Tổng Tài Anh Thật Bá Đạo

Tổng Tài Anh Thật Bá Đạo

0 0 2

Anh Thượng Quan Nam Hàn một tổng tài phúc hắc ,lãnh huyết ,vô tình ..Từ nhỏ anh phải chịu nhiều ngược đãi đó là mẹ anh bị bố anh bỏ rơi và bà bệnh qua đời...Anh rất ghét ôngg ..anh cho rằng "trên thế gian này không aii có thể sán đc vs mẹ anh và xứng đáng nhận được tình yêu của anh " rất bá đạo nên 25t mà anh vẫn chưa có lấy cô bạn gái nèo cả..Anh là ông trùm của cả hắc bạch đạo đại boss tập đoàn Thượng Quan và là một nhân vật aii nge đến cũn khiếp sợ của ban Thượng Quan Long _Thế giới ngầm chuyên sản xuất vũ khíCô Nhã Đình Anh một cô gái vô cùng xinh đẹp vs làn da trắng ngần ,mũi cao ,mắt hai mí long lanh ,hàn mii dài rậm với mái tóc màu đỏ rượu ...thân phận cô rất bí ẩn ..cô sống tại khách sạn "THE NIGHT" thuộc loại xa xỉ khét tiếng trong thành phố A và ở phòng VIP ..cô xin việc tại phòng kế hoạch của tập đoàn Thượng Quan..tại sao một cô gái ở một khách sạn chỉ có những người thượng lưu mới đến mà lại xin làm một nhân viên bé nhỏ ??Điều gì sẽ xảy ra khi cô gặp anh tại khách sạn cô ở cạnh phòng anh ngày hôm sau anh gặp cô lại là nhân viên của công ty mình?? rốt cuộc thân phận cô là gì?? Các bạn theo dõi truyện mình nhé😊…

Mùa hạ xanh

Mùa hạ xanh

10 1 1

Hạ của năm tôi 20, đang đi trên con đường quen thuộc mà tôi đã từng đi hàng nghìn lần, nhưng... sao lại lạ lùng mà lạnh lẽo đến vậy. Vẫn tiếng ve kêu quen thuộc, với những vạt nắng ấm áp, với những nẻo đường thân thương.Đang tắm mình trong kí ức xưa cũ bỗng tôi thấy bóng dáng quen thuộc mà mình gặp mỗi đêm đang đứng trước mặt."Lại giấc mơ gì nữa đây? Lần này lại đi với một cô gái khác? Quả thực cậu vẫn hạnh phúc khi không có tớ"Đột nhiên những nỗi đau đã nhịn cứ thế mà lăn dài trên má không tự chủ.Cậu ấy đã chạy đến ôm tôi vào lòng và dỗ dành "tớ đây! Cậu sao vậy?không gặp mấy năm mà lại như xác không hồn"Cảm nhận chân thật đến mức tôi phải cảm thán "mơ cũng chân thực đến vậy!""Cmn! Mơ là mơ thế nào? Tớ bằng da bằng thịt mà cậu cũng không nhận ra? Học đến ngu người rồi à?" Bốn mắt ngơ ngác nhìn nhau.Được đà tôi khóc càng to hơn "m* nó! Cậu bảo cậu đi du học 4 năm mà bây giờ mới về? Đã vậy còn 2 năm kia cậu làm gì . Ruốt cuộc cậu làm gì trong 6 năm đó vậy? Còn không liên lạc với tớ.""Bây giờ tớ ở đây rồi còn gì? Cậu lo cái gì?"Cô gái đi cùng người con trai vừa nãy bây giờ đang ngơ ngác xem kịch (wtf còn tôi?)…

DIỀU BAY CAO BỞI NGƯỢC CHIỀU GIÓ

DIỀU BAY CAO BỞI NGƯỢC CHIỀU GIÓ

14 12 13

Những dòng thao thao bất tuyệt là những dòng suy tư và đúc kết từ góc nhìn của một người trẻ xoay quanh chủ đề cuộc sống. Người trẻ được phép sai, được phép ngã vì đó là đặc quyền của họ. Vì thà rằng có một thanh xuân đầy sứt sẹo và đau thương nhưng lấp đầy giá trị ngọt ngào hơn là một khoảng trời tuổi trẻ được gói ghém cẩn thận trong mớ giấy hoa, đẹp đẽ nhưng vô nghĩa. Thế nhưng, điều quan trọng là tuổi trẻ đừng để mình trượt dài trên những con đường vấp ngã lồi lõm ấy. Họ cần phải đứng lên bước tiếp để sống, để hạnh phúc và để thấy mình có giá trị.30 chương như 30 bước khởi đầu cho một cái nhìn mới để giúp người trẻ định hướng đến một con người trưởng thành và đầy khí chất.…

[ĐM] Bạch đàn xanh - Thập Thất Song Mục

[ĐM] Bạch đàn xanh - Thập Thất Song Mục

64 1 4

Tên truyện: Bạch đàn xanh/Lam anTác giả: Thập Thất Song MụcChỉnh sửa & Biên tập: BBLBNhân vật chính: Diêu Nhuận An x Yến ĐườngTính cách: Phong lưu đa nghi Hoàng đế Alpha Công x kém nhạy bén nóng tính Tướng quân Omega ThụThể loại truyện: đam mỹ, truyện gốc tác giả tự viết, độ dài vừa phải (thật ra là khá ngắn), cung đình, ABO, gương vỡ lại lành, sinh con.Giới thiệu:"Ba trăm ngày không gặp, tựa tuyết phủ triệu năm".Cái tên quỷ quyệt đó thế mà lại rung động toàn bộ trái tim.Một kẻ thì nhạy cảm đa nghi, một kẻ thì miệng nói một đằng lòng nghĩ một nẻo.Hai kẻ ngốc nói chuyện yêu đương.Bản quyền thuộc về tác giả, người biên tập không có quyền hạn gì với tác phẩm này. Dù có muốn cấm cũng cấm không được, nên nếu có lòng ăn cắp thì hãy có tâm ghi nguồn: "wattpad: mynameisbumbalabum", cảm ơn rất nhiều.Sau cùng, chúc mọi người đọc truyện vui vẻ.…

[Tận thế] Trọng sinh tận thế hằng ngày -   Thea pháo đài (liên tái)

[Tận thế] Trọng sinh tận thế hằng ngày - Thea pháo đài (liên tái)

38,158 530 3

Quét : chủ thụ nha , mỹ thụ x anh tuấn sắc quỷ tình thủy độc chung trung khuyển công , mạt thế , tang thi , làm ruộng (1 chút thôi ) , dị năng , hơi ngụy huynh đệ văn , công là con của anh trai ba thụ , nhưng từ nhỏ 2 đứa dc nuôi như anh em ruột. nói chung cận huyết loạn luân đóa ;_; Motuyp tình cảm khá cũ ( công hi sinh vì thụ , thụ chết trọng sinh sống lại trả thù sẳn tiện báo luôn tình cảm ) dc cái viết cũng chắc tay , thụ tính cách dứt khoát , coi ổn.Nói chung sống lại trọng sinh xong xà nẹo vô 1 chùm , trùng kiến nhà ,, đánh tang thi trả thù gì đó nhưng cũng hồ điệp vẩy cánh nhiều cái ra khỏi dự liệu.------------------Đường Mặc Kỳ ở tận thế giãy dụa gần hai năm cuối cùng chết ở bản thân chế tạo ra vụ nổ bom phía dưới. Nhưng mà thù lớn chưa trả , kẻ thù còn tiêu diêu Đối mặt ca ca tử vong chưa biểu lộ qua cảm tình ... Quá nhiều tiếc nuối. Không nghĩ tới ông trời hắn sống lại một lần, Lần này, coi như đang ở tận thế Hắn cũng muốn sống được tiêu dao tự tại... Nội dung nhãn mác: Làm ruộng văn tùy thân không gian sống lại khoa huyễn Tìm tòi then chốt tự: Nhân vật chính: Đường Mặc Kỳ ┃ vai phụ: Đường Kiếm Phong ┃ cái khác: Làm ruộng, tận thế, sống lại, tùy thân không gian...…

Đối lập

Đối lập

4 1 1

Truyện xoay quanh các nhân vật trong giới gian hồ của Sài Gòn cũ :\ :\ :\Phạm Khánh Vy (Nó): 18 tuổi con gái Phạm Đình Vũ,cá tính, thích tự do,nó thường hay rong rãi trên khắp nẻo của thành phố để tìm thú vui cho mình.Nó vốn xinh đẹp, thông minh, học được chút ít võ. Từ nhỏ đã được cha cưng chiều nên nó khá là bướng bỉnh và chẳng coi ai ra gì.Phạm Đình Vũ: 45 tuổi, một tay chơi khét tiếng ở Sài Gòn, chuyên buôn bán hàng lậu xuyên quốc gia, nhờ vậy rất có thế lực cũng như khối tài sản kết xù, vốn là một tay giang hồ nhưng ông rất yêu thương con gái mình. Cầm đầuThần Ưng Hội.Lê Hữu Khang: 24 tuổi, đàn em của Phạm Đình Vũ, cũng là dân anh chị khét tiếng ở đất Sài Gòn. Có tình cảm với (nó) từ khi gia nhập Thần Ưng Hội.Trịnh Đức Bảo:45 tuổi,cầm đầu Thiên Long Hội,hiện tại cũng là một tay buôn bán hàng lậu xuyên quốc gia.Thế lực cũng như tài sản gần nư ngang ngửa Phạm Đình Vũ,và là đối thủ cạnh tranh lớn nhất với Thần Ưng Hội.Trịnh Đức Thiên(hắn): con trai duy nhất của Trịnh Đức Bảo, là một thiếu gia kiêu ngạo nhưng lại là một" công tử bột" bởi từ nhỏ đã được cha hắn chăm sóc, bảo vệ kĩ lưỡng.NGOÀI RA CÒN MỘT SỐ NHÂN VẬT KHAC SẼ ĐƯỢC BIẾT SAU KHI ĐỌC....MONG CÁC BẠN SẼ ỦNG HỘ...…

[BL] Tiếng sầu kêu mùa hạ.

[BL] Tiếng sầu kêu mùa hạ.

16 2 1

Cp: Hà Lâm x Tư PhongCp phụ: Mộc An x Vũ Bảo ĐôngTag: Boylove, thanh xuân, học đường,...Giới thiệu: Mùa hạ nào còn tiếng ve sầu kêu. Khắp nẻo đường, trên những tán cây rợp bóng mỗi trưa hè. Ve ngân nga, tiếng gió thỉnh thoảng chạy qua rít gào một khắc. Sự ồn ào, song, cũng là sự yên bình trong khoảnh khắc. Đời người, thứ khó để lấy lại nhất gọi là thời gian. Nếu không thể trân trọng, chắc chắn nó sẽ vụt mất khỏi tầm tay. Một năm bốn mùa, xuân, hạ, thu rồi đông. Sẽ không có năm nào thay đổi, nó như một vòng luân hồi không có hồi kết. Vốn tưởng rằng cuộc đời sẽ thong thả mà trôi, ngày này qua ngày nọ, nhiều năm như một. Nhưng, cho đến mùa hè năm ấy, có những con người gặp nhau. Một sự tình cờ tưởng chừng như sẽ chẳng bao giờ gặp lại. Song, chính họ cũng chẳng biết sự níu giữ ngày hôm ấy chính là định mệnh. Con người có sinh có tử, chỉ cần gặp được nhau là có thêm một lý do để biết trân trọng. Chính là, cuộc đời nói ngắn cũng không phải mà nói dài lại không đúng. Cho nên, nếu định mệnh để họ tìm thấy nhau, chắc chắn họ sẽ thuận theo tự nhiên mà ở bên, trân trọng, níu giữ, cùng đi hết một kiếp người.…

Trạm Dừng

Trạm Dừng

5 1 1

Chúng ta đều là trạm dừng chân tạm bợ của một vài ai đó, và là chốn về yên ổn của một ai đó.Nhưng làm sao biết được ai là người chỉ tạm bợ ghé ngang, ai mới là người chịu neo lòng ở lại? Đời người tốt nhất là đừng nên gặp quá nhiều người, để rối bời chẳng biết đâu là duyên, đâu là nghiệp, đâu mới là chân tình, còn đâu chỉ toàn giả ý.Bởi khi còn trẻ, người ta dễ đau lòng vì những lần rời tay buông bỏ... của những người cứ ngỡ là người thương. Rốt cuộc cũng chỉ là khách qua đường, dừng chân trú tạm, nhân ngày bão giông. Rồi nắng hửng mưa tan, họ rời đi. Và chúng ta ngơ ngác tự hỏi, rốt cuộc mình đã làm sai điều gì, mà chẳng thể giữ lại nổi một con người?Nhưng chúng ta thật quá ngốc rồi.... Vì ngay từ đầu, làm gì có đúng sai. Khi "trạm dừng" vốn dĩ chỉ là nhất thời, còn cái mãn đời lại thuộc về "chốn về" nương náu sau cùng.Thế nên đừng cam tâm làm một trạm dừng chân, đừng phó mặc cho lòng mình quá nhiều người ghé ngang tạm bợ. Trạm dừng này, khoá kín cửa then cài, treo bảng cấm từ đây. Chỉ mở ra cho đúng người xứng đáng muốn an ổn ở lại, muốn chung tình lâu dài.Miễn tiếp khách qua đường. Chỉ đón đợi người thương.Bởi vậy tốt nhất, đời người đừng nên gặp quá nhiều người.Gặp đúng người, là đủ!Nói thì nói vậy chứ đời người mà ai biết được đâu =))))…

{12 Chòm sao} Hoàng hôn.

{12 Chòm sao} Hoàng hôn.

606 37 4

Hoàng hôn buông xuống trong một cái chớp mắt, bầu trời phủ lên một lớp kem cam cam đỏ đỏ, sau những tòa cao ốc xa xa lấp ló mặt trời tròn trịa. Thiên Yết vịn tay lên ban công, nó ghét hoàng hôn. Đỏ đỏ cam cam như màu máu, ấm áp được chốc lát là lại trở về sự lạnh lẽo vốn có. Không thể phủ nhận là giống nó, nhưng cõi lòng Thiên Yết chưa từng tồn tại một cảm giác ấm áp nào trước kia, từ khi ba mẹ nó ly dị, lôi nó và người bạn duy nhất của nó - Xử Nữ - theo. Thiên Yết phả ra một hơi, làn hơi mờ mờ nhanh chóng tan biến trong không gian tĩnh lặng. ......Xử Nữ lại cười, một nụ cười xán lạn. Đôi mắt bồ câu híp lại, đủ để nó không thấy cái cau mày rất khẽ từ Thiên Yết. Thiên Yết không ghét Xử Nữ, chỉ là cái cách Xử Nữ đối diện với cuộc hôn nhân của ba mẹ nó khiến nó chán chường. Xử Nữ giả tạo luôn luôn trưng ra nụ cười chuẩn mực, con bé nghĩ một đằng nói một nẻo, rất có thể lúc này, Xử Nữ cũng đang thầm chế nhạo nó trong đầu. Cơ mà, Thiên Yết biết Xử Nữ đã 17 năm, con bé đã lên Phổ Thông rồi còn gì....Con người ai rồi cũng phải trưởng thành, không cô gái nào có thể là công chúa lớn lên trong nhà kính mãi, cũng không cậu bé nào cũng luôn là anh hùng giái cứu thế giới. Tuổi thơ non dại như một giấc mơ thần tiên, nhưng mơ đủ rồi hay chưa, thì vẫn phải tỉnh dậy.…

Công Trường

Công Trường

83 45 45

23/12/2020CÔNG TRƯỜNGChúng tôi không phải cùng nhau nhảy múa ở nơi nguy nga tráng lệ có ánh đèn neon trắng rực, mà chúng tôi cùng làm việc ở công trường. Ở nơi có cái nắng cháy da vào ban ngày, nơi mà chúng tôi bán mặt cho đất, bán lưng cho trời. Anh không phải người đàn ông giàu có thành đạt, tôi không phải một cô gái đẹp tuyệt trần người gặp người yêu. Chúng tôi chỉ là người bình thường trong số những con người bình thường. Gặp nhau là do duyên phận, liệu sẽ có hạnh phúc ?…

 Sao cũng được

Sao cũng được

19 2 2

Ba kể ngày xưa, ba gặp rồi lại yêu. Yêu say đắm một người nào phải mẹTay không thonDáng người chẳng nhỏ béMắt cũng đâu tròn xoeNgười ấy mặc chiếc sơ mi sẫm màu be2 người gặp nhau ngày mùa hạ oi ả, nẻo đường nhỏ lóc cóc con xe "Xe tuy cũ nhưng ngon lành đấy nhé! Lên đi nào, tớ đèo kẽo đường xa"Và cứ thế hai con người xa lạHai trái tim đơn độcCứ thế sát gần nhauLà thanh maiRồi bạn tâm giaoThành tri kỷMà mãi chẳng thể cùng nhau suốt đời Vì con ơi, ngoài "định kiến xã hội" ta và ông ấy đã cùng vượt qua nhưng hai chữ "đạo hiếu" nữa mà con ...Tình cảm kia quá điên cuồng, quá mới mẻBa vừa thương, vừa ghét bản thân mìnhChỉ vì nơi ta coi là gia đìnhMà tự tay bóp nát mầm tình mới gieoRồi trở thành trụ cột gia đìnhTrở thành người đàn ông mẫu mực như mẹ mình đã mong Dù biết tận sâu trái tim mình, ba đã "chết" từ lâuRồi lại đến mai sau ba và người ấy lại phải sống theo danh nghĩa là "bạn bè thân thiết"Nhưng sau đó, bản thân đã làm điều "ghê tởm" Lừa dối cả vợ lẫn conVà lại vẫn sống như chẳng có điều chi cùng gia đình "mẫu mực" theo xã hội, theo "đạo hiếu"Rồi sau này con sẽ biết, trái tim mẹ mãi chẳng thuộc về bố đâutrái tim mẹ đã lạc mất từ lâuvì trót trao tay cho một nàng thiếu nữ, một thiên thần lòng mẹ, một mối tình nông nổi tuổi thanh xuân con àNên nếu sau này, con có gặp, có yêu ai đấy, mong con hãy giữ chặt mối lương duyên này con nhé, đừng bao giờ yếu đuối mà chùn bước như chúng ta…