Là một người ẩn mình trong bóng tối, sự bế tắc và bất cần đời.Hạ Băng Di là ai? Cô xuất hiện với mục đích gì? Những tội ác của Hoàng Gia Lâm trong quá khứ liệu sẽ bị chôn vùi hay sẽ bị đưa ra ánh sáng?…

Con Thiêu Thân

Con Thiêu Thân

123 10 2

" Sự xuất hiện của em như một ánh sáng xuất hiện phía cuối đường hầm tối đen vậy."" Nếu em là bông hoa nhỏ lạnh lùng cô đơn, anh sẽ là tia nắng tỏa sáng cho em, một vẻ đẹp tuyệt mỹ không có gì sánh bằng."" Còn quay về được không?"" Anh như một chú thiêu thân, tóa sáng thật đẹp trong đêm tối. Nhưng sau khi tìm thấy bạn đời, sẽ mãi ra đi..."…

Onria || Hạ

Onria || Hạ

256 39 2

"Mùa hạ năm ấy mang chúng ta đến bên nhau""Anh đi rồi,bỏ lại em với bóng tối cô đơn dài đằng đẵng""Anh về rồi, về để cứu rỗi cuộc đời tâm tối của em "…

Let's go...
Mãi Mãi Không Rời

Mãi Mãi Không Rời

3 0 1

Con Lam say rồi, nó loạng choạng ngồi xuống ghế, Quốc Khánh thấy cô bước không vững nữa nên ông lo lắng vuốt lưng cô, khẽ nói nhỏ :- Con say rồi, để cha nuôi gọi cho ba mẹ con- Đừng..trong mắt họ chỉ có công việc thôi...con cũng chẳng là cái thá gì !! Lam hét toáng lên khiến mọi người trong bar đều quay lại nhìn cô, từ sau tháng 11 thì cô đã đủ 18 tuổi và thường xuyên lui tới quán bar của cha nuôi cô để giải sầu nên cũng có nhiều người nhìn thấy cảnh này cũng lấy làm quen mắt. Khi ông đang bối rồi không biết làm thế nào với cô con gái này thì bỗng có một bóng dáng quen thuộc đi tới, bế thốc Nhật Lam làm cô giật mình, khi ông đang định nói gì đó thì có một giọng nói vang lên :- Chú yên tâm,cháu là bạn trai Lam, cháu sẽ đưa Lam về nhà ạ Ông nghe thì có chút hoảng hốt, đứa con gái này có gì cũng kể cho ông nhưng sao việc nó có bạn trai ông cũng không biết ? Vả lại nó còn đang say,với tính của nó không có gì là không làm được, dù đã 18 rồi cũng không được !! Khi ông định nói ra những suy nghĩ trong lòng thì Khánh Nam lại tiếp tục lên tiếng :- Chú yên tâm, cháu cũng không phải người phóng túng như vậy Ông nghe thấy thế thì có chút yên lòng, con bé này rất có mắt nhìn người nếu đã là người nó chọn thì chắc cũng không sai nên ông cũng miễn cưỡng nói với Nam :- Ừm, đi đi Thằng Nam nhận được sự đồng ý thì liền bế cô lên BMW màu đen mới toanh của nó, nó lái với tốc độ của một con rùa vì sợ Lam sẽ vì say xe mất. Khánh Nam đang lái xe thì giọng nói ngọt ngào vang lên bên tai :- Hứ...đồ kh…

junrae

junrae

257 16 1

Biển chết mỹlatin

Biển chết mỹlatin

60 0 1

biển chết…

Vô đề

Vô đề

1 1 1

Tác giả:Cố Thanh YênThể loại : huyền huyễn…

bobyun | bạn thân

bobyun | bạn thân

729 112 4

những mảnh ký ức bừa bộn của hai chàng trai trẻ.…

[ onker ] anh và em

[ onker ] anh và em

121 23 1

"triệu hạt mưa không hạt nào rơi nhầm chỗ, những người ta gặp không người nào là ngẫu nhiên"…

Thiên Mệnh

Thiên Mệnh

1 0 1

Cô một nữ nhân mạnh mẽ, xinh đẹp, kiêu căng xem mình là tâm điểm của vũ trụ, "trên đời này thứ gì Vương An Phách này không có đuợc cơ chứ"....Cho đến khi cô gặp đuợc anh, cô mới biết đuợc rằng có những thứ cô dùng tất cả mọi thứ cô có cũng không chiếm được, lần đầu tiên trong đời cô khóc, khóc một cách thê lương, đau đớn tận tim gan, "tại sao em làm biết bao nhiêu chuyện vì anh, nhưng đến cuối cùng anh lại không tin em cơ chứ, còn cô ta chỉ dùng một chút thủ đoạn thì anh liền tin ngay" tim cô đau đến nỗi chỉ mong nó thôi ngừng đập, thế giới này không còn anh, cô không còn gì cả, cô không muốn sống những ngày tháng cô độc như truớc đây nữa. Nhưng cô không biết rằng đằng sau đó có rất nhiều bí mặt, cô chưa từng được biết.Trích:" Lâm Gia Hiên nhìn xem hôm nay em làm gì cho anh này" Cô cười rạng rỡ duới tia nắng buổi sớm mai, đôi mắt lấp lánh, ngón tay thon dài quấn đầy băng gạt chìa ra hộp cơm còn ấm nóng cho anh.Anh đón lấy, liết về phía tay cô, một tia đau lòng lé lên trong tim " bàn tay trái chưa kịp giấu đi của cô cho thấy, cô đã bị rất nhiều thuơng tích khi nấu ăn cho anh, không nỡ để cô thất vọng, anh cố tỏ vẻ ăn rất ngon miệng, nhưng thật ra chúng còn khó ăn hơn cả món đồ đã bị thiu, nhưng trên guơng mặt hoàn mỹ ấy lại ánh lên tia ấm áp, cô vì anh bắt đầu thay đổi.…

Tôi Là Tình Đầu Đã Chết Của Anh

Tôi Là Tình Đầu Đã Chết Của Anh

11 0 1

Giữa cái nắng nóng bức ngày hè tháng tám, cả thành phố đều bị bao phủ bởi luồng nhiệt lớn, không một góc khuất nào có thể tránh được.Mãi tới đêm hôm qua mới trút xuống trận mưa đầu tiên của mùa hè.Kỷ Nhiễm cuộn mình trên sofa trước cửa sổ, tay cô cầm quyển sách song ánh mắt lại nhìn thẳng ra ngoài cửa sổ sát sàn. Từ giữa trưa mưa lại bắt đầu rơi, mãi tới giờ vẫn chưa có dấu hiệu tạnh đi.Khí trời oi bức bấy lâu nay đã bị cơn mưa lớn đẩy đi, nhiệt độ không khí dần giảm xuống.Dù có cách tầng cửa sổ, cô cũng có thể cảm nhận được sự mát mẻ ngoài kia.Trong lúc Kỷ Nhiễm say sưa ngắm nhìn, ngoài cửa chợt vang lên tiếng gõ.Vốn Kỷ Nhiễm không muốn đáp lại nhưng nghĩ tới chuyện hôm qua cô nằm trên sofa không trả lời thì ngay sau đó dì Triệu đã vội vã kêu lái xe trong nhà tới tính phá cửa phòng cô vào.Như thể, họ sợ cô nghĩ quẩn làm bậy...Vì tránh lặp lại chuyện cũ, cô nhẹ giọng nói: "Để ở cửa đi, lát nữa con ăn."Nghe cô nói vậy dì Triệu cũng thoáng yên tâm, đặt dĩa trái cây trên mặt đất.Chỉ là trước khi đi, dì Triệu lại quay đầu nhìn thoáng cửa phòng, vừa xót vừa thương lắc đầu.Nhà họ Kỷ vốn là gia đình giàu có, chỉ riêng ngôi nhà này thôi đã có giá trị mấy trăm triệu, theo lý thuyết thì không tới phiên một người lao động thấp bé như dì Triệu đồng cảm với Kỷ Nhiễm.Nhưng ba ngày trước Kỷ Nhiễm bị bệnh, sốt cao, ấy thế mà cha mẹ đều không về thăm cô, sau khi hết bệnh cô bé con cứ nhốt mình trong phòng mãi.Thật sự dì Triệu cảm thấy cô bé này rất tội.Cha không thương mẹ…

(Junrae)(Series Oneshot) se tromper soi-même

(Junrae)(Series Oneshot) se tromper soi-même

216 20 2

A series oneshot for JunraeWritten by Katrinalee…