Tản Mạn và Thơ
Sư u Tầm…
Sư u Tầm…
Cố lão sau khi chết đi vào quỷ môn quan. Ngồi trên chiếc thuyền nhỏ đi vào dòng Vong Xuyên mờ ảo. Hai bên bờ sông là những đóa hoa bỉ ngạn đỏ rực trãi dài đến vô tận. Xung quanh ánh sáng xanh mờ ảo. Phút chốc lại có những làn khói như ẩn như hiện kéo theo những tiếng rít trong làn sương lạnh. Xa xa nhìn thấy Cầu Nại Hà nối dài hai bên bờ Vong Xuyên. Cây cầu này là nơi tất cả oan hồn đều phải đi qua để trút hết quá khứ đầu thai và tái sinh. Trên cầu có bóng hình quen thuộc. Bóng hình mờ ảo đó quá đỗi thân quen. Bất giác Cố lão 86 tuổi lại rơi nước mắt. Đó phải chăng là chị Ngọc. Sao có thể. Từng giọt từng giọt nước mắt Cố lão rơi nhẹ nhàng xuống dòng Vong Xuyên. Một làn khói tím bao phủ cơ thể. Cố lão cảm thấy cơ thể nhẹ nhàng hơn trẻ trung hơn. Cố lão đột nhiên biến thành Cố Hiểu Mộng năm xưa trẻ trung xinh đẹp. Thuyền dừng phía chân cầu. Cố Hiểu Mộng nhanh nhẹn như thoi. Nàng chạy nhanh lên cầu tiến nhanh đến nơi có bóng hình đấy. Người mà nàng ngày nhớ đêm mong đến chết cũng mong gặp lại. " Hiểu Mộng ... chị chờ em đã rất lâu rồi!!…
Em là chàng bạch mã mà chị luôn muốn cùng tay trong tay bước vào lễ đường trong ngày cưới của hai ta... _Thẩm Mộng Dao_( Nhắc nhở nhẹ: 'Vậy là đủ rồi' chỉ là một chút ngẫu hứng của tác giả Thẩm khi nghe đi nghe lại bài 'Vậy Được Rồi'. Sơ lượt chút thì đây kể lại một mối quan hệ không có kết quả đẹp, mối quan hệ bị gia đình ngăn cấm, nói chung là hoàn toàn ngược và nó có một cái kết đẹp hay không thì tác giả Thẩm vẫn chưa biết được. Vì chỉ là truyện ngắn nên khả năng cao là sẽ có cả phần 2)…
Hai người thuộc hai gia tộc khác nhau, cuộc chạm mặt tóe lửa hận thù nhưng hận hay yêu là trả thù hay quan tâm có lẽ chỉ người trong cuộc mới hiểu.Cp chính: Lãnh Hàn Kha Vũ - Băng NguyênCp phụ: -AK Lưu Chương - Lâm Mặc -Santa -RikiGia đình vui vẻ, nội ngoại của Lung mama và Louis Hân Nghiêu(Mỗi cp phụ trong truyện đều có một câu chuyện riêng của mình nhé)…
Ba mẹ của K ly hôn và cậu ấy khiến mọi người lo lắng.…
Tận diệt mọi thứ kể cả người mình yêu.Liệu cuộc tình này là đúng hay sai?…
"Chờ đợi để đến một ngày nào đó sẽ thấy em cười thật hạnh phúc trong ngày trọng đại nhất cuộc đời mình. Và người đứng cùng em trong lễ đường sẽ là anh."-[Hãy tự dùng chất xám của mình để tạo nên sản phẩm của chính mình. Thân gửi các bạn có ý định re-up.]…
Mới tập viết 😁Đọc rồi biết nội dung ạ😍…
Tôi thường thích viết lại những mẩu truyện xưa, có thể nói nhớ lại những ngày đó quả thực rất thú vị, các bạn có thể thử ;)…
truyện viết lúc rảnh rỗi, nếu ko có ý tưởng hoặc cảm thấy ko hay thì khỏi viết luôn…
Diệu khi bước chân vào trường đại học cũng là lúc cô và Hoàng chính thức quen nhau, nhưng vì nhiều lý do họ chia tay, Diệu gặp được Phúc, một người đem lòng yêu cô si mê, tình yêu của Phúc làm cho nhiều người chắc chắn sẽ ghen tỵ với Diệu, trớ trêu thay cuốc sống của Diệu gặp muôn vàn trắc trở, nhưng đến cuối cùng sự mạnh mẽ của bản thân đã giúp cô tìm được nửa kia hoàn hảo cho chính mình đó là Nam…