Trọng Sinh Chi Sinh

Trọng Sinh Chi Sinh

1 0 1

Hồng nhan hóa thành hắc nhan, yêu thương hóa tương tàn, chỉ có nàng, đến phút cuối vẫn đỡ cho hắn một dao. Giờ phút này hắn chỉ biết ôm nàng trong lòng, lần đầu tiên kể từ đêm đó, nước mắt cứ tuôn dài, vẫn là chỉ có nàng trước khi nhắm mắt, vươn tay ôm lấy má hắn thật cẩn thận, thật dịu dàng, như thể hắn là vật trân quý nhất đối với nàng."Minh chủ, trước đây thuộc hạ từng thề, sẽ bảo vệ người đến hơi thở cuối...", Cố Quân Giao cố giữ chút hơi tàn để mỉm cười, cuối cùng cũng một lần nữa chạm vào nhau, nàng muốn hình ảnh mình trong mắt hắn phải thật đẹp: "Thuộc hạ... đã hoàn thành nhiệm vụ rồi, có thể hoan hỉ đến gặp những huynh đệ đã đi trước...". Rồi thời khắc ấy cũng đến, trong vòng tay run rẩy của Bạch Tử Hy, Cố Quân Giao thấy bóng tối của cái chết đang ập xuống, nhưng không hiểu sao nàng lại thấy thanh thản, nàng lại cười, nụ cười tươi tắn rạng rỡ nhất mà cả đời này có lẽ mới xuất hiện lần đầu: "Bạch Tử Hy... ngay cả gọi tên người... cũng khiến ta run rẩy, ta chưa từng dám mơ tưởng xa xôi, nhưng nếu đã đến nước này..." Quân Giao lần đầu nhìn thẳng vào mắt hắn, dịu dàng trong mắt nàng khiến trái tim của hắn như vỡ nát "Quân Giao yêu người, Quân Giao chưa từng làm tổn thương người, cho đến ngày cuối cùng của mãi mãi, Quân Giao cũng sẽ không bao giờ..." Nàng không nói tiếp được nữa, nhưng vòng tay siết chặt của hắn đã trả lời nàng, hắn biết...Giọng cười điên loạn từ đối diện vang lên khiến người ta ghê tởm, một con dao giống hết như con đã đâm vào tim Cố Quân Giao giờ…