Công tử giàu có và cô gái côn đồ [full]
…
Công quân trọng sinh làm ruộng, dưỡng phu lang.Ôn nhu phúc hắc công x đơn thuần thành thật chịu khổ nhọc thụ.Thế giới này chia làm ba loại người, nam nhân, nữ nhân, song nhi, có sinh con tình tiết, tất cả mọi người đều hiểu, ta liền không giải thích.Tóm Tắt: Thẩm Lăng từ thời mạt thế, hồn xuyên đến một thế giới giả tưởng có song nhi tồn tại, phát hiện chính mình có một tức phụ Song Nhi đơn thuần dễ lừa, lại cần lao giản dị làm tức phụ, trên người lại mang theo linh tuyền có thể trị bách bệnh.Thẩm Lăng từ đây đi lên con đường trồng trọt kinh thương, dưỡng tức phụ, thỉnh thoảng cứu người, lại giao lưu bằng hữu, sinh oa tử, ngược cực phẩm, cuối cùng, trở thành đệ nhất thương nhân của Tấn Quốc.Đây là một văn án kể lại chuyện xưa làm ruộng kinh thương hằng ngày văn, nói về công quân có dị năng tâm tư thâm trầm, biết rõ nhân tâm hiểm ác trà trộn nhiều năm ở mạt thế xuyên đến cổ đại bình thản lại nghèo khó, đối với tức phụ tâm tư đơn thuần lại toàn tâm toàn ý với hắn khiến hắn động tâm, muốn hảo hảo trải qua những ngày bình thường nhật tử chuyện xưa.* mình khá thích truyện này nhưng không có bản edit full nên mk quyết định vừa đọc vừa edit cho mọi người * tất nhiên edit dựa trên bản qt có gì sai sót mọi người góp ý nha…
đọc r biết…
chuyện nài toii viết để tự đọc thuii tại hong có kinh nghiệm viết cho lắm …
Điền văn, hay đọc rồi biết…
Dượng là ck tôi…
Chỉ là mèo muốn có một gia đình nhỏ để mèo yêu thương và cảm thấy đỡ bơ vơ…
Mình mới tập viết. Ko hay xin đừng ném đá…
𝘪 𝘯𝘦𝘦𝘥 𝘺𝘰𝘶 𝘭𝘪𝘬𝘦 𝘢 𝘩𝘦𝘢𝘳𝘵 𝘯𝘦𝘦𝘥𝘴 𝘢 𝘣𝘦𝘢𝘵…
cbg.srj…
Sum1:Bằng một nụ hôn chớp nhoáng trên phố, Na Jaemin tìm thấy thiên thần của cuộc đời mình tại LA. Chắc thế.Sum2:"Kìa, chính là nó, cái đứa cầm thẻ hội viên của Huyck mà tao bảo mày hôm qua."Renjun nhìn theo hướng tay Jeno chỉ xuống khuôn viên tầng một của trường, cậu liền ngay lập tức nhận ra cái người đang đứng cạnh Donghyuck. Renjun nhướn mày "À" một tiếng."Quen nhau hả?" - Jeno nhìn phản ứng kỳ lạ của cậu rồi hỏi."Không quen."Huang Renjun có tật xấu rất thích nói nửa vời khiến không ít lần người khác hiểu lầm ý cậu, vì vậy, Jeno quyết tâm phải hỏi đến cùng."Thế là từng gặp qua?""Ừm." - Renjun chống tay vào lan can, cậu mỉm cười rồi nói tiếp. - "Từng hôn qua."…