Ánh trăng cổ tích (Cổ tích bi ai)

Ánh trăng cổ tích (Cổ tích bi ai)

116 9 3

Nhưng ta biết, đây là một câu chuyện có thật, nó sẽ không nhịp nhàng vần điệu như ca dao, tục ngữ, không mập mờ sâu xa như truyện ngụ ngôn, không tươi vui nhưng truyện cười, và cũng chẳng có một cái kết đẹp như truyện cổ tích. Đây gọi là ánh trăng của truyện cổ tích, sự thật luôn chìm dưới ánh sáng. Chỉ có ánh trăng mờ ảo, lập lòe mới có thể từng chút, từng chút khiến câu chuyện cổ tích này hiện lên với nét vẽ đau đớn, khổ sở và quằn quại thôi. Từ đây, bắt đầu một câu chuyện gọi là "Cổ tích bi ai". - Trấu, "Tích Trầu Cau"Ta thường nghe nói rằng cuộc đời của mỗi một con người chính là một câu chuyện. Vậy, đó có phải là truyện cổ tích không? Nếu phải, vậy thì có phải lúc nào truyện cổ tích cũng có hậu không? Ta không biết, nhưng nếu cuộc đời ta chính là một câu chuyện cổ tích thì hẳn nó sẽ không bao giờ có hậu, không bao giờ! - Cám, "Tấm Cám"Ai cũng bảo, làm hoàng hậu sẽ được hạnh phúc, ai cũng nói cuộc đời của con Tấm là câu truyện cổ tích mà ai cũng phải một lần mơ tưởng đến. Nhưng các người đâu phải là con Tấm thì sao có thể hiểu được nó? Chỉ có mình ta, ta chính là Tấm, thì ta mới biết rằng cổ tích không xuất hiện trong đời thực. Chỉ có con người, tự lực cánh sinh, tự mình cố gắng thôi. - Tấm, "Tấm Cám"…

[TQTP đồng nhân] Song Thủy - Kẻ điên

[TQTP đồng nhân] Song Thủy - Kẻ điên

1,267 104 3

Author: Huyết Doãn Luân Hi (Abe Katori)Couple: Hạ Huyền x Sư Vô Độ (trước thanh niên ba tốt sau lãnh khốc boss mafia nghèo rớt mồng tơi công/brocon giết người hàng loạt giàu nứt đố đổ vách thụ :vvvv)Disclaimer: nhân vật thuộc về Mạc Hương Đồng Khứu, có thể sẽ có OC thuộc về tôi, cốt truyện giả tưởng thuộc về tôiHiện đại AU!!!!!!Warnings: nhân vật sẽ bị OOC (mặc dù tôi đã cố hết sức cho giống nhất có thể), máu me be bét, bạo lực lan tràn, ngược luyến tàn tâm, suy nghĩ kĩ trước khi đọc (đừng gạch đá), chắc là HE... ờm...Văn ánHai con người, khởi nguồn khác nhau, lại chung điểm cuối cùng.Hai con người, săn lùng lẫn nhau, hủy diệt lẫn nhau, tái sinh cùng nhau.Chuyện trước kia chỉ là quá khứ... nhưng vẫn là cốt cách linh hồn...Một con người, ngây ngây ngô ngô, còn chưa thật sự hiểu rõ sự đời, vì niềm tin mà vỡ vụn, hóa thành kẻ điên. Người còn lại, lòng thương yêu vô hạn, vì em trai mà giết người, cuối cùng cũng biến thành kẻ điên mà phá hủy bản chất người còn lại.Con đường phía trước vốn phong quang vô hạn, tiền đồ vô cùng rực rỡ; chỉ vì gặp phải kẻ còn lại, con đường từ đó và vĩnh viễn về sau, liền biến dạng đến không thể tả nổi......"Sư Vô Độ, câu này trả lại cho em... còn nhớ tôi chứ?"…