Nhật ký cuối tuổi 19
Viết cho những tháng cuối cùng của tuổi 19, độ tuổi chập chững nhưng lại chứa quá nhiều cảm xúc ....…
Viết cho những tháng cuối cùng của tuổi 19, độ tuổi chập chững nhưng lại chứa quá nhiều cảm xúc ....…
trích:Tớ nằm trong vòng tay của Khôi, đặt một câu hỏi nhỏ dành cho cậu."Tại sao Khôi chỉ yêu em vào mùa Xuân, Hạ và Đông? Vậy còn mùa Thu thì sao?"Khôi cười, đáp."Vì em là mùa Thu còn gì!"Sau câu trả lời của cậu, tớ im lặng quay phắt lại nhìn thẳng vào đôi mắt người mình yêu, một đôi mắt trầm ấm chứa đầy tình yêu. Khoé mắt tớ khẽ cong lại."Sao lại là mùa Thu?" Tớ cười, nhéo má cậu rồi nói tiếp "Thế còn ba mùa kia thì sao?""em muốn biết đến thế à?" - Khôi hỏi.Tớ gật gật đầu. Cậu cười cười, xoa nhẹ đầu tớ. Giọng cậu nhẹ nhàng lắm, nhẹ nhàng, ngọt ngào mà lại ấm áp."Thu không như Xuân, vẫn còn vương vấn hơi lạnh khi Đông tàn, Hạ thì mang lại cảm giác rạo rực oi bức của hoa nắng chói chang đầu Hạ, Đông ghé về mang đến cái lạnh lẽo thấu tận da thịt."Tớ bối rối."Vậy còn mùa Thu?" con ngươi khẽ liếc nhìn Khôi, tớ nghiêng nhẹ đầu "Nó đối với anh đặc biệt lắm sao?""Ừ! Thu nhẹ nhàng với nỗi nhớ, với một tình yêu đẹp. Như khi em đến, nhẹ nhàng ngọt ngào như cơn gió thoảng qua" - Khôi cười.Khi đó tớ chợt nhận ra rằng tớ là ưu tiên của cậu. Như một mùa Thu, tớ xinh đẹp và lộng lẫy trong mắt người mình yêu đến như vậy.…
Tác giả: 虚无主义死亡Link: https://m.weibo.cn/6459140624/4678540794790827Translate: ChanhBẢN DỊCH ĐÃ CÓ SỰ CHO PHÉP CỦA TÁC GIẢ VUI LÒNG KHÔNG MANG ĐI NƠI KHÁC KHI CHƯA CÓ SỰ CHO PHÉP.…
Tác giả: 芋圆私藏记Link: https://m.weibo.cn/status/4647407877624954Translator: ChanhBẢN DỊCH ĐÃ CÓ SỰ CHO PHÉP CỦA TÁC GIẢ VUI LÒNG KHÔNG MANG ĐI NƠI KHÁC KHI CHƯA CÓ SỰ CHO PHÉP…
Tôi sẽ kể cho các bạn nghe câu chuyện tình thú vị về một tiểu thư của loài người bướng bỉnh, trẻ con và một chàng công tử Vampire lạnh lùng, sau khi mất tích một cách bí ẩn cô đã không còn là 1 tiểu thư nữa mà là 1 cô hầu cho hắn...…
Nội dung: đáng yêu, đáng yêu, đáng yêu…
Tác giả: Ta trộm ngươi nuôi heo a内打开Loại hình: Diễn sinh - thuần ái - giả tưởng lịch sử - mặtkhác diễn sinh - chủ chịu thị giácNhãn: Xuyên qua thời không Lịch sử diễn sinh Nhẹ nhàngVai chính: Cơ dung, hiu quạnhVai phụ: Lôi vô kiệt, vô tâm, Tư Không ngàn lạc, đường liên, diệp nếu yMột câu tóm tắt: Keo kiệt lão bản cùng bị bắt keo kiệt phòng thu chiLập ý: Thích nhất phong cảnh vẫn là kia lưng dựa thanh sơn gặp phải nước biếc tuyết lạc sơn trangTóm tắt: Ở Tần khi đãi mười mấy năm cơ dung, một sớm mới vừa gặp qua vai chính chi nhất cao nguyệt, lại mạc danh xuyên qua đến một cái hẳn không biết địa phương. Vừa mới đi vào thế giới này cơ dung bởi vì không có tiền, bị một cái gọi là hiu quạnh rách nát khách điếm lão bản "Mời" trở thành hắn trướng phòng tiên sinh, đương nhiên là không có tiền công cái loại này.Cái này lão bản tuy rằng thoạt nhìn keo kiệt bủn xỉn, nhưng là đối hắn vẫn là tương đối hào phóng, thậm chí đem chính mình toàn bộ gia sản đều giao cho cơ dung bảo quản.LƯU Ý: TRUYỆN DỊCH CHƯA CÓ SỰ CHO PHÉP CỦA TÁC GIẢ VÀ CHỈ ĐĂNG ĐỂ LƯU TRỮ VUI LÒNG KHÔNG REUP…
Nổi hứng thì viết thôi, còn nội dung thế nào thì chưa nghĩ ra :v…
Hiện tại team đang thiếu người, ai có hứng thú mời vào !…
(Nam x Nam. Đề nghị ai ko phải hủ éo bén mảng đến lãnh địa cũa mị🙅🙅🙅).《Tuổi thanh xuân của tôi có thật nhiều những thăng trầm, thật nhiều những cung bật cảm xúc. Có thật nhiều thứ mới mẻ để tôi khám phám và tận hưởng. Suốt khoảng thời gian đó tôi sống trong bầu trời xanh của riêng mình. Tôi cảm thấy thật yên bình, thật dễ chịu. Nhưng khoảng thời gian ấy sẽ chẳng thể nào khiến tôi cảm thấy thoải mái được nếu như cậu không là một phần trong đó.》( Yuu●Tuoithanhxuancuatoivacau )…
Nhật Tâm: (Vứt một tờ giấy nhỏ vào giỏ xe Lê Diệu) Bà làm phiền tôi đủ chưa. Tôi đâu phải là em bà, đâu phải là một đứa trẻ mà bà giám sát tôi như vậy. Lê Diệu! chúng ta đã lớn rồi. Mỗi người có một thế giới riêng. Bà đừng xen vào chuyện của tôi nữa. Từ nay... hãy coi như không biết gì, không nghe gì về chuyện của nhau nữa đi. Hãy sống riêng cho nhau đi. Chúng ta đã hết cái thời trẻ con rồi.(Định quay đi)Lê Diệu: (Lòng đau đớn) Nhật Tâm! Có nghĩa là... chúng ta không còn là bạn thân nữa phải không?…
Đừng để những câu nói kia làm tổn thương... Cân nhắc khi đọc…
thực ra thì chẳng có gì cả…
Thể loại: ngôn tình, thanh xuân vườn trường, sủng, HENội dung: đọc rồi biết....hihi😊😊…
- Em thích anh đến như vậy anh không nhận ra sao?- Tôi thích cậu nhưng cậu lại dành tình cảm cho bạn thân tôi, tôi phải làm sao đây?- Anh có thể quay đầu lại mà nhìn em một lần được không?- Em phải tự mình làm tổn thương mình, em mới chịu sao?…
Anh ghét ăn trứng, nhưng nếu là bông lan trứng muối thì anh có thể ăn cả tuần không ngán. Em ghét đồ ngọt, nhưng nếu là trà thái anh pha thì em vẫn ghét.…