Thế Giới Nhỏ Bé Của Tôi
:)…
Nói về cuộc sống thôi ko có j đặc biệt đâu:))…
Thơ và thanh xuân của tôi...Chơi thơ có học, thích cứ share, share nhớ ghi nguồn <3…
Yêu một người có lẽ là cho hết đi Ngắm nụ cười hạnh phúc vô tư không sầu biĐôi tay ôm lấy trái tim nghẹn ngào Dù đôi ta không đến với nhau thì phía sau vẫn luôn có anhLuôn luôn là anh vẫn luôn là anh ( đương nhiên sẽ không có chuyện đó ahihi )…
Truyện kể lại chính cuộc đời của tác giả, có cả những kỉ niệm vui và buồn…
Nàng biết trong lòng nàng luôn có một nỗi nhớ khắc khoải dành cho chốn Giang Nam đầy mưa bụi nhưng mà nàng rốt cuộc không hiểu vì sao lại như vậy? Vì sao lại thương nhớ một Giang Nam mỏng manh như sương khói, vì sao lại vấn vương bờ Tần Hoài xa xôi? Khát khao mãnh liệt ấy khiến nàng một thiếu nữ mười bảy tuổi quay ngược thời gian trở về Long Thịnh Hoàng Triều, bắt đầu cuộc hành trình tìm kiếm một đoạn hồi ức đã mất.Nhân duyên dở dang từ kiếp trước tiếp nối định mệnh của kiếp sau, trải qua nhiều chuyện, gặp gỡ nhiều người, nàng cuối cùng cũng đã hiểu rõ, vì sao tự của nàng lại là Phi Yến Nhược Lam, vì sao nàng lại vương vấn Giang Nam đến như vậy.Hết thảy hóa ra là bởi trong lòng nàng đã khắc sâu một hồi chuyện cũ như nước chảy về đông, hóa ra tâm niệm quá lớn, lớn đến nỗi cho dù bước qua cầu Nại Hà dài đằng đẳng, uống qua bát canh Vong Xuyên nàng vẫn không thể buông xuống đoạn hồi ức ấy...Hắn nói: Hết thảy tùy duyên đi.Nàng đáp: Duyên phận vốn rất mỏng manh, cho nên kiếp này ta nhất định phải ngoái đầu lại năm trăm lần, chỉ có như vậy ta mới có thể đổi lấy cơ hội gặp gỡ người đó, dù chỉ là thoáng qua thôi cũng đủ.Hắn nói: Dây tơ hồng đã đứt, còn có thể hay sao?Nàng đáp: Không mong đời đời kiếp kiếp kề cạnh, chỉ mong kiếp này có thể cùng người bắt đầu, mặt đối mặt, tay nắm tay.o0oChúc các bạn đọc truyện vui vẻReposted by Lam Vũ…
Cuộc sống đại học, cuộc sống xa nhà, cuộc sống xa lạ nơi đất khách quê người, có những gì?Đại học và cấp 3 khác nhau thế nào?…
Hanagaki Takemichi một chàng trai đang làm việc tại một cửa tiệm DVD. Cậu đang làm việc và vừa bị mắng vì lơ mơ trong lúc đang xếp vài cái đĩa. Đang trong cơn không mấy gì là vui thì trên Đài Truyền hình thông báo là có một thể loại Virus vừa rơi xuống Trái Đất. Takemichi nghĩ đó chỉ là một trò lừa bịp con nít nên không quan tâm và làm tiếp công việc của mình. Nhưng khi về đến nhà vừa chợp mắt thì 3 giờ sáng có nhiều tiếng hét phát ra từ bên ngoài. Takemichi với khuôn mặt nhăn nhó kéo cửa rèm ra thì thấy bản thân ở trong mồ chôn xác sống. Xác sống ở khắp mọi nơi vậy liệu cậu có thể sống sót không? Chẳng ai biết được? Vậy nên hãy ấn theo dõi tôi ở trang cá nhân để biết thêm thông tin nhéLưu ý: Có thể đây là đại dịch nên ít có yếu tố tình cảm nhéTác giả: Dainy GegelFacebook: Dainy Gegel (Ếch Xanh)21-1-2022…
Hii, xin chào các bạn đọc giả, đây là một chuyện do mình nghĩ ra chỉ là POV nên là đừng quá nặng nề nhéeeee.Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ Have a Good day <3…
Yuppp sau đây là những câu chuyện mình đã trải qua và muốn kể lại Nói chung là viết cho vui thôi chứ cũng chả mong tương tác cao hay gì cả CHÚC MỌI NGƯỜI THƯỞNG THỨC NHỮNG CÂU TRUYỆN VUI VẺ 🌷🌷🌷🌷…
Một kẻ vô tình và tài nhẫn, một kẻ tương tư và nhẹ nhàng.…
Là một câu chuyện giản đơn về tình bạn…
Là những thứ xảy ra quanh ta mỗi ngày có những cảm xúc vui , buồn…
Vô truyện rồi biết😘😘…
Đơn phương…
Chỉ là tập viết truyện thôi…