Nhon~Mình đã quay lại rồi nek, vỗ tayDo nôn nóng quá nên mik chưa kịp viết hết đã ra mắt mng fic 'Khi Bình Minh Rực Cháy'…
Nam mô A Di Đà Phật. Con là Phật tử Pháp danh Phước An. Xin ấn tống quyển kinh này để cầu cho cô 2 Lâm Kiến Thủy sinh năm 1957 tuổi Đinh Dậu được tai qua nạn khỏi, tật bệnh tiêu trừ, nghiệp dứt phước tăng, sống lâu trường thọ, một hậu sanh về Tây Phương Cực Lạc. Lại nguyện cho quyến thuộc khương ninh, quốc gia thạnh trị, bốn mùa tươi tốt, mưa thuận gió hòa, pháp giới chúng sinh đồng sanh Cực Lạc.…
Một chút cảm xúc về những kỉ niệm đã qua…
truyện ngắn.…
Bầu trời tối đen kịch làm lòng người nặng trĩu , tôi vẫn bước đi với bàn tay đầy máu , thung lũng Forge xác chết chất thành đống trong màn đêm mù mịt từng tiếng khóc vang lên , phẫn hận, chết chóc vì cái gì mà như vậy tôi không biết , nhưng....âm thanh đó là gì , tôi quay đầu lại đối diện với đôi mắt đỏ tươi…
Có một cô bé sống với bà ngoại ở Mỹ nhưg quay về Nhật để sốg chug với ba mẹ và đồng thời đi tìm luôn cả cậu bé ngày xưa đã từng cứu cô thoát chết đuối (bây giờ thì cậu bé ấy lớn bằg cô bé rùi nha)Bây giờ là phần của câu chuyện!!!!…
11h30 phút. Máy bay hạ cánh xuống sân bay Tân Sơn Nhất.Tường Vy chậm rãi bước xuống từng bậc cầu thang. Đứng dưới khoảng sân rộng, cô gái nhỏ nheo mắt nhìn bầu trời trong xanh nắng vàng. Đất nước Việt nam mà cô chỉ được nghe trong mỗi câu chuyện mẹ thường kể vào buổi tối trước khi đi ngủ. Trong cuốn nhật kí mà cô vô tìm được trong ngăn kéo bí mật. Hiện nó vẫn được cô giữ kín làm một vật sở hữu riêng trong túi hành lý luôn mang theo bên mình.Năm nay sinh nhật 17 tuổi, cô gái nhỏ đã có một hành động liều lĩnh, dám xách hành lý lên máy bay đi du lịch một mình, thực hiện ước mơ đã ấp ủ khát khao từ lâu. Lá thư cẩn thận để lại chắc chắn người thân trong nhà đã phát hiện ra được. Có lẽ, giờ này bố cô đang nổi trận lôi đình, sai người đi tìm kiếm cô. Mong sao thời gian đủ lâu để cô có thể thăm thú khắp nơi. Và biết đâu trên đường đi vô tình có thể gặp được...người đàn ông ấy. Mong sao.…
A Mành mất mười năm để tìm kiếm người con trai năm ấy , cô mất thêm mười năm hy sinh để rồi người con trai đó lại bỏ cô mà đi . Ở cái tuổi 40 cô chẳng còn trẻ đẹp , ngọt ngào như năm 18 , 20 . Cô ước mình có thể quay lại tuổi trẻ , là một cô gái căng tràn sức sống và nhất định sẽ sống không uổng phí thanh xuân . Và rồi một biến cố đầy hài hước .…