(Fanfic Gintama) (One-shot) Live

(Fanfic Gintama) (One-shot) Live

1,074 109 2

Họ đều có một nguyên tắc sống của riêng mình, và sẽ luôn tuân theo quy tắc ấy cho dù có ngã xuống đi chăng nữa. Đó chẳng phải là quy tắc của một samurai. Cũng chẳng phải là quy tắc của người Amanto hay Ninja. Mà là quy tắc của chính bản thân họ mà thôi.Gintoki đã thề hắn ta sẽ bảo vệ tất cả những thứ bình dị xung quanh hắn ta. Nhưng hắn ta không biết rằng: Những người xung quanh đôi khi không phải là thứ để ta bảo vệ, mà là bảo vệ lẫn nhau. Bảo vệ quy tắc sống khó nhằn của họ. Kagura là một con bé mít ước. Nhưng nó lại là đứa cười tươi nhất. Shimura Shinpachi là tên bốn mắt vô dụng chỉ biết đứng nhìn người ta ngã xuống. Nhưng nó lại là đứa lạc quan và cố gắng nhiều nhất. Shinsengumi. Cục cảnh sát gì chứ? Đó cũng chỉ là một đại gia đình với một tên cầm đầu thậm tệ nhất quả đất. Nhưng hắn ta là một con người rất biết cách đoàn kết mọi người lại mà.Yorozuya. Một cái tổ chức vô công rỗi nghề. Nhưng là một đại gia đình.o0o~o0o~o0oPsyka (Itoh Kuri)Cover by @Christa_FigheryP/S: Tớ thiệt tệ mà ;_; Rõ rằng là Farewell Shinsengumi, sao lại làm Yorozuya chớ!…

UNNAMED STORY

UNNAMED STORY

6 0 8

Màn đêm bao trùm lấy không gian. Ánh trăng lẻ loi soi sáng bóng tối.Trong màn đêm vang lên những âm thanh khác nhau.Tiếng lật sách vang lên, những trang sách mở ra.Những lá bài tung bay trong gian.Tiếng kim đồng hồ kêu tíc tắc tíc tắc.Tiếng súng và kiếm vang lên.Những con búp bê đứng dậy và bắt đầu nhảy múa.Những đôi cánh màu đen tuyền bay ra từ trong bóng tối.Màn trình diễn bắt đầu.Những lá bài rơi xuống. Trong bóng tối sâu thẳm vang lên một giọng nói: "Hãy kể cho tôi nghe câu chuyện của bạn."Một giọng nói khác lại vang lên:"Hãy cho tôi thấy những điều thú vị hơn nữa đi."Một giọng nói nữa lại vang lên:" Haha thật bất ngờ đấy. Nhưng chưa đủ, hãy cho ta thấy nhiều điều khiến cho ta bất ngờ nữa đi."Một giọng nói lại chen vào:" Ánh sáng và bóng tối, thiện và ác, sự thật và lừa dối nên chọn cái nào đây?" Rồi rất nhiều giọng nói lại vang lên.Suỵt!Ngay khi âm thanh này vang lên, mọi âm thanh đều biến mất.Một đôi tay đeo găng tay màu trắng vươn ra từ trong bóng tối.Bắt lấy một lá bài.Ngay sau đó những lá bài khác đồng loạt bay lên.Những con búp bê ngừng nhảy múa.Tiếng súng và kiếm lại vang lên.Tiếng đồng hồ ngừng vang.Những lá bài biến mất trong không gian. Rồi lại xuất hiện trong đôi đeo găng kia.Tiếng lật sách biến mất, những trang sách đóng lại.Một giọng nói vang lên."Màn trình diễn bắt đầu."Tất cả âm thanh điều biến mất chỉ còn lại ánh trăng vẫn tỏa sáng trên bầu trời.…