[Văn Hàm/WenHan]Ta Vốn Dĩ Đã Dành Cho Nhau

[Văn Hàm/WenHan]Ta Vốn Dĩ Đã Dành Cho Nhau

91 2 2

❗Không Gắn Ghép Lên Người Thật❗ 🌷Báo Án Truyện🌷-13 tuổi-Ai cũng biết cậu và anh đều ghét nhau.Vô không hợp nhau,nhưng đâu ai ngờ được người rung động trước lại là học trà của ta.-17 tuổi-Người ta có câu"Ghét của nào,trời trao của đó".Học trà nhà ta lại là người buôn tay với cuộc tình này.Cũng hay người kia phải đi du học,làm trai tim của học trà cứ nhung nhớ người kia.-28 tuổi-Có một bạn học cũ,là người biết cậu và anh ghét nhau từ khi nào bổng nghe được cuộc trò chuyện của hai người:"Đừng bỏ anh nữa nha""Ừ em biết rồi.Ngoan đừng buồn nữa" 🌷Hết🌷…

Có Giỏi Bẻ Thẳng Tôi

Có Giỏi Bẻ Thẳng Tôi

9 0 3

Tên gốc: Hữu chủng bài trực ngãThường thì Hứa Huy hay bị mọi người nói là một nhị thế tổ*, bị nói như vậy nhưng gã cũng không có giận mà cũng chỉ cười cười cho qua, phun một hơi thuốc, nói, nhị thế tổ có cái gì không tốt, này chứng tỏ của cải nhà tôi nhiều.(Nhị thế tổ (二世祖) là một thành ngữ phổ biến trong tiếng Quảng Đông lấy từ tích vua Tần Nhị Thế Doanh Hồ Hợi. Thành ngữ chỉ con cháu những gia đình giàu có, chỉ biết ăn chơi phung phí tiền cha mẹ mà không biết lo lắng cho sự nghiệp, như Tần Nhị Thế đã phá hủy cơ nghiệp nhà Tần chỉ sau 3 năm làm vua.)Còn có cái gì tốt hơn danh hiệu này nữa chứ?Ngô Cảnh An nghĩ gã ta không phải là ngốc, chỉ là rất kiêu ngạo, người ta chửi gã, gã lại cho rằng đó là nịnh hót, thật không phải người bình thường.Hứa Huy thật không tưởng tượng được có ngày mình sẽ thích Ngô Cảnh An, một người tiền đồ sáng lạn lại đi thích một kẻ bình thường vô vị, đây là chuyện gì!Ngô Cảnh An nghĩ Hứa Huy không phải khẩu vị của anh, một thiếu gia ăn chơi trác táng, miếu nhỏ này thật không hầu hạ nổi.Nhưng không biết vị thần tiên nào không vừa mắt bọn họ, liền đem một sợi tơ hồng, buộc hai người lại với nhau.Ai nói người yêu trước nhất định chịu thiệt, kẻ yêu sau kêu to ủy khuất*, dựa vào cái gì người tỏ tình trước là cậu, đuổi theo sau mông cậu lại là tôi? Thiệt thòi nhất phải là tôi có biết không?(ủy khuất: có điều oan uổng tủi thân mà không nói ra được)Người yêu trước bực bội, ném tàn thuốc, chỉ vào cửa lớn mắng: không thích thì cậu cút đi!Kẻ yêu…

Vô hạn ân sủng

Vô hạn ân sủng

916 6 1

Khả Ly bị luân gian đến chết.thậm chí còn mơ hồ chẳng biết tại sao mình bị luân gian đến chết.chết rồi cũng thôi, còn bị một cái gọi là hệ thống trói buộc linh hồn. Linh hồn Khả Ly làm thế nào cũng không thoát được cái hệ thống này, còn phải xuyên qua để thu thập vật phẩm đủ tiêu chuẩn làm năng lượng cho nó mới có thể sống tiếp. .......Khả Ly rất muốn chửi thề, cái cmn, vì cái gì vật phẩm này lại biến thái thế này?..............."Tịch Mặc, cút xuống giường cho lão nương!""Tiểu Ly, em phải buông Tiểu Mặc Mặc ra anh mới lăn được!"Tịch Mặc tà tứ nói, tốc độ càng không hề chậm lại, cổ nhân đã nói rồi, lời nữ nhân không thể nghe theo...........Truyện viết chủ yếu vì ta vui. Có rất nhiều cảnh không hợp với nhà trẻ. Cảnh báo ai không thích click back. không yêu đừng nói lời cay đắng, tác phẩm đầu tay nên thỉnh ném đá nhẹ tayl…

[Lạc Vào Khu Rừng Đom Đóm - Đồng Nhân] Lời Hứa Của Đom Đóm

[Lạc Vào Khu Rừng Đom Đóm - Đồng Nhân] Lời Hứa Của Đom Đóm

98 9 2

Tên tác phẩm: Lời Hứa Của Đom ĐómĐược viết bởi: Khuynh QuỳNguyên tác: Hotarubi no mori e (Lạc vào khu rừng đom đóm)Tác giả nguyên tác: Midorikawa YukiTình trạng: Đã hoàn thànhĐộ dài: 5315 từ (2 chương)***"Anh vẫn sẽ tìm em, cho đến khi chúng ta được ở bên nhau...""Gin, em ở đây, em ở đây mà."Takegawa Hotaru đã luôn mơ về những giấc mơ đặc biệt, luôn lặp đi lặp lại, hình ảnh của hai bóng người mà cô không nhớ rõ là ai. Mặc dù không thể nhớ ra đó là ai, nhưng mỗi lần nghĩ đến, trái tim cô lại run rẩy mãnh liệt. Bình yên, nhưng cũng thật đau lòng...Gặp được anh thật là tốt. Thật hạnh phúc vì em lúc nào cũng được anh bảo vệ. Cho dù xảy ra chuyện gì, em cũng sẽ đợi anh."Tìm được em rồi, Hotaru."…

Mãi mãi là bao xa -Diệp Lạc Vô Tâm

Mãi mãi là bao xa -Diệp Lạc Vô Tâm

78 1 2

||Bạch Lăng Lăng, nữ sinh khoa Điện khí, trẻ trung, xinh đẹp và rất tự hào khi quen được một người bạn lý tưởng qua mạng, chàng du học sinh của một trường nổi tiếng của Mỹ, người mang biệt danh "nhà khoa học": Mãi Mãi Là Bao Xa. Qua những cuộc chuyện trò trên QQ, Lăng Lăng đã gắn bó với chàng trai đó lúc nào cô cũng không hay, cảm xúc lớn dần, sự chia sẻ lớn dần và đến một ngày cô phát hiện ra mình đã yêu người con trai "tài giỏi" và không một chút khuyết điểm ấy. Nhưng sự tỉnh táo giúp cô ý thức được rằng, thế giới mạng chỉ là ảo, họ ở cách nhau cả một đại dương mênh mông, anh lại quá xuất sắc và ưu tú, mối quan hệ của họ sẽ không có kết quả gì. Nhất là khi anh thông báo, nếu anh tiếp tục sự nghiệp nghiên cứu lần này, rất có thể anh phải định cư bên Mỹ, mãi mãi không trở về. Khi nghe tin đó, cô đã gục xuống trước màn hình máy tính và khóc. Tất cả như sụp đổ, tia hy vọng cuối cùng dập tắt, anh sẽ không về nước nữa, khoảng cách giữa họ là mãi mãi... Cô cay đắng nói với anh lời từ biệt và đưa nick của anh vào danh sách đen, không bao giờ xuất hiện khi cô đăng nhập QQ nữa...Liệu cô và Lam Hàng có thể tiếp tục chuyện tình cảm của mình, khi trong con mắt của mọi người họ là thầy - trò? Liệu họ có đủ dũng cảm để vượt qua những quy định khắt khe của nhà trường và những lời dị nghị của xã hội? Liệu Lăng Lăng có chịu chấp nhận hy sinh hạnh phúc, tình cảm của mình vì tiền đồ của Lam Hàng? Liệu Lam Hàng có thể từ bỏ tất cả, sự đam mê nghiên cứu, thân phận, địa vị của mình để giữ lấy tình yê…