Tập tành viết ngược đây👉👈

Tập tành viết ngược đây👉👈

3 1 1

Xin chào những trái tim cùng chung cảm xúc khi các bạn đang đọc những dòng vụn vặt này, đây là những dòng đầu tay của mình trong việc đưa những cảm nhận về bản thân cũng như thế giới xung quanh vào những trang online thế này.Có thể tác phẩm nhỏ này sẽ làm bạn phát bực vì đủ thứ lý do:"tác giả còn non vậy!!!","câu từ sao lủng củng thế kia","...", và nhiều thứ khác nữa nhưng cũng rất biết ơn những bình luận mà mọi người có thể gửi lại để mình tốt hơn nữa trong tương lai.Dù sao thì đây cũng bắt nguồn từ cảm hứng bất chợt của mình nên bản thân mình cũng chẳng biết nó sẽ như thế nào trong tương lai hết, nếu có thể có được sự đồng hành của các bạn đó quả thật là điều ý nghĩa nhất đối với mình, xin cảm ơn khi bạn đã theo dõi đến đây nhé💜.…

Nhật ký Blouse trắng!

Nhật ký Blouse trắng!

20 2 1

Tôi - một sinh viên Y khoa đang đứng thất thần giữa Sài Gòn nhộn nhịp.Bác sĩ - một ước mơ, một khát vọng, tôi đã bước một chân qua ngưỡng cửa ấy, nhưng, có nên tiếp tục,...Một buổi chiều nhạt nắng, qua khung kính xe buýt đã mờ đi vì năm tháng, dòng người cứ thế, chen lấn, xô đẩy, hít khói bụi mà tiến về phía trước..... Một buổi chiều nhạt nắng, trên khung kính xe buýt đã mờ đi vì năm tháng, giọt nước mắt cứ thế, tan ra, hòa vào vạn vật....…

TRÙM TRƯỜNG NÓI YÊU TÔI!

TRÙM TRƯỜNG NÓI YÊU TÔI!

3 0 1

Trương Trúc Thiên(Top):17 tuổi,là học sinh lớp 11A1.Mai Ánh Ngân(Bot):18 tuổi,là học sinh lớp 12A1, nàng là hot girl của trường và cũng là trùm trường.Bích:Là bạn thân của Trúc Thiên và cũng học lớp 11A1.Lũ bạn của Ánh Ngân:Yến,Hương,Đào,Lan(họ cũng học lớp 12A1)Tuấn:18 tuổi,là học sinh lớp 12A2 và cũng là hot boy của trường.…

hihi

hihi

19 0 2

đam mỹ nha hihi…

Cậu bàn bên mang mặt nạ

Cậu bàn bên mang mặt nạ

26 0 2

Trích đoạn 1:Nằm lim dim trên mặt bàn nhìn Khoa, nó thấy Khoa đang giải đề tiếng Anh thoăn thoắt. Cái cậu này...có bằng IELTS cao trót vót rồi mà vẫn cố gắng tới vậy. Mà cũng phải, có bao giờ nó thấy cậu không cố gắng đâu. Cái gì cũng cố, cố học, cố chơi thể thao, hoạt động ngoại khóa, cố ăn, cố giao tiếp, cố cả cười. Đấy vừa nói xong, Khoa quay sang nhìn nó, nở một nụ cười ấm áp như mọi khi:"Đan nghĩ gì mà nhìn tao lâu vậy?""Không có gì, chỉ thắc mắc Khoa có bị lập trình trước không?"Trích đoạn 2:Bức thư chỉ vỏn vẹn 2 dòng:You.You are my good days. Hít một hơi thật sâu, tôi dụi đầu vào lòng Khoa. Hương nước hoa hòa lẫn với mùi nước xả nhàn nhạt, thấm trọn cảm xúc của tôi. Khoa choàng tay ôm tôi, không nói gì cả. Mãi một lúc sau, tôi mới ngẩng lên nhìn Khoa, anh nhìn tôi cười hiền. Nụ cười không còn gượng ép như trước. "Cảm ơn anh vì đã thành thật với cảm xúc của mình"Mắt anh hơi giãn, anh nhìn tôi ngạc nhiên rồi lại kéo tôi vào lòng."Anh đã từng nghĩ là mình không thể, cảm ơn em"…