||VANDUYEN|| Em thua tôi 10 tuổi
Em là một con nhóc. Chỉ là một con nhóc.…
Em là một con nhóc. Chỉ là một con nhóc.…
Đang xem phim bỗng dưng có ý tưởng…
-" New: Đã hai năm rồi tôi còn nợ gì anh nữa sao anh không tha cho tôi?":" Zee: Em nợ tôi cả một đời!"…
Đến ngày hôm nay tôi đã bên cạnh em bao lâu rồi nhỉ???Nó khá dài rồi đấy...hết cả chặng đường cấp một, cấp hai và hiện tại là đang cùng nhau đi hết quãng đường mà tại đây chúng tôi còn là học sinh...lớp 12...năm học cuối cấp nhiều kỷ niệm. Và có một bí mật đã theo tôi từ rất lâu...đó là...chỉ có trong suy nghĩ tôi mới đủ can đảm gọi cô gái ấy là 'em' thôi... ^.^~…
nghe nói hai đứa biết nhau từ nhỏ?…
"Cảm ơn cuộc đời đã để cậu ở bên mình, cảm ơn cậu đã luôn ở đây."tên cũ: don't listen. Vì sự đi xa lề của mình nên mình đã quyết định đổi tên :((…
họ không thích cô người yêu em chút nào, em biết.19/04/2022 - #3 on #kookmin02/05/2022 - #84 on #jimin…
Người ta luôn kiếm tìm hạnh phúc ở những nơi xa xôi, tìm hạnh phúc ở những thứ cao xa nhưng đâu biết rằng hạnh phúc luôn ở bên ta, tồn tại trong những thứ giản đơn mà ta không hề chú ý đến.…
NỐI TIẾP PHẦN 1 . ĐÂY LÀ PHẦN 2 :))))))))CÁC BẠN HÃY CHUẨN BỊ TIN THẦN ĂN ĐƯỜNG ,GIẤM ,...NHIỀU THỨ NỮA…
Nguyễn Trần Khánh Vân, một sinh viên nghành khoa học tự nhiên đã khổ công dành hết ba năm trời vào dự án máy du hành thời gian, mặc cho bao nhiêu người luôn bảo cô đó là một việc điên rồ, cộng với chuyện cô hay nói về lí do bản thân muốn thành công tạo ra chiếc máy chỉ là để thay đổi cuộc sống của một vị hoàng hậu trong lịch sử lấy phải một người vua hết sức bạo tàn thì như thêm dầu vào lửa, chẳng nhà tài trợ nào đồng ý góp sức cùng cô.Trong một ngày, sau bao năm giữ lấy ý kiến của chính mình, cô đã tạo ra được một chiếc máy du hành thời gian thực thụ và câu chuyện bắt đầu từ đấy.....…
Tùy tâm trạng viết oneshot ⚠️OOC, cốt truyện không giống với nguyên tácTruyện được đăng tải tại Wattpad Fue_Makai…
Cô : Khánh VânNàng: Kim Duyên.Đọc đi rồi biết hihi :)))…
Giữa tiệc rượu xa hoa, Joong bắt gặp được hình bóng mà mình luôn thương nhớ bấy lâu.Hắn bước từng bước lại gần, cảm nhận mùi sữa thơm nồng theo gió đêm thổi đến."Đánh đổi bằng máu thịt của con tôi để đến với nhau, không biết hai người sống với nhau có vui vẻ hay không?" Chàng thiếu niên với đôi mắt bừng bừng lửa hận quay lại nhìn hắn, mắt chạm mắt, nhưng giờ đây trong mắt người ấy chỉ là một vực sâu đen tối…
"Tuấn Huy...""Hửm?""Em thích anh...""... "_________________Tình yêu là một loại tình cảm khiến chúng ta không thể kiểm soát được…
Nhìn cái thai càng ngày càng lộ rõ, cô không biết phải làm sao. Giờ muốn bỏ thì cô không nỡ, vì đây là con cô,là giọt máu cô đang mang trong người, là một sinh mệnh nằm trong bụng. Nhưng nếu giữ, cô còn phải chăm sóc mẹ già bệnh tật, làm sao có thể nuôi nấng thêm một đứa bé đây?…
"Chỉ vì một lần va chạm đã làm hai con người này say mê sao" Chuyện này hay, có lúc 0 hay…
Câu chuyện cuộc sống sau này của Vegas khi bắt đầu từ con số 0…
Một câu chuyện chữa lành cho người con gái đã bị tổn thương bởi những kí ức khủng khiếp vào cái đen tối nhất cuộc đời cô. Cô đã khóc, khóc rất nhiều cho cô, cho anh và cho mối tình của cả hai. Cô thấy mình không còn xứng đáng với anh - chàng kiếm sĩ kiêu ngạo của Băng Mũ Rơm. Cô muốn được nghe suy nghĩ của anh về cô sau những chuyện đã xảy ra. Liệu sẽ còn chút hi vọng nào cho cô hay cô sẽ chết tâm với những gì mà cô đã can đảm nghĩ đến - rời xa anh? Mọi người cùng đọc để tìm câu trả lời cho mình nào!!!…