Đây là một fanfic mình tự viết vì đói hàng. Kinh nghiệm viết fic của mình còn non yếu. Mong mọi người đọc trong hoan hỉ. Truyện có yếu tố song tính ( trôn có lài ), h thô tục, có sản nhũ và sinh tử. Mọi người lưu ý tag nhe…
nỗi buồn len lén tâm hồn, có lúc như mây mây trôi xa xôirồi như gió gió đem mưa về rã rời. 𝘭𝘰𝘸𝘦𝘳𝘤𝘢𝘴𝘦completed 041022-080323…
Tui có lời muốn nói đó là chuyện này do tui viết và sáng tác cấm ăn cắp và đăng tải trên cách trang chuyện khác dưới mọi hình thức ( chỉ đăng tải trên wattpad và tại nick của tui , nếu có mang đi làm ơn ghi nguồn dùng tui vì tui bt nói hay ko cũng bị mang đi thôi ) Tg : v2_p97 / hoa cúc yêu đời…
Thể loại : Trọng sinh , sủng , ngược Kết : HETình yêu không có lỗi lỗi ở người mình yêu.Tình yêu là con dao hai lưỡi nếu đâm sâu quá sẽ tổn thương tận đến thể xác và linh hồn của con người .Nếu không chiếm được tình cảm thì đừng trách người mà người ấy yêu . Hãy trách bản thân không đủ năng lực hay chính xác hơn là yêu người ấy…
Phong Tịch thích Lệ Hàn Kiệt đã lâu, lại được may mắn nên đôi uyên ương...ngỡ hạnh phúc lại là câu chuyện về sự uy hiếp, nhu nhược, ngoan cố, đắn đo chìm vào chấp niệm của cả hai, họa nên bức tranh nhuốm màu đau thương, liệu tình cảm chân thành có được đáp trả? Liệu đau thương có thể chấm dứt? Liệu họ có thể buông bỏ chấp niệm của mình?…
Con Au tự nghĩ hoặc tìm truyện trên mạng.…