Tiramisu đường dâu.
Tác giả: Vịt :33🐥Mấy dòng tám nhảm: Mặc dù tên truyện đọc/ nghe có chút ngây ngây, nhưng thật ra thì vẫn là truyện ngôn học đường Việt Nam bình thường thôi đó mấy ní. Cáu tên truyện này là tự dưng trong lúc nghe nhạc buồn tôi nghĩ ra (ai bảo là tôi sinh ra không có khiếu đặt tên làm gì). Trích truyện: Trúc ngồi gõ lạch cạch trên bàn phím trong thư viện, mắt nhìn chăm chú vào màn hình máy tính. Dương đi ngang qua, vô tình liếc thấy đoạn văn hiện trên màn hình, rồi nhếch mép cười khẩy."Mày đang viết gì đấy? Tiểu thuyết ngôn tình hả? Cái gì mà 'Bên ngoài trời mưa rả rích, từng giọt nước đập nhẹ lên cửa sổ. Linh ngồi thu mình trong góc phòng, trong lòng ngổn ngang những suy nghĩ.' Uầy. Đọc mà thấy phát ốm! " Dương chọc ghẹo, giọng đầy trêu chọc.Trúc dừng tay, nhíu mày, quay sang lườm Dương. "Mày mắc vô duyên lắm hả, mắc ói lắm hay gì.""Tao chỉ là đang muốn giúp mày thôi, căng thế. " Dương liếc nhìn Trúc.Trúc đảo mắt, thở hắt ra:"Bố mày éo cần, cút đi.""Gì, ý gì đấy? Trong môi trường học đường đầy văn minh mà mày lại có thể nói nhưng thứ ngôn ngữ phàm tục như thế?""Kệ tao, mày phiền quá, đi đi, trước khi tao đứng dậy và cầm cái ghế này phang vào đầu mày." Trúc khẽ đập bàn, nghiêng đầu, thì thầm: "Đồ sờn hớt." Dương mím chặt môi, rồi chốc phía bên mép trái của nó cong lên: "Sờn hớt hay gì thì cũng chỉ với mày thôi mà.." Nhìn Trúc chăm chăm."Đừng có giỡn với tao như vậy hoài, hết thằng Duy Anh còn đến mày nữa, không tao lại tưởng thật thì mày chết cmnr.""Thì tao đợi mày tưởng thật mà," Dương đáp, giọng vẫn đ…