Chương 12: Vũ trụ tuần hoàn
…
Hy vọng em sẽ vì bản thân mà sống thật tốt !…
Chỉ là những tâm sự nho nhỏ về cuộc đời, về những gì đã trải qua và nhận được.Nhận định riêng của bản thân khi nhìn ra thế giới.Những suy nghĩ lông bông có chút ngây thơ thêm vài phần dại dột.Những mơ ước bé nhỏ cũng như to lớn.Những suy nghĩ dường như chẳng dám nói cùng bạn bè hay người thân.Hay sự cô đơn bao trùm lấy tất cả...Chỉ thế thôi...…
" Đây là một câu chuyện kể về một cuộc đời đầy bi kịch , bất hạnh của cô gái Hạ An ...cụ thể nó bất hạnh , uất ức ở chỗ nào...mời các độc giả xem qua "…
Thể loại: hiện đại, xuyên khôngSố chương: 11 >
Cho dù mơ mộng ước ao đến nhường nào, cho dù hoảng sợ hoang mang xiết bao, cô bé Anne tóc đỏ của Chái Nhà Xanh cuối cùng vẫn phải trưởng thành, vẫn phải chứng kiến toàn bộ thế giới của mình dần dần thay đổi - những người bạn thưở ấu thơ lần lượt lấy vợ lấy chồng, bản thân Anne cũng phải rời khỏi hòn đảo Edward thân yêu để dấn thân vào bốn năm đại học. Tình thân, tình bạn, tình yêu... những cảm xúc thân quen giờ bỗng mang một màu sắc mới... Nhưng, dẫu cuộc sống có đổi thay đến đâu, dường như Anne vẫn mãi cứ là Anne tóc đỏ của Chái Nhà Xanh, cô gái mơ mộng và dồi dào sức sống, và những câu chuyện về Anne vẫn cứ mãi đáng yêu, lôi cuốn độc giả thuộc mọi lứa tuổi trên khắp thế giới.Trình tự đọc series "Anne tóc đỏ"1. Anne tóc đỏ dưới Chái Nhà Xanh2. Anne tóc đỏ ở làng Avonlea3. Anne tóc đỏ ở đảo Hoàng Tử Edward4. Anne tóc đỏ dưới mái nhà Bạch Dương5. Anne tóc đỏ và Ngôi Nhà Mơ Ước6. Anne dưới mái nhà Bên Ánh Lửa7. Thung lũng Cầu Vồng8. Rilla dưới mái nhà Bên Ánh Lửa…
Cuộc đời màu hường…
Đêm đó, thị trấn nhỏ Tuyệt Luân Đế mất điện, nhân vật chính Trương Cổ chạy đến hỏi anh bạn trực trạm điện là Phùng Kình về nguyên nhân mất điện, nhưng anh chẳng nhận được câu trả lời mình cần mà kì lạ là anh bạn kia lại hỏi lại Trương Cổ một câu rất khó hiểu: "Ba trừ một bằng mấy?". Khi về nhà, Trương Cổ bất chợt gặp một đứa bé trai chỉ độ một tuổi ngồi bơ vơ ven vệ đường. Trương Cổ thấy lạ, vì đêm hôm thế này, ai lại bỏ con nhỏ ở đây, càng lạ hơn là thằng bé không khóc mà chỉ nhìn chằm chằm vào anh. Trương Cổ ái ngại nhưng quyết định không bế đứa bé ấy theo mà cứ để nó ngồi đó rồi về báo cho mọi người trong thị trấn biết. Thấy đứa trẻ tội nghiệp, có người dân trong thị trấn tình nguyện đem nó về nuôi, nhưng cùng với sự có mặt của đứa trẻ, một loạt những sự việc bí ẩn và đáng sợ đã xuất hiện trong thị trấn...Lẽ nào đứa bé chính là người gây ra những điều bí ẩn đó? Phùng Kình thật sự là người thế nào? Tại sao anh ta lại hỏi Trương Cổ câu hỏi khó hiểu đó? Câu đó mang ẩn ý gì? Để làm sáng tỏ những khúc mắc đó, Trương Cổ đã bất chấp hiểm nguy để tìm kiếm đáp án, mà khi đã dấn thân, chính anh cũng khó lường trước được: liệu mình có sống sót để đến đích hay không?…
mớ kí ức hỗn độn của một đứa sống trong quá khứ.…
một cô gái hồn nhiên, vui tươi, đem lại những điều tích cực cho mọi người , tựa như bông hướng dương đem lại ánh mặt trời. Nhưng khi đêm về, liệu cách hoa còn nở rộ?…
nơi lưu trữ hành trình chữa lành của mình.…
Một cô gái được sinh ra trong hoàn cảnh đớn đau, cô phải chứng kiến kẻ sát nhân giết hại gia đình của mình khi mới vỏn vẹn 7 tuổi . Cô bé đã lưu lạc trong thế giới thiếu sự ấm áp, thiếu tình thương . Câu chuyện đưa bạn vào cung bậc cảm xúc khi một đứa trẻ lại bị đối xử không khác gì một miếng lùi giẻ rách . Cuộc đời cô lưu lạc và tự sức của bản thân để phấn đấu ..... .…