rau câu gấu mèo ᯓᡣ𐭩 stkay
thạch anh…
thạch anh…
Tên truyện : Ngai Vàng Quạ ĐenTên khác : Ngai Vàng Của Xác ChếtChưa hoàn Thể loại : Xuyên khôngNgày đăng : 17 - 02 - 2020Ngày hoàn : Chưa xác địnhVăn án : Vượt qua từng người từng người.Đôi tay lấm máu.Đoạt lấy ngai vàng kia .Ngai vàng của xác chết .Ngươi sẽ được sống sót , sống một sống trong nhung lụa .Nhưng coi ngươi có dám ngồi lên không cái đã ?Lưu Ý : Không dành cho các bạn muốn giữ lại sự ngây thơ về cổ tích .…
written by bjjk__…
Giới thiệu sơ lược:"Những ngày tháng bình lặng của một cô gái mang trong mình sự bình lặng cô đơn.""...Có vài đoạn tình cảm chỉ là như nước. Là kiểu nhẹ nhàng mà mài mòn lòng người. Làm người biết rằng không đi đâu về đâu, nhưng vẫn cố chấp theo đuổi."…
Truyện viễn tưởng thoiii nha:3…
Chớp mắt có một trăm vạn khả năngNên tiến bước hay là tiếp tục đợi chờ?…
cho dù có ra sao Hải luôn bảo vệ Toàn…
Tên Truyện: Chào Anh! Người lính tôi thươngTác giả: Thanhha_may"Giữa đồi cỏ cao nguyên hướng ra biển, đôi bạn trẻ tựa vào nhau ngân nga câu hát, một người đắm chìm trong nỗi nhớ, một người tan biến hóa hư không..."…
Truyện này là truyện hư cấu ko có thật…
Nếu mn ko thik có thể hk đọc nha…
Màu hồng - là ảo tưởng . Màu đen- là thực tế. 7 sắc cầu vồng hoà vào nhau như có nhạc điệu, làm thanh vang cho cuộc đời mỗi người. Vào đây hãy xem như tôi đang ngồi tâm sự với bạn.Đọc lướt qua như đang lắng nghe, bình luận chia sẻ về bạn nhé chúng ta cùng dừng lại để nói cho "người lạ" nỗi niềm của nhau.…
lovey dovey.…
Thể loại: ngôn tình, cổ đại, điền vănCp chính: Lâm Ngọc Vỹ × Trần Phúc KiếnGiới thiệu:Lâm Ngọc Vỹ là một thiếu nữ không may bị ngã xuống sông, khi được cứu lên cô đã mất đi trí nhớ, vừa tỉnh lại không bao lâu lại bị gia đình ép gả cho một tên ngốc. Cô cứ thế mà cam chịu, không oán trách, than vãn, cho rằng trước kia đã gây thù chuốc oán nên nay phải gánh hậu quả...nhưng mọi chuyện có đơn giản như cô nghĩ?…
cre ảnh truyện:một bạn nào đoá trên Pinterest ❤thể loại :ngọt,không H+câu chuyện kể về một cậu bé lớp 11 "yêu thầm trùm trường "..…
Đường của đời tôi, là con đường tôi đi, cũng là những ngọt ngào tôi nếm trải, nhưng buồn cười ở chỗ đường đun lên rồi thì vừa ngọt lại vừa đắng. Tôi thả một phần của mình vào đây, lưu giữ lại, nhớ đừng quên.…