| Tokyo Revengers |⤞Song sinh nhà Akashi

| Tokyo Revengers |⤞Song sinh nhà Akashi

88 15 1

Nhà Akashi ấy, ngoài ba đứa nhỏ lần lượt là hai anh một em gái thì còn có thêm một cặp song sinh nam nữa. Quái lạ thay, tuy là sinh đôi nhưng mà chúng lại chẳng giống nhau tí nào cả!Đứa lớn thì có cái tôi cao ngất ngưởng không ai với tới nổi, lại còn hay đi khịa đểu người ta xong rước họa vô thân thằng em lẫn chính mình.Đứa nhỏ thì cực kì khó ở, có đam mê rất lớn với việc lôi mấy đứa đu đòi là bất lương xuống hầm "chơi" hay bla bla bla bla, đại khái là đi tra tấn người khác. Và nó luôn luôn phải gánh mọi cái họa mà ông anh mình đẩy sang một cách đau cột sống."Oya, Aoi hôm nay lại dắt trai về nhà sao~?" "Ôi chao, nay ông anh Ruri của tôi lại dở chứng muốn xuống hầm chơi à?"...Senju trưởng nữ: Đã có được hai đứa em trai đáng yêu(. ❛ ᴗ ❛.)Haruchiyo anh bé: Tự nhiên có thêm hai cục bông mềm mềm theo sau(•‿•)Takeomi anh lớn: Nát ví + gãy lưng*...Author: Hạt DẻNgày đào: 21/4/2022Ngày lấp: ???Tiến độ: Đang tiếp tục....…

[ TR - MiTake ] Ngoại lệ

[ TR - MiTake ] Ngoại lệ

176 36 2

"Vì anh, cả ngàn lần rồi." Takemichi mỉm cười, tay ôm má Mikey rồi đặt một nụ hôn phớt lờ trên môi anh, đôi mắt trong vắt như trời thu nhìn Mikey.Mikey không nói gì, anh chỉ nhìn Takemichi bằng đôi mắt đen kịt kia. Khóe mắt bỗng đỏ hoe, nước mắt trào trào trực ra."Takemitchy... Takemitchy..."Mikey ôm mặt nức nở từng tiếng vụn vặt liên tục gọi tên người thương."Em đây." Takemichi vẫn thế, cậu vẫn ngồi đó vuốt ve lấy mái tóc người kia.Mikey vùi mặt vào đùi Takemichi, tay vòng qua ôm lấy eo cậu thút thít khóc như đứa trẻ, thi thoảng lại có tiếng nấc cụt."Anh ơi... Em thương anh lắm, em cũng ghét anh nhiều lắm..."Mikey nghe tới đó mà ngừng cả khóc ngước mặt lên nhìn cậu trong khi nước mắt vẫn đọng đầy ở mặt.Takemichi chỉ dịu nở nụ nhưng khuôn mặt lại đẫm nước mắt, Takemichi không dám khóc lớn em vẫn tông giọng đều đó mà nói tiếp."Em không biết nữa, em không biết mình nghĩ gì nữa... Nhưng mà có một thứ rất quan trọng với em, một thứ để em đánh đổi cả mạng sống." "Đó là anh, Manjirou. Anh là tất cả của em, anh hạnh phúc thì em cũng hạnh phúc. Anh đau khổ thì em cũng đau khổ.""Vậy nên, nói em nghe đi, khóc với em nhé. Chỉ một mình Takemichi thấy được vẻ yếu đuối của Manjirou!" Vừa dứt câu thì nước mắt của Takemichi rơi từng hạt trên mặt Mikey. Mikey như ngưng cả thở ghi chọn khoảng khắc này vào mắt mình. Mikey ấy nhé, Mikey thích nhất là mắt của Takemichi lắm. Lúc thì trong veo như trời thu long la long lanh, lúc thì xanh thẳm như mặt biển không chút gợn sóng."Takemitchy nói dối, em là đồ nói dối."…