Mưa cuối mùa - NQ ( DROP )

Mưa cuối mùa - NQ ( DROP )

23,327 667 75

Lần đầu tiên gặp anh, cô bán thân, bán đi thứ quý giá của một người con gái, đổi lại cho ba nuôi cô một mạng.Gia đình của cô, tình yêu đầu đời, thanh xuân thuần khiết, cô mất trắng, tất cả đều tan nát dưới chân của người đàn ông kia.Anh ngu muội yêu chiều cô, không biết sẽ có ngày bị cô đánh cho tan tác, nhớ cả đời không quên.Lòng vòng luẩn quẩn, rốt cuộc suốt 8 năm, cô chỉ là chạy trong lòng bàn tay anh, không sao thoát ra được.///////***///////Một đoạn cao trào:Đường Tử Hân đứng trên ban công, mưa dội xuống như thác nước, làn váy trắng ướt sũng, bít chặt lại với thân hình mỏng manh của cô, vô tình lộ ra một đường cong nhỏ ở bụng cô.Cô gào khóc trong đêm, đem tất cả những thống khổ thảm thiết mà gào thét lên trời.Ông trời đáp lại cô chỉ là một tiếng sấm rền vang giận dữ.Cô quay đầu nhìn lại người đàn ông phía sau mình. Trên ngực trái của anh một mảng máu đỏ oặt rợn người, máu không ngừng chảy, hoà vào nước mưa, đau đớn tê buốt.Bàn tay cô đặt dưới bụng xoa nhẹ, cười thê lương:"Vương Kiến Hạo, thật cảm tạ anh vì đã ban cho tôi đứa bé này. Bây giờ tôi đã có thể cắt đứt thù hằn suốt bao năm qua."Đôi mắt người đàn ông run lên, tim như bị ai đó vò xé vỡ vụn."Đó là con em."Cô cười ngạo nghễ quái dị, không, là xót xa tột cùng."Mất đi rồi có thể có một đứa khác, tôi hoàn toàn có khả năng."Cô hóa điên dại. Hổ dữ không ăn thịt con, đến cả con trong bụng cô cũng muốn giết?"Vương Kiến Hạo, anh nhớ cho kĩ thời khắc này, tôi hận cho anh đến cả kiếp sau vẫn nhớ rõ!"…

TaoSe (1)

TaoSe (1)

17 1 2

Có vô tình nhìn thấy và muốn đem đi đâu thì ghi nguồn giúp tớ. Hỏi tớ một tiếng nhớ :'> Tớ thân thiện lắm ý =))----Năm đó cậu gặp anh, chỉ mới 5 tuổi. Anh hơn cậu một tuổi. Cậu nhớ mãi nụ cười đó của anh, đẹp đẽ vô cùng..Năm đó cậu 14 tuổi, cuối cấp hai. Anh đáng lẽ nên là học ở một trường cấp ba nào đó. Nhưng mà, hôm nay anh lại cùng một bàn với cậu.Thầy cô bảo anh bị đúp 1 năm, do kết quả năm trước quá tệ.Anh bảo không phải, anh sợ cậu năm cuối cô đơn, nên ở lại đợi cậu.Ngày đó cậu nghe xong, tim lỡ mất một nhịp..Năm đó cậu 23 tuổi, đã có việc làm, bố mẹ bảo cậu kết hôn. Cậu và anh đều đau lòng.Cuối cùng bọn họ chia tay.Cậu vẫn còn nhớ rõ, hôm đó anh cười đùa vui vẻ, bảo sau này có gì cứ gọi anh, anh đều giúp đỡ cậu.Cậu nhìn ánh mắt của anh, lòng bỗng thắt lại. Nụ cười ấy, hoàn toàn không phải của anh..Năm nay cậu 24 tuổi, cậu không kết hôn nữa. Cậu bây giờ đang đứng ở Paris, thành phố của tình yêu.Năm 16 tuổi đã hứa với anh, sau này sẽ cùng nhau đi Pháp một lần.Hiện tại đang ở giữa lòng thủ đô, với một sợi dây chuyền khắc chữ "Thao". Cùng một nỗi nhớ mênh mang vô hạn.Đáng ra ngay lúc này bên cạnh cậu nên là anh, nhưng đáng tiếc, trên đời này đã chẳng còn anh nữa rồi.Cậu mang trong mình một nửa linh hồn đang tồn tại, với hy vọng tìm kiếm bóng hình anh.Còn một nửa phần tâm tư khác, vốn đã theo anh đi về một phương trời xa xôi....Năm đó anh 24 tuổi, an táng nơi biển sâu.Năm nay cậu 24 tuổi, yên giấc nơi đáy mồ.Tình yêu của chúng ta, mãi mãi tồn tạ…