Thầy À Nói Yêu Em Đi! [ DomicPad ] [ Dương Domic × Phạm Anh Duy ]
.....…
Câu chuyện về một tiểu ngốc nghếch ngây thơ trong sáng, luôn là tâm điểm để mọi người sai vặt. Một ngày đẹp trời trăng thanh gió mát gặp phải vị đại Boss của chính công ty mình trong một tình huống bất ngờ. Vị đại Boss - người chưa từng nghĩ về yêu đương, luôn đặt công việc lên hàng đầu lại đột nhiên để tiểu ngốc nghếch lọt vào tầm ngắm. Đã không yêu thì thôi, có đối tượng rồi liền muốn cưới liền tay.....…
"Ồn quá mấy đưa ơi " Truyện không có thật không copy ý tưởng của ai đây là trí tưởng tượng không đem truyện lên các nền tảng khác cảm ơn!!!!#Lamtoalla…
cre ảnh bìa: @gwahonAThể loại: Đồng nhân văn, ngược ngọt, trùng sinh, máu me, R18, HENhân vật có thể sẽ bị occ, lời văn chưa hay, bị sai chính tả hoặc sai tình tiết truyện gốc mong mọi người đóng góp ý kiến và chiếu cố Hãy vote truyện để tác giả có động lực viết tiếpKHÔNG MANG TRUYỆN ĐI ĐÂU KHI KHÔNG CÓ SỰ CHO PHÉP CỦA TÁC GIẢ!!!CẤM ĐỤC THUYỀN, ĐỤC LÀ TÔI ĐỤC LOZ BẠN ĐẤY Facebook của tác giả: Bạch Vũ (Hoàng Lê Minh)…
Roku15…
để anh loo~…
...vì những lựa chọn của chính mình Khi ATSH ở thế giới ngầm đẩm máuLou Hoàng - NickyHùng Huỳnh - Dương DomicHieuthuhai - Hurrykng…
Dương DuyKết HETác giả cùng với tui: Nhi022268…
bị mê anh nhân viên ở tiệm bán bánh bên kia đường!!OCC!!Vui lòng không mang đến trước mặt chính chủVui lòng không mang truyện của tôi đi đâu cảTất cả mọi chuyện xảy ra trong câu truyện đều không có thật.…
- NAB x NTD ở một vũ trụ khác.- Truyện hư cấu dựa trên một vài tình tiết có thật, vui lòng không áp lên hai nhân vật chính của chúng ta.- Viết để thoả mãn trí tưởng tượng của tác giả theo phong cách vô cùng xàm ngôn loạn ngữ, gọi là sảng văn cũng được :( đừng phán xét tác giả, tôi chỉ muốn cống hiến tiếng cười cho nhân viên công ty.- Truyện không có lịch đăng cụ thể, đầu óc cũng không hanh thông nên gặp trở ngại trong vấn đề ra chương mới :((( cũng có thể drop bất thình lình.- Mong tập thể công nhân viên ở tất cả các phòng ban của công ty chúng ta có thể đắm chìm trong thế giới diệu kỳ của tác giả tạo ra :">- Một lần nữa, hy vọng hai nhân vật chính của chúng ta không biết đến sự tồn tại của vật thể kỳ lạ này :(((…
Lê Huỳnh Thúy Ngân : 18 tuổi, là một người khác thường với mọi người và luôn bị mọi người trêu trọc và bắt nạt.Ninh Dương Lan Ngọc : 17 tuổi, luôn được mọi người yêu quý và cũng là những người đi đầu về nhan sắc ở trường, có rất nhiều người đã tỏ tình với cô nhưng cô lại từ chối tất cả bởi vì cô đã có người thương rồi.Tác giả : kindayy07…
fic gốc: DỤ THỤ ( Hương Khuê ) [ Sắc, sủng ]Tác giả : mooncaca🐺: mình đã xin phép cover nhưng chưa được phản hồi, nếu tác giả không đồng ý mình sẽ gỡ fic!!…
như tiêu đề, là một câu chuyện nhố nhăng teefic lòi lìa của 2 sếp trong công ty NDF. đọc intro để hiểu rõ.---chỉ mong 2 sếp không đặt chân tới thánh địa này, nếu không em sẽ xoá sổ bộ truyện vớ vỉn này ngay lập tức =))))))…
Câu chuyện về một nữ bác sĩ pháp y vô tình gặp được một nữ xác sống xinh đẹp trong lúc đang làm nhiệm vụ. Giữa họ sẽ có những tình tiết rất thú vị.…
Tui tổng hợp truyện tui đọc thui aa~~~Nhưng vẫn kết hợp hài hoài lại với nhauu…
Note: Vào đọc văn án Chưa beta kỹ lắmKHÔNG REUP KHÔNG CHUYỂN VER BẢN EDIT KHÔNG ĐẢM BẢO CHÍNH XÁC 100%【Sau khi edit xong mới biết mình ghi sai tên, xin lỗi •́ ‿ ,•28/10/2021̀】…
"T~Tùng Dương em có yêu anh hong""E~em có"…
Tên truyện: Gác xépTác giả: Xích Ma ĐLThể loại: Truyện ngắn, #KinhdịTrích đoạn:Tối đó trời mưa, Phụng nằm trên giường thiu thiu tiến vào giấc ngủ. Thế nhưng chẳng được bao lâu, trên ngực bỗng nằng nặng, chân tay cũng cảm giác khó cử động hơn, cô khó chịu nhướn mày.Chỉ chưa đầy một giây, Phụng liền giật mình ú ớ. Đối diện với gương mặt ngây dại của Ngọc, cô thảng thốt lên tiếng: "Cô... cô chủ, sao giờ này cô lại ở đây? Cô không ngủ được hả?"Ngọc nằm đè trên người Phụng, ánh mắt từ hoang mang dần trở nên sợ hãi. Nàng đưa ngón trỏ lên miệng, "suỵt" một cái.Phụng cũng vì hành động của nàng mà nín thở.Trong tiếng mưa rơi rả rích bên ngoài cửa sổ, âm thanh xoàn xoạt ngày một rõ ràng. Giống như ai đó đang kéo lê một vật nặng trên sàn nhà, từng chút từng chút một nhích về phía trước.Không hiểu sao Phụng lại có cảm giác âm thanh này thực sự rất quen tai, đến mức mà lòng bàn tay cũng thấy lạnh toát.Ngày ấy trong làng của Phụng, người chết như ngả rạ. Đám thanh niên còn sức khoẻ đành kéo lê xác ra ngoài đồng để thiêu tránh dịch bệnh. Cho đến tận bây giờ, cô vẫn còn ám ảnh cái mùi ngây ngấy của xác chết bị đốt, cùng tiếng loạt xoạt mỗi lần người ta kéo thây qua cổng nhà.Nó gần giống với thứ âm thanh đang phát ra từ trên căn gác xép kia."Có ma..." Ngọc run rẩy thì thầm.Lưu ý: Truyện không liên quan đến một tổ chức, cá nhân hay sự kiện nào cả, không có giá trị tham khảo, hoàn toàn hư cấu.…