Thơ từ Trong suy nghĩ của tôi
Những câu thơ do tôi nghĩ ra…
Những câu thơ do tôi nghĩ ra…
chỉ là câu chuyện về cuộc sống thôi do mình tự nghĩ ra mong mọi người cho ý kiến…
sự cô độc của tôi…
chuyện này nói về suy nghĩ của mình và các bạn ARMY khi làm Fan có gì mn không thích thì có thể lướt qua truyệN chút tâm sự nên nó k hay lắm…
Là những dòng quotes trong những lúc làm việc mà suy nghĩ ra. Là những dòng cảm xúc được chuyển đổi thành lời nói. Là những câu bộc bạch, thể hiện được chôn sâu vào một nơi khác.Là những gì muốn phản bác những không thể nói nên lời.Là những tâm tư chôn kín không muốn để người kia biết.Là những sự tức giận không được bộc phát....Do đó nó có tên là Quotes Ngẫu Hứng. ...Nó là những câu trích, suy nghĩ..Nếu bạn cảm thấy không thích hợp thì không cần đọc. Nếu bạn cảm thấy nó quà nhảm nhí thì nên dừng lại đây.Và nếu đã đọc thì xin đừng cmt chửi mắng, bôi nhọ hay chê bai.Nếu góp ý xin nhận và nếu... hàm ý khác thì.. không tiếp..-TCĐ…
Sau tai nạn, cậu thoát khỏi cửa tử. Khi tỉnh dậy bống nhận ra cậu là nhânvật qua đường trong tiểu thuyết dam mỹ 18+ và bỗng có thuật dọc tâm.Công chính, thụ chính, cùng bạn thân của cậu đến thăm cậu, hết lòng lolắng cho cậu.Cũng là lo lắng nhưng..'Bên ngoài thật nguyhiểm, có nên giam giữ em ấy lại không nhi? Làmmột chiếc lồng vàng và giường công chúa thì sao nhi? Hah- chắc là tuyệtlầm."_suynghĩcủa công chính" Hức.. anh Tiểu An của em, chắc đau lắm nhiỉ? Em muốn anh dau đónrenri dưới thân em hơn là người khác làm anh đau."_suy nghĩcủa thụchính" Tiểu An vừa thoát khỏi cửa tử, mình phải kiềm chế!Hah~ kiềm chế kiểu gì đây? Cứ nhìn mặt ẻm là mình lại lên...chậc!"_ bạn thân của cậu mặt lạnh suy tư.Họ ân cần chăm sóc lo lắng cho cậu, nhưng cậu lại sợ đến chết dứng tại chổkhi dọc dược suy nghĩ của ba người họ.•Công Chính:Trình Tiêu•Thụ Chính:Mạc Thanh•Bạn Thân:Phạm Dương•Tiểu An:Thẩm An☆lưu ý:đây là ý tưởng từ đoản của một bạn khác☆nick của bạn ấy là:@n.huyen05…
Con người luôn có nhu cầu được lắng nghe, được thấu hiểu. Nhưng rất nhiều trường hợp họ thậm chí không tìm ra được một lý do phù hợp cho câu hỏi "Nói ra để làm gì?". Phải, có những cảm xúc chỉ nên giữ riêng cho mình, có những suy nghĩ không biết tỏ cùng ai, có những chia sẻ chẳng biết có ai muốn nghe hay không. Vậy đấy mà yên lặng, mà thinh tĩnh như làn hơi nhạt nhòa. Và rồi, cứ thế mà tự kỷ với nỗi cô đơn vô định của chính mình...…
tôi không thể hiểu đc bản thân mình…
kiếp này xem như tôi với em có duyên nhưng không có nợ em nỡ đi theo người thì tôi cũng về thế giới bên kia.…
Bạn thấy mình lạc giữa vô minh.Vô minh, bạn không rõ ai đã tìm ra khái niệm này, nhưng khi bạn đọc được nó từ thơ Zelda, bạn chợt hiểu. À thì ra đó là nơi tuổi trẻ mình đang chôn vùi.Đứng giữa miền miên viễn, tay với không ra khỏi tàn đêm, khung cửa chẳng thể ngăn nổi gió luồng... chỉ những cô độc, và tiếng gào thét thất thanh của đôi bán cầu não.…
cx chả có gì đặc sắc kiểu viết ra cho bớt suy nghĩ đôi khi sẽ thát thường theo tâm trạng nha :<…
Những suy nghĩ, cảm xúc của mình xoay quanh cuộc sống của người trưởng thành…
Nhẹ nhàng yêu em là bộ truyện mình ấp ủ khá lâu, sau một lần xóa để tập trung suy nghĩ ý tưởng thì mình quyết định viết lại bộ truyện này. Câu chuyện là cuộc hành trình của hai con người hiện đại, giữa những tấp nập họ tìm thấy nhau, liệu họ có đến với nhau hay chỉ là người lấp đầy chổ còn thiếu..."Em có tin vào định mệnh không?""Nếu thật sự yêu nhau thì thời gian sẽ chứng minh tất cả..."__________________________________Kim Taehuyng × Jung Hye Jinstart: 23/02/2023Vì đây là truyện nên đừng đặt tính cách của những nhân vật ngoài đời thực quá nhiều, mình mong các bạn có suy nghĩ rằng nếu họ không phải là người nổi tiếng và có cuộc sống bình thường thì sẽ như thế nào?Cảm ơn mọi người ❤️…
muốn không đau khổ khi yêu, muốn yêu thật lòng mà không sợ hãi, muốn người yêu thoải mái, tự do, muốn không bi lụy trong tình yêu.....Phải học cách làm chứng nhân quan sát suy nghĩ, thoát khỏi sự kiềm kẹp kinh khủng của suy nghĩ. Bằng không, suy nghĩ sẽ phá hủy mọi thứ, khiến người đang yêu rất đau khổ.…
Suy nghĩ và cảm xúc của tác giả( tôi ) khi còn sống trong những năm cấp 2…
by: uocmocuaban…
Chút cảm xúc trôi nổi thường ngày.…
Ờ, thì lâu lâu tui chán đời và suy nghĩ nhiều, lúc nghĩ thì không giải toả nổi, lúc viết ra thì lại khác với suy nghĩ nên tui chọn diễn đạt, dù bạn không hiểu nhưng bạn đã biết thêm về tui.…
Có ai chắc chắn được rằng mình sẽ không phạm tội không.Khi con người đạt đến đỉnh điểm của một giới hạn họ sẽ bộc phát ra thứ mà đến họ cũng không ngờ tới .…